Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2834: Làm! (2)

Notice: Undefined offset: 237
Hắn ta thân là một Đại Hồn Chủ cấp Đại Đạo Thánh Nhân nên hắn ta có thể tái sinh từ một giọt máu... Bất tử bất diệt.
Lần lượt bị đánh nát.
Ngưng tụ hết lần này đến lần khác.
Trong hư không, mọi người đều đang ngây ngốc.
Cuối cùng…
Lại bị đánh nát một lần nữa.
Toại Nhân Thị thở hồng hộc.
Mà Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo đã không còn ngưng tụ lại được nữa...
Hắn ta hóa thành một vũng thịt nát, lơ lửng trên Tinh Không...
- Tất cả các ngươi đều sẽ chết! Tất cả đều sẽ chết! Đại quân Hồn Ma của ta nhất định phải đánh bại được loài người các ngươi! Các ngươi không bao giờ có thể tưởng tượng được sự căm hận của Hồn Thần đại nhân đối với loài người đâu!
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo sợ hãi, không dám ngưng tụ thành thực thể.
Chỉ có thể nói những lời nghiêm túc dưới hình dạng một bãi thịt nát.
Tuy nhiên, những gì hắn ta nói cũng là sự thật.
- Trận pháp này không thể canh giữ được nữa... Tất cả các người đều phải chết!
Bùm!
Toại Nhân Thị siết chặt nắm đấm của mình, trên nắm tay có ngọn lửa đang thiêu đốt rồi ông ta vung một quyền ra.
Một đám thịt nát này đều sụp đổ.
Lần ngưng tụ này sợ rằng sẽ phải mất rất nhiều thời gian...
Toại Nhân Thị đứng trong hư không.
Ông ta hít một hơi thật sâu, chỉ ngửi thấy một mùi thịt thơm nồng đậm khiến cái bụng đói của ông ta kêu vang, rất thèm ăn!
- Thơm quá!
Toại Nhân Thị hét lớn một tiếng rồi cười to không thôi.
- Để ta đánh thức lão bằng hữu rồi cùng nhau ăn cơm!
Toại Nhân Thị cười to.
Sau đó, chân ông ta đạp lên ngôi sao.
Trong lúc đó đến trước mặt Phục Hi và Thần Nông đang ngồi xếp bằng ở trên Tinh Không...
Sắc mặt Toại Nhân Thị đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Ông ta không dám thả lỏng một chút nào, linh hồn yếu ớt nhất thì sẽ bị Đại Đạo Thánh Nhân ăn mất.
Ông ta giơ tay lên.
Một ngọn lửa màu đỏ rực đột nhiên bùng cháy trong lòng bàn tay ông ta.
Lòng bàn tay đột nhiên đập vào trán Phục Hi và Thần Nông.
Vù...
Ngọn lửa xâm nhập vào mi tâm của Phục Hi và Thần Nông.
Nó bắt đầu bốc cháy hừng hực ngay lập tức.
Cơ thể của Phục Hi và Thần Nông đột nhiên bốc cháy và bị bao trùm trong ngọn lửa...
Trong ngọn lửa, có một tiếng gào thét thê lương vang vọng lên...
Đó là ý chí của Hồn Ma.
Có thể ảnh hưởng đến Thần Nông và Phục Hi, không thể nghi ngờ gì nữa, đây chính là ý chí của hai Đại Hồn Chủ...
Nhưng thật đáng tiếc.
Những ý chí này đã chống cự trận pháp, chui qua thông đạo, đã bị suy yếu rất nhiều. Bây giờ đơn giản là rất khó để chống lại thủ đoạn của Toại Nhân Thị...
Nó trực tiếp biến thành khói đen rồi tiếu tán trong hư không.
Bùm!
Làn da màu đồng của Toại Nhân Thị toát ra vẻ lộng lẫy, có ngọn lửa đang bùng cháy trong mắt ông ta.
Phía sau lưng ông ta, Hỗn Độn Chi Khí mãnh liệt, hoa Đại Đạo nở rộ.
Giống như một đấng tối cao đỉnh thiên lập địa đang chống đỡ cho thế giới này!
- Tỉnh lại!
- Lúc này ngươi không tỉnh lại thì còn đợi đến khi nào chứ!
- Phục Hi Thần Nông, mau tỉnh lại đi, ta và các ngươi cùng nhau... Tái chiến Hồn Ma!
...
Toại Nhân Thị thét lên.
Ngọn lửa đang bùng cháy.
Phục Hi và Thần Nông từ từ nhắm mắt lại như thể đang ở trong cõi Niết Bàn.
Rất nhanh…
Đôi mắt đang nhắm nghiền của cả hai đột nhiên mở ra...
Trong nháy mắt, trời đất sáng chói, quang mang trong mắt kia chiếu sáng mọi ngóc ngách trong Vũ Trụ!
Bùm!
Nơi xa.
Bộ Phương lượn lờ xung quanh nồi Huyền Vũ, một chưởng lại một chưởng vỗ vào bên trên nồi Huyền Vũ khiến nồi Huyền Vũ rung động không ngừng... Nước canh bên trong bắn tung tóe ra ngoài rồi nổi lên gợn sóng mà đánh thẳng vào bên trong phần thịt đuôi rồng.
Tiểu U ôm chân ngồi ở phía xa, lặng lẽ nhìn Bộ Phương nấu nướng.
Nàng hít hà mùi thơm trong không khí khiến nàng không khỏi lè lưỡi liếm môi.
Vù...
Đột nhiên.
Khuôn mặt trắng bệnh của Tiểu U lại tái nhợt thêm
Trong tâm trí nàng... Giọng nói kia vang lên.
...
Thông Thiên Giáo Chủ, Dương Tiễn, Tôn Ngộ Không.
Nhìn thấy hai vị Thần Hoàng vừa mở mắt ra đều cảm thấy hưng phấn từ tận đáy lòng.
Thần Hoàng mở mắt ra, Vũ Trụ Tinh Không dường như bừng sáng lên, tràn đầy hy vọng.
Bộ râu dài màu trắng của Phục Hi phiêu đãng rồi hắn ta liếc nhìn Toại Nhân Thị một cái.
Tâm thần động một cái.
La Bàn Bát Quái đột nhiên bay vào trong tay hắn ta.
Sắc mặt của Phục Hi vô cùng nghiêm túc
Giơ tay lên ấn vào bên trên La Bàn Bát Quái, thần thức của hắn ta phun trào, bao phủ toàn bộ vũ trụ trong nháy mắt.
Thần Nông cũng đã mở mắt.
Ban đầu những Thần Dược đã khô héo xung quanh hắn ta đột nhiên được khôi phục vào lúc này, tinh khí tràn ngập.
Phục Hi và Thần Nông nhìn Toại Nhân Thị đang cười, bọn họ có hơi sững sờ sau đó gật đầu.
- Tỉnh lại là tốt rồi...
Một nụ cười hiện trên khuôn mặt của Toại Nhân Thị.
Đôi mắt ông ta di chuyển.
Đáp xuống phía xa.
Ở đó, Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo đã khôi phục lại và muốn lén lút trốn đi.
Tuy nhiên, hắn ta đã bị Toại Nhân Thị phát hiện.
Một nhánh Toại Mộc đột nhiên được quất ra.
Đột nhiên có tiếng rít lên.
Nhánh Toại Mộc trực tiếp xuyên thủng cơ thể của Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo, đóng đinh trong hư không.
Vù...
Thân thể Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo kia giãy giụa một hồi, sau đó không giãy giụa nữa.
Tội Ác Chi Lực ngập trời.
Một luồng sáng đen đỏ đan xen lao nhanh về phía trận pháp.
- Thần Nông, mượn nhánh cây Cây Thế Giới của ngươi một lát...
Toại Nhân Thị nhếch miệng lên để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp.
Nhánh Toại Mộc của ông ta có thể đóng đinh cơ thể của Đại Hồn Chủ nhưng bản thể linh hồn của Hồn Ma vẫn không chết.
Nhưng các nhánh cây của Cây Thế giới có thể làm được điều đó.
Thần Nông không hề do dự mà cong tay búng một cái, một nhánh cây của Cây Thế Giới đã rơi vào trong tay Toại Nhân Thị.
Toại Nhân Thị vừa nhổ nước bọt vừa xoa xoa rồi nhìn về phía nơi xa.
Khóa chặt ánh sáng màu đen kia...
- Đi!
Xoẹt một tiếng.
Nhánh cây của Cây Thế Giới biến mất ngay lập tức.
Khi nó xuất hiện trở lại, cơ thể của Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo đã bị xuyên thủng rồi đóng đinh trong hư không.
Cho dù hắn ta có cố gắng giãy giụa thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể thoát ra được...
Tiếng gào thét đột nhiên vang lên làm Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo có chút kinh hãi.
Mà lúc này đây.
Bộ Phương một tay cầm nồi Huyền Vũ đang sôi sùng sục, không biết từ bao giờ đã đến trước cơ thể của Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo đang bị đóng đinh bởi nhánh Toại Mộc.
Thổi phù một tiếng, Bộ Phương rất am hiểu trong việc rút gân lột da, xử lý thịt rồng.
- Canh Long Vĩ Bát Bảo đã hoàn thành, mọi người... Lại nếm thử đi.
Bộ Phương nói.
Sau đó, tâm thần động một cái.
Chín cái bát Thành Hoa Từ đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn...
Rầm rầm.
Nước canh màu nâu đỏ bay nhanh từ bên trong nồi Huyền Vũ ra rồi đổ đầy từng bát, tới lui mà bay về phía tất cả mọi người.
Toại Nhân Thị cười lớn rồi bắt lấy cái bát, hít một hơi thật sâu đầy say mê.
Phục Hi và Thần Nông cũng cầm lấy cái bát rồi gật đầu về phía Bộ Phương.
Đám người Thông Thiên Giáo Chủ, Tôn Ngộ Không đều có...
Trong tay đã có một bát canh Long Vĩ, nhìn Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo đang giãy giụa điên cuồng...
Tiểu U cầm lấy bát rồi kinh ngạc nhìn vào trong bát canh.
Bộ Phương nắm lấy nồi Huyền Vũ rồi vung về phía mọi người làm nước canh trong nồi bắn tung tóe.
Bộ Phương nhếch miệng lên, chỉ nói một chữ.
- Làm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận