Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2785: Một muỗng đập nát Thượng Đế (1)

Ánh sáng của Thượng Đế...
Tắt rồi?
Ánh sáng chói mắt tràn ngập đất trời lại khôi phục thành ánh sáng thường ngày...
Có người quỳ rạp xuống mặt đất, nước mắt rơi như mưa, có người cảm giác áp bách đáng sợ bỗng biến mất liền ngồi xuống thở hổn hển.
Dưới ánh sáng chói lọi của Thượng Đế, tất cả mọi người đều cho rằng ngày tận thế đến rồi...
Nhưng bọn họ không nghĩ tới, ánh sáng tận thế kia… đến nhanh, đi cũng nhanh!
Cường giả cấp bậc Thiên Thần thật mạnh mẽ.
Bộ Phương cũng không thể không thừa nhận rằng thực lực của Thượng Đế rất cường hãn...
Mạnh hơn cả Hồn Chủ Hồn Thập Tam nhiều.
Khi đó, Hồn Thập Tam chẳng qua chỉ mới bước vào cảnh giới Hồn Chủ, chưa có lĩnh ngộ được thần thông và thủ đoạn của Thiên Thần Cảnh.
Vì vậy mới bị Bộ Phương và Cẩu gia liên hợp giết chết thê thảm.
Nhưng mà...
Vị Thượng Đế trước mắt này đã nắm giữ lực lượng của Thiên Thần rất thuần thục.
Nên Thượng Đế bất tử bất diệt, khó mà xóa bỏ!
Bộ Phương thở hổn hển.
Muỗng trong tay Bộ Phương đập vào mặt Thượng Đế, ánh sáng chói mắt kia lập tức biến mất.
Tước vũ bào trên người Bộ Phương lóe sáng, tỏa ra hơi nóng, hiển nhiên, tước vũ bào cũng đã tốn không ít khí lực trong việc cản lại ánh sáng chói mắt kia…
Tất cả mọi người đều ngây dại.
Thông Thiên Gíao Chủ nhìn cảnh này.
Đột nhiên hắn ta vuốt râu há miệng cười ha hả!
Tên yêu nghiệt này đúng là niềm tự hào của Hoa Quốc chúng ta!
Thượng Đế bị đánh vào mặt… Khiến người ta không rét mà run!
Ùng ùng...
Khuôn mặt của Thượng Đế đã biến mất.
Nơi đó chỉ để lại một xoáy đen sâu hun hút, hư không xung quanh không ngừng sụp đổ…
Mặt của Thượng Đế đã bị một cái muỗng của Bộ Phương đập cho biến mất rồi!
Một màn này làm chấn động cả thế nhân.
Các Hồng Y Giáo Chủ quỳ rạp trong Giáo Đình đổ nát, run rẩy tuyệt vọng.
Chẳng lẽ Thượng Đế cũng không thể trấn áp tên yêu nghiệt này sao?
Giáo Đình ngàn năm của bọn họ lại tan vỡ trong tay một tên yêu nghiệt rồi…
Ầm!
Mặt đất dưới chân Bộ Phương nổ ầm.
Côn Bằng giương cánh bay thẳng lên trời.
Trong nháy mắt, Côn Bằng đã đưa Bộ Phương cách xa Thượng Đế…
Bộ Phương đứng trên lưng Côn Bằng, chỉ cảm thấy khí tức chìm nổi.
Cánh tay cầm muỗng của Bộ Phương đều đang run rẩy…
Vù...
Tru Tiên Kiếm bay quanh thân thể Thông Thiên Giáo Chủ, đưa hắn ta bay lên đến bên cạnh Bộ Phương.
- Làm tốt lắm! Hắn ta muốn ánh sáng thì ngươi cho hắn… một muỗng, thật thú vị.
Thông Thiên Giáo Chủ vuốt râu mà cười to nói.
Hắn ta cảm thấy hắn ta có thể cười mấy năm vì chuyện này luôn đó!
Có lẽ chỉ có tên yêu nghiệt này mới dám đánh vào mặt của một vị Đại Đạo Thánh Nhân như vậy...
Cái muỗng kia là thứ gì mà lại có thể đật nát mặt Đại Đạo Thánh Nhân vậy!
- Đại Đạo Thánh Nhân sẽ không bị chọc giận… rồi hủy luôn Tổ Tinh, cá chết lưới rách với ngươi luôn đó chứ?
Thông Thiên Gíao Chủ nói.
Keng keng.
Bốn thanh kiếm treo lơ lửng sau lưng hắn ta bay vào trong vỏ.
Thông Thiên Giáo Chủ nhìn Côn Bằng dưới chân Bộ Phương...
Hắn ta cũng hơi líu lưỡi, đây không phải Thượng Cổ Côn Bằng sao, một thần thú cao ngạo lại cam nguyện làm vật cưỡi cho con người...
Nghĩ tới đây.
Tay Thông Thiên Giáo Chủ niết pháp quyết.
Một đạo ánh sáng bắn ra.
Tiếng trâu kêu ầm vang cả đất trời.
Một con trâu nước khổng lồ màu đen đột nhiên xuất hiện.
Trâu nước khỏe khoắn, đẹp trai, đi bằng hai chân, khí thế như núi, nguy nga tráng lệ.
Hai sừng trâu cong lên quái dị, như thể muốn phá thủng cả bầu trời.
Trên trán vẽ đồ án âm dương.
Con trâu nước này là Khuê Ngưu Thần Thú, vật cưỡi của Thông Thiên Giáo Chủ...
Vì không muốn thua kém Bộ Phương, Thông Thiên Giáo Chủ cũng kêu gọi Khuê Ngưu của mình đi ra…
Hả?
Bộ Phương hơi nhíu mày.
Bộ Phương nóng rực nhìn con trâu cường tráng dưới thân Thông Thiên Giáo Chủ...
- Con trâu này... Không tệ.
Bộ Phương thành khẩn nói.
Thông Thiên Giáo Chủ vuốt râu tỏ vẻ hài lòng.
Khuê Ngưu là Thiên Địa Thần Thú, mặc dù không so được với Thần Long Phượng Hoàng, nhưng thân phận cũng rất tôn quý.
Chỉ là Thông Thiên Giáo Chủ hơi nghi ngờ, hắn ta phát hiện Khuê Ngưu nhà mình sau khi được người ta khen lại run rẩy lẩy bẩy.
Ngươi run gì mà run?
Người ta đang khen ngươi đó!
Phía xa xa.
Thượng Đế bị đập mất cả mặt, hắn ta chậm rãi bay lên...
Gương mặt của Thượng Đế phủ đẩy sương lạnh, vẻ từ bi trách trời thương dân đã biến mất từ lúc nào không hay.
- Hắn không thể hủy diệt Tổ Tinh được đâu.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Trả lời câu hỏi khi nãy của Thông Thiên Giáo Chủ.
Trái Đất có một tồn tại bí mật thì trên chín tầng trời cũng có một đấng tối cao đang nhìn xuống tất cả mọi thứ.
Vị chí cao vô thượng kia sẽ không cho phép Đại Đạo Thánh Nhân hủy diệt Tổ Tinh đâu.
- Tất nhiên là ta biết rồi...
- Hắn cũng không có cơ hội hủy diệt Tổ Tinh...
Dường như Thông Thiên Đạo Nhân đã cảm ứng được điều gì đó, hắn ta mỉm cười mà nói.
Phía xa xa.
Sắc mặt Thượng Đế âm trầm như nước.
Khi nãy, lòng hắn ta lại có chút rung động.
Hắn ta nhìn cái muỗng trong tay Bộ Phương thật sâu, cái muỗng này lại có thể đập nát mặt hắn…
Cái muỗng này có lai lịch như thế nào?
Vì sao hắn ta lại cảm ứng được khí tức của Thánh Khí trên cái muỗng này?
Không phải Thánh khí chỉ có bốn món thôi sao?
Áo khoác đầu bếp, tháo đài, Long Cốt Thái Đao trên người Bộ Phương, còn một vật là Hắc Oa mà Thượng Đế hắn đang cầm.
Nhưng mà...
Thượng Đế chắc chắn lúc nãy hắn ta đã cảm nhận được khí tức giống hệt như khí tức của bốn đại Thánh Khí!
Vậy cái muỗng kia cũng là Thánh Khí sao!
Không thể nào...
Tổ Tinh chỉ sinh ra bốn Thánh Khí mà thôi, vậy cái muỗng kia là cái gì chứ?
Thượng Đế cảm thấy trong lúc vô tình, hắn ta đã phát hiện được bí mật nào đó.
Mà bí mật này nằm ở trên người tên yêu nghiệt kia.
Thánh Khí thứ năm sao?
Chẳng lẽ món Thánh Khí thứ năm có liên quan đến bí mật về Tổ Tinh?
Chắc chắn là như vậy!
Nội tâm Thượng Đế trở nên nóng rực.
Nhưng là hắn ta cũng không lộ vẻ gì.
Lúc trước, Thượng Đế muốn tiêu diệt Bộ Phương, còn bây giờ… Hắn ta bỗng muốn hàng phục tên yêu nghiệt này.
Để tên yêu nghiệt này nói ra toàn bộ bí mật!
Vừa nghĩ đến đây, Thượng Đế đã quay ra dùng ánh mắt nóng rực mà nhìn Bộ Phương
- Ấy... Ánh mắt lão đầu này nhìn ngươi... Có hơi quái quái.
Thông Thiên Giáo Chủ đứng cạnh Bộ Phương.
Hắn ta cũng vô tình bị ánh mắt Thượng Đế phủ vào, hơi kỳ quái mà hỏi Bộ Phương.
Bộ Phương mờ mịt.
Thượng Đế lại rất kích động.
Ánh mắt của Thượng Đế càng ngày càng nhu hòa.
Lúc trước, hắn ta còn đang nghi ngờ vì sao Bộ Phương lại có thể dễ dàng đoạt lại Long Cốt Thái Đao từ trong tay hắn.
Giờ nhìn lại, chắc chắn việc này có liên quan đến Thánh Khí kia.
Ùng ùng...
Nghĩ tới đây, Thượng Đế nhấc tay lên rồi tóm lấy chiếc nồi trên đầu mình.
Hả?
Bộ Phương lạnh mặt nhìn.
Phía xa xa.
Thượng Đế cong ngón tay rồi bắn ra, nồi Huyền Vũ chọc thủng hư không rồi bắn tới chỗ Bộ Phương.
Nồi Huyền Vũ nặng đến mười triệu cân, không khác gì một ngọn núi nhỏ, nơi nó bay qua đều bị san thành đất bằng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận