Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3155: Một kiếm trên tay, thiên hạ cúi đầu! (1)

Hồn Thần thức tỉnh, nhóm Hồn Ma cũng bắt đầu tàn phá bừa bãi. Cảm giác quen thuộc lại trở về. Hồn Ma xâm lấn Vũ Trụ, thôn phệ sinh mệnh khắp nơi để sinh sôi. Đây là cách làm nhất quán bao nhiêu năm nay của Hồn Ma.
Hành tinh mà Bộ Phương đang đứng là một hành tinh có sự sống bình thường trong một Tiểu Vũ Trụ, mà lần này lại bị một Hồn Chủ để mắt tới. Mà khi bị Hồn Ma để mắt tới cũng có nghĩa là chuẩn bị có một trận đồ sát.
Có lẽ Hồn Thần vẫn còn bị phong ấn nên nhóm Hồn Ma vẫn chưa dám hành động quá lộ liễu. Bọn chúng không dám lựa chọn những Đại Vũ Trụ mà động thủ.
Vũ Trụ Hỗn Độn, Vũ Trụ Hồng Hoang, Thành Hư Vô bọn chúng đều không dám qua. Dù sao những nơi này đều có cường giả cấp bậc đại viên mãn tọa trấn. Bọn chúng tới đó mà bị phát hiện thì chỉ có chết.
Vậy nên bọn chúng chỉ chọn những Tiểu Vũ Trụ mà ra tay. Đồ sát sinh linh hóa thành năng lượng phát triển bản thân. Lúc trước tên Hồn Chủ này đã đồ sát mấy chục hành tinh rồi.
- Ồ… ta ngửi được mùi của mỹ vị!
Tên Hồn Chủ này cười lạnh. Phía sau hắn là từng Hồn Ma số thứ tự xuất hiện, còn một số Hồn Ma bình thường đang chen nhau tới. Tuy những sinh linh bình thường không thể giúp bọn chúng tăng quá nhiều tu vi nhưng có vẫn hơn không. Chỉ cần ăn nhiều là sẽ đề bạt.
Hắc ám bao phủ cả hành tinh khiến đất trời đều run rẩy. Ý Chí Thiên Đạo của hành tinh đối mặt với sức mạnh này không có chút phản kháng nào.
Rầm rầm rầm!
Hồn Ma khủng bố như từng thiên thạch đáp xuống mặt đất, sau đó gào thét đinh tai nhức óc. Ở hành tinh như này bọn chúng không cần lo sợ, tùy ý phóng thích dã tính của mình.
Bộ Phương và Độc Cô Vô Song đang chuẩn bị rời đi không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Nhìn từng cái hố đen trên không trung, khóe miệng Bộ Phương hơi kéo lên.
- Những tên Hồn Ma này cũng đần độn quá rồi, chẳng lẽ không cảm nhận được kiếm khí của ngươi à?
Bộ Phương nói với Độc Cô Vô Song.
- Hồn Ma?
Độc Cô Vô Song run lên. Hắn biết đại nhân vì phong ấn Hồn Thần mà tự phế tu vi. Không ngờ bây giờ Hồn Ma lại xuất hiện bắt đầu gây hại cho nhân gian.
Không thể nhịn được…
- Đi xem một chút, thịt Hồn Chủ, không tệ đâu.
Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên, không khỏi có chút hoài niệm về thịt Hồn Chủ. Nhớ năm đó… cũng là bắt đầu từ năm đó.
Bộ Phương lắc đầu, chắp lấy tay dẫn theo Tiểu Bạch và Độc Cô Vô Song phóng lên tận trời.
Thần thức của Độc Cô Vô Song khuếch tán, bao trùm toàn bộ ngôi sao. Bây giờ hắn đã thực sự thấy rõ Hồn Ma đang sợ, ác độc tàn nhẫn. Nơi mà bọn chúng lướt qua tất cả con người đều bị nuốt chửng. Cho dù là đứa bé ba tuổi cũng không buông tha. Độc Cô Vô Song quan sát mà đôi mắt dần trở nên phẫn nộ và lạnh lẽo.
Mặt Bộ Phương cũng không có biểu cảm gì.
- Những sức sinh đáng chết này.
Độc Cô Vô Song lạnh lùng nói.
- Hồn Ma lấy sinh linh làm thức ăn, không sợ Thiên Đạo, tội ác tày trời.
Bộ Phương lạnh lùng, một ngàn năm mới gặp Hồn Ma vẫn khiến cho người ta giận dữ như trước đây.
Những phàm nhân ở đây đều vô cùng hoảng sợ. Bọn họ ôm lẫn nhau, mặt mũi tràn đầy sợ hãi và hoang mang nhìn đại nạn trước mắt.
Trong hư không, những Hồn Chủ kia cười lớn đầy hưng phấn. Chính là cảm giác này, càng hoảng sợ thì thịt càng ngon hơn! Hoảng sợ là gia vị tốt nhất!
Uỳnh!
Độc Cô Vô Song rốt cuộc cũng không nhịn được. Thiết Kiếm sau lưng lắc một cái, tung ra bị hắn nắm trong tay. Kiếm ngân vang cao chín tầng mây! Kiếm trùng khởi, mặt Độc Cô Vô Song không hề có một chút biểu cảm nào, nắm kiếm vung lên.
Một tiếng vang giòn khuếch tán, trong nháy mắt bao phủ khắp nơi. Từng đạo kiếm khí rủ xuống cả hành tinh.
Hả?
Nhóm Hồn Ma đang tàn phá bừa bãi khẽ giật mình. Sau đó trừng lớn mắt phát hiện mình bị một kiếm xuyên thủng, trực tiếp nổ tung. Uy lực này vô cùng đáng sợ! Uy lực của kiếm khiến cho bọn chúng phải tuyệt vọng.
Những người phàm kia phát hiện kiếm khí không làm hại mình thì mừng đến phát khóc.
- Có thần tiên tới cứu chúng ta… những tên ác ma đáng chết này!
Độc Cô Vô Song lạnh lùng, chỉ vẻn vẹn một kiếm đã triệt để giết hết những Hồn Ma lặt vặt kia. Thực lực của hắn bây giờ trở nên vô cùng đáng sợ. Cho dù là Hồn Ma số thứ tự cũng không thể ngăn được một kiếm của hắn. Nếu có thể ngăn được thì chém thêm một nhát nữa là chết!
Độc Cô Vô Song một tay cầm kiếm, đi từng bước về phía những cái hố đen không dấy kia. Mục tiêu là tên Hồn Chủ đang cười lớn đó.
Hồn Chủ phát hiện Độc Cô Vô Song thì phát ra tiếng gào thét. Người tu hành cấp bậc Thánh Nhân Đại Đạo? Tên Hồn Chủ này không chỉ không sợ mà trong ánh mắt còn toát lên vẻ hưng phấn!
Ăn Thánh Nhân Đại Đạo chắc chắn thực lực của hắn sẽ lên tới tầng thứ Hồn Chủ đỉnh cấp!
Rống!
Tiếng gào thét vang vọng đất trời. Từng tên Hồn Ma sau lưng hắn phi tốc lao đi hóa thành dòng nước lũ đánh về phía Độc Cô Vô Song.
Độc Cô Vô Song lạnh lùng, run tay một cái Thiết Kiêm oanh minh. Một kiếm quét ngang qua, vắt ngang hư không. Vô số Hồn Ma dưới một kiếm này mà tịch diệt!
Tên Hồn Chủ gào thét, trùng kích với kiếm khí của Độc Cô Vô Song. Hắn bị đánh bay ngược ra, vảy côn trùng trên thân cũng vỡ nát!
Thánh Nhân Kiếm Đạo có thể khủng bố như vậy sao?
- Muốn chạy?
Độc Cô Vô Song nhìn tên Hồn Chủ định chạy trốn vào hố đen kia, đôi mắt lạnh lẽo. Hắn bước ra một bước, Thiết Kiếm màu đen xung quanh thân thể hắn hội tụ thành một vòng, vô sô kiếm khí chuyển động rồi bắn ra.
Tốc độ cực nhanh khiến cho hư không không ngừng sụp đổ! Tên Hồn Chủ này không thể nào chống cự, chém vỡ thành đôi!
- Đáng chết! Hành tinh tầm thường này sao lại xuất hiện Kiếm Tiên chứ!
Hồn Chủ gào thét lớn, muốn trốn vào trong hố đen.
Huyết khí Độc Cô Vô Song dâng lên, chẳng hề mảy may sợ hãi. Thất Tình Kiếm Đường chuyển động, từng đạo kiếm khí chém nát hư không, trực tiếp phóng về phía hố đen kia. Mà chính hắn cũng đang đi từng bước một vào trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận