Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 914: Tiểu Bạch lột bỏ áo giáp (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thân thể Kim Đao trì trệ trong nháy mắt, sau đó như một viên đạn pháo oanh tạc phóng tới mặt đất.
Đôi mắt hắn ta gắt gao nhìn chằm chằm Tiểu U.
Nhưng ngay sau đó.
Trong hư không, một bóng dáng khổng lồ đột nhiên phi nhanh đến.
Kim Đao cảm nhận được cỗ lực uy hiếp đáng sợ kia đang đến, cả áo giáp cũng run lên.
Ầm!
Kim Đao cảm giác như mình bị ma thú khủng bố tông phải, như bị đạn pháo rơi trúng, lập tức bị văng ra lần hai.
Một khôi lỗi sắt tràn ngập dã tính điên cuồng đang lơ lửng trong không trung, hai cánh kim loại ở sau lưng mở ra, giống như đại bàng giương cánh.
Một tiếng nổ vang lên, thân thể Kim Đao nện vào bên trong phế tích.
Bụi mù cuồn cuộn bay lên.
Tiểu Bạch nghiêng đầu, sừng nhọn trên đỉnh đầu tản ra khí lạnh như băng.
Tất cả mọi người đều sợ ngây ra.
Bộ Phương cũng hơi lộ vẻ kinh ngạc, ánh mắt lạ lẫm nhìn Tiểu Bạch đang điên cuồng giữa không trung.
Đây là Tiểu Bạch mà hắn biết sao? Sao mà sau khi tiến hóa lại trở nên cáu kỉnh như vậy.
Tiểu Bạch, ngươi thay đổi rồi.
Trong lòng Bộ Phương thầm nghĩ đến.
Âm thanh của Tiểu Bạch máy móc vang lên:
- Thí Thần…
Ầm ầm!
Phế tích nổ tung, Kim Đao khiêng Thí Thần Đao bước ra từ bên trong phế tích.
Đôi mắt hắn ta càng trở nên cuồng bạo hơn.
- Là kẻ nào…
Ầm!
Nhưng lời nói của hắn ta còn chưa dứt, áp lực khủng bố lại lần nữa rơi xuống, một bóng dáng khổng lồ từ trên không trung hạ xuống, hung hăng nện lên mặt đất.
Cả người Kim Đao bị đánh bay thêm lần nữa.
- Mẹ nó…
Vẻ mặt Kim Đao như bị táo bón, có thể để người ta làm dáng xong rồi hãy đánh được không?!
Cánh kim loại của Tiểu Bạch hơi hé ra, gai nhọn dữ tợn sau lưng run lên.
Ông...
Ngay sau đó, Tiểu Bạch đột ngột bắn ra một lần nữa.
Kim Đao lăn quay một vòng, thân hình trên mặt đất lăn ra thật xa…
Hắn ta đứng thẳng lưng lên, đôi mắt lạnh như băng nhìn về phía cục sắt khổng lồ đang lao về phía mình.
Áo giáp màu vàng trên người hắn ta hơi sứt mẻ, bên trên dày đặc những vết rạn.
Kim Đao vung Thí Thần Đao, rít gào lên:
- Lại dám phá hỏng Kim Khải của ta, không thể tha thứ được!
Phía trên không trung, vẻ mặt Tiểu U nghi hoặc nhìn Kim Đao đột nhiên thay đổi đối thủ, mái tóc dài chậm rãi rũ xuống, gân xanh mất đi, khôi phục lại bộ dáng xinh đẹp.
Nàng chậm rãi hạ xuống, dừng ở trước cửa tửu lâu.
Khuôn mặt nhìn qua tựa hồ như có chút mệt mỏi.
Nàng nhìn Bộ Phương dựa trên ván cửa, chớp chớp đôi mắt to tròn.
Tiểu U nói:
- Bộ Phương…Ta đói.
Giờ phút này Bộ Phương đang nhìn trận chiến trên vòm trời, phát hiện giọng nói yếu ớt của Tiểu U, hơi sửng sốt, nhìn thấy sắc mặt của Tiểu U tái nhợt như tờ giấy, chân mày nhăn lại.
Hắn lấy từ hệ thống không gian trong túi ra ba cái que cay, ở trên mỗi một que cay đều có một giọt tinh chất tủy tím.
Bên trong tinh chất tủy tím chứa đầy tinh khí nồng đậm, tinh khí này đủ để cho Tiểu U khôi phục lại.
Bộ Phương nói:
- Cho muội, ăn que cay cho đỡ sợ.
Tiểu U nhìn thấy que cay, chu chu miệng, sau đó nhận lấy, bắt đầu ăn một cách vui vẻ.
Bộ Phương quay đầu tiếp tục nhìn về phía trận chiến giữa không trung, thực lực của Tiểu Bạch tăng lên làm cho hắn có chút khó tin.
Bộ Phương hỏi:
- Hệ thống… Rốt cuộc sau khi sức chiến đấu của Tiểu Bạch thăng cấp thì ra sao?
Hệ thống cũng không trả lời ngay mà lại trầm mặc một lúc rồi mới mở miệng nói:
- Tiểu Bạch nuốt chửng trang bị Thí Thần của Tiềm Long Vương Đình, đạt được năng lượng thần tính trong đó, hiện giờ thực lực có thể so sánh với cường giả Thần Hồn cảnh ngưng tụ bảy đạo hồn thê, kế tiếp mỗi lần thăng cấp đều cần cắn nuốt hai kiện trang bị Thí Thần.
Hệ thống nghiêm túc mà chăm chỉ cất tiếng nói giải thích cho Bộ Phương về biến hóa sức mạnh của Tiểu Bạch.
Vẻ mặt Bộ Phương lập tức trở nên kỳ quái.
Trang Bị Thí Thần?
Chẳng lẽ chính là thanh đao trong tay cường giả phiền phức kia sao?
Khó trách Tiểu Bạch vẫn đuổi đánh người ta.
Còn nữa, ý của hệ thống là sau này Tiểu Bạch thăng cấp cần phải cắn nuốt Trang Bị Thí Thần, mà Trang Bị Thí Thần chỉ có Tiềm Long Vương Đình có, vậy không phải ý là sau này bản thân hắn nhất định phải đối đầu với Vương Đình sao?
Bộ Phương tự xoa tóc mình.
Vốn nghĩ chỉ một con chó mập đủ khó để hầu hạ rồi, hiện giờ cục cưng ngoan ngoãn Tiểu Bạch cũng trở nên kén ăn như vậy…
Cuộc sống sao lại gian nan như vậy chứ.
Bộ Phương cảm thán.
Mà vào lúc hắn đang cảm thán.
Tiểu Bạch lại mở đôi cánh kim loại ra, bóp cổ Kim Đao, ma sát mặt hắn ta trên sàn nhà.
Đây là phương thức chiến đấu kinh điển của Tiểu Bạch, phương pháp chiến đấu ma sát!
Kim Đao rít gào nhưng lại bị Tiểu Bạch nhấc lên, hung hăng ném ra nơi xa.
Leng keng leng keng!
Nhưng mà khi đang bị quăng bay, trong nháy mắt, Tiểu Bạch lại bắt được Thí Thần Đao trong tay Kim Đao, bàn tay y như quạt hương bồ ma sát với Thí Thần Đao, bắn ra những đốm lửa li ti!
Người Kim Đao trên không trung, đôi mắt đột nhiên trừng lớn! Hắn ta đột nhiên hiểu được mục đích của Tiểu Bạch!
Hừ!
Kim Đao rít gào:
- Cục sắt nhà ngươi thế mà lại dám mơ tưởng đến Thí Thần Đao của bổn hộ pháp! Chết đi cho ta!
Nhưng hắn ta còn chưa gào thét xong đã bị Tiểu Bạch dùng bàn tay to như quạt hương bồ nắm lấy đầu, mũ giáp màu vàng lập tức bị nắm chặt.
Năm ngón tay nắm vào mũ, khiến cho trên mũ giáp xuất hiện những vết rạn dày đặc.
- Kẻ nào gây sự… lột sạch chiêu cáo thiên hạ!
Xoạt!
Bàn tay dùng sức, ngay sau đó, mũ giáp trực tiếp bị bóp đến nổ tung!
Bạn cần đăng nhập để bình luận