Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2096: Chả có một ai đánh được (2)

Notice: Undefined offset: 219
Bùm!
Bóng dáng đột nhiên nổ tung, hàng ngàn bóng đen dày đặc, đột nhiên che phủ đôi mắt của Bộ Phương.
Nó như thể hóa thành muôn vàn đủ để làm người ta hoa mắt.
Đây là thủ đoạn của cường giả Ảnh Ma Nhất Mạch.
Tuy nhiên, khi đối mặt với tất cả những điều này.
Bộ Phương tóc trắng vẫn bình tĩnh như cũ.
Kiếm đồng của hắn khẽ co rụt lại, ngay sau đó, thủ chưởng đột nhiên nâng lên.
Nổ bùm một tiếng, nổ trúng một bóng người.
Cường giả của Ảnh Ma Nhất Mạch ngây người, dường như hắn ta không nghĩ rằng mình sẽ bị đánh thành muôn vàn phân thân chỉ bằng một chưởng.
Nơi xa.
Các cường giả Giác Thú Nhất Mạch và Thuần Thú Nhất Mạch cũng không nhịn được nữa.
Đều đồng thời động thủ.
Mặc dù đối phương chỉ có một người nhưng trong lòng bọn họ vẫn luôn có chút bất an.
Trên đỉnh đầu của Cường giả Giác Thú Nhất Mạch có ba cái sừng, sừng có màu xám bạc khá chói mắt.
Một chân hắn đạp xuống, tạo ra một lực khủng khiếp khiến mặt đất run lên.
Hắn ta ngẩng phắt đầu về hướng của Bộ Phương...
Một đạo hư ảnh Ngân Giác đánh về phía Bộ Phương.
Ánh mắt của cường giả Thuần Thú Nhất Mạch vô cùng lạnh lẽo.
Giơ tay lên.
Một trận pháp xuất hiện.
Khi trận pháp xoay vòng, có hai con Hung Thú vô cùng to lớn xuất hiện từ trong đó!
Hung Lệ Chi Khí bao trùm khắp quảng trường...
Lữ Dương nuốt một ngụm nước bọt, nhìn Bộ Phương tóc trắng, trong mắt đột nhiên có chút kinh ngạc.
Ầm ầm!
Xếp hạng của Thuần Thú Nhất Mạch trong Cửu Tộc cũng không hề thấp, đứng thứ tư, đứng sau Bá Thể.
Thuần Thú Nhất Mạch có thể thuần hóa hàng ngàn con thú.
Sự xuất hiện của hai con Hung Thú vô cùng to lớn lập tức đốt cháy bầu không khí của hiện trường lên tới cực điểm.
Đó là hai con thú vô cùng to lớn, đáng sợ, trông giống như con lang thú tựa ngọn núi lớn.
Nó gầm lên rồi đánh về phía Bộ Phương tóc trắng, muốn hoàn toàn mạt sát Bộ Phương.
Đủ các loại thủ đoạn sát phạt tại thời khắc này đồng loạt đánh xuống, như muốn đẩy Bộ Phương đến bức đường cùng.
- Ta đã nói rồi... Ở đây... đều là rác rưởi.
Khóe miệng Bộ Phương tóc trắng khẽ nhếch lên, cao ngạo nói.
Hắn kiêu ngạo giương cằm ra, ngay sau đó, động tác trên tay hắn đột nhiên siết chặt lại.
Tại thời khắc này, Bạch Hổ với sở trường là sát phạt cuối cùng cũng thể hiện sự khủng bố thuộc về nó.
Bùm!
Cổ của cường giả Ảnh Ma một mạch trực tiếp bị Bộ Phương tóc trắng bóp nát.
Phun ra một ngụm máu.
Cơ thể tan nát bị Bộ Phương tóc trắng ném ra xa.
Ngân Giác khổng lồ đánh thẳng tới.
Bộ Phương tóc trắng kiêu hãnh đứng trên bầu trời, thân hình uốn cong như một cái lò xo khiến người ta sợ hãi.
Sau đó, hắn bèn bắn phụt ra.
Năng lượng trùng kích của Ngân Giác bị đánh tan thành nhiều mảnh.
Bóng dáng của Bộ Phương không ngừng lướt ngang qua.
Một lúc sau, hắn đã xuất hiện trước mặt cường giả Giác Thú Nhất Mạch.
Trùng kích đột nhiên bạo phát.
Hàng trăm quyền liên tục nổ tung.
Cứ thế cắt đứt Ngân Giác của cường giả Giác Thú Nhất Mạch...
Chỉ một quyền, nắm tay được bao phủ bởi ngọn lửa màu trắng bệch đột nhiên bùng nổ.
Ngọn lửa màu trắng biến thành bộ dạng của Bạch Hổ.
Một quyền được đấm xuống.
Khiến cường giả Giác Thú Nhất Mạch nằm rạp trên mặt đất.
Hỏa diễm bùng cháy.
Bên trong có một tiếng kêu rên...
Cường giả Giác Thú Nhất Mạch hóa thành một con tê giác khổng lồ...
Thật không may, tê giác này đã bị nướng chín.
Mùi thịt thơm nức tràn ngập trong không khí.
Những khán giả Minh Ngục lại một lần nữa hít một hơi thật sâu... Cảm thấy vô cùng khó tin.
Tên đầu bếp của Tiên Trù Giới này... Mạnh như vậy sao?
Hú!
Hai tiếng sói tru vang vọng lên.
Con Thương Lang to lớn như núi giơ móng vuốt cào về phía Bộ Phương tóc trắng.
Bộ Phương tóc trắng để hai tay lên ngực, mái tóc trắng tung bay trong gió.
Dường như cảm nhận được một tiếng gió mạnh mẽ xuyên thủng bầu trời.
Bộ Phương ngẩng đầu lên, kiếm đồng đột nhiên co rụt lại.
Hắn mở miệng, để lộ ra những chiếc răng nanh.
Sau đó, gầm lên với hai con Thương Lang kia.
- À uồm!
Tiếng gầm đinh tai nhức óc, mang theo uy phong của Bạch Hổ.
Móng vuốt của Thương Lang đã chuẩn bị vỗ xuống, đột nhiên thân thể cứng đờ lại...
Ngay sau đó, một luồng sáng trắng bắn vụt qua.
Ầm ầm!
Hai con Thương Lang đột nhiên nổ tung!
Ánh mắt của cường giả Thuần Thú Nhất Mạch đột nhiên co rụt lại, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn chưa bao giờ nghĩ đến...
Đội hình của bọn họ như thế này mà hoàn toàn bị đánh bại trong nháy mắt?
Đầu bếp của Tiên Trù Giới làm sao có thể mạnh như vậy được chứ?
Chỉ là một Nhất Chuyển Tiểu Thánh, dựa vào cái gì mà mạnh tới vậy?
Đám người Chu Ngạn đã bị trận chiến này làm cho nhiệt huyết sôi trào.
Khi Đại Ma Vương là Bán Tiểu Thánh thì đã có thể miễn cưỡng xử lý Nhất Chuyển Tiểu Thánh rồi, thậm chí còn có thể giết chết Nhị Chuyển Tiểu Thánh luôn.
Loại trận chiến này đối với Bộ Phương mà nói chỉ là trò trẻ con mà thôi!
Lữ Dương nhìn đồng đội của mình đã bị đánh bại trong nháy mắt...
Hắn ta cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Khi Bộ Phương tóc trắng giết chết cường giả Thuần Thú Nhất Mạch.
Ánh mắt uy nghiêm chợt đảo qua.
Dừng lên trên người hắn ta .
Lữ Dương cảm thấy áp lực trên người hắn đột nhiên rất lớn.
- Ta... Ta nhận thua!
Lữ Dương không chút do dự nói.
Bốn người đồng đội đều đã chết, Lữ Dương hiểu rõ thực lực của hắn cũng không hơn đồng đội bao nhiêu, có thể trù nghệ của hắn rất mạnh, nhưng cũng chẳng có ích lợi gì.
Cho nên nếu không nhận thua thì hắn có thể làm gì dược chứ?
Ngay khi Lữ Dương vừa nói ra câu nói nhận thua này.
Cửu Chuyển Tiểu Thánh đã rơi từ trên bầu trời xuống.
Mang theo một tiếng gầm lớn.
Bụi mù cuồn cuộn bay đi. Sự uy áp đáng sợ bao trùm khắp toàn trường.
Hai chân Lữ Dương run rẩy, hắn ta đặt mông ngồi xuống đất.
Ở trước mặt hắn, có một quyền vô cùng lớn.
Trên tay vẫn còn có một ngọn lửa màu trắng đang bốc cháy.
Mà quyền kia đã bị trọng tài Cửu Chuyển Tiểu Thánh chặn lại.
Thật may là hắn đã nhanh chóng nói đầu hàng, nếu không thì… có lẽ đầu hắn đã nở hoa dưới một quyền đó rồi.
- Quá đáng rồi đó...
Cửu Chuyển Tiểu Thánh của Minh Ngục nhìn Bộ Phương, ánh mắt có chút lạnh lẽo.
Bộ Phương tóc trắng liếc nhìn hắn một cái, cười toe toét, lộ ra răng nanh.
- Ta đã nói... Thật sự là chả có một ai đánh được cả.
Thắng bại đã được phân định trong nháy mắt.
Vốn dĩ tất cả mọi người ai cũng nghĩ đó phải là một trận đấu nghiền ép, nhưng lại có một sự đảo ngược, Địa Ngục tiểu đội vốn đang đè bẹp đối thủ thì lại bị đối thủ áp chế ngược lại.
Sân thi đấu Minh Ngục, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Mấy vạn khán giả vào thời khắc này đều ngây ra như phỗng.
Điều duy nhất vang vọng lại là những lời nói đầy ngạo mạn của Bộ Phương tóc trắng...
Một người có thể đánh được… cũng không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận