Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1124: Dọa chết Thánh Sư rồi (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thực lực càng mạnh, càng có thể cảm nhận được Hắc Cẩu đáng sợ kia!
Vẻ mặt Sở Trường Sinh lờ mờ nhìn Ngọc Hằng Thánh Sư vội vã rời đi.
Sau khi Thánh Sư rời khỏi, ngoài cửa lại có một bà lão, lảo đảo đi vào bên trong tửu lâu.
Bà lão này gọi mấy phần ăn sau đó ngồi ở trên ghế, im lặng chờ đợi.
Vẻ mặt già nua mang theo nét cười, không ngừng quan sát đánh giá bốn phía.
Khi bà nhìn đến cây Ngộ Đạo, thấy được thuyền U Minh dưới tán cây Ngộ Đạo, cũng thấy được một con Hắc Cẩu mập bên cạnh thuyền U Minh kia.
Càng quan sát, nét cười trên khuôn mặt bà lão càng thêm nồng đậm:
- Tốt lắm… Quả nhiên rất tốt…
Trên mặt bà lão cười đến nở hoa.
Món ăn được mang đến, những món ăn thơm phức nóng hổi được bày ra trước mặt bà lão.
Sở Trường Sinh cười ôn hòa, nói:
- Mời dùng cơm.
Bà lão liếc mắt nhìn Sở Trường Sinh một cái, ánh mắt nhíu lại.
Bà lão nói:
- Đường đường đại trưởng lão Thao Thiết Cốc thế mà lại làm một phục vụ của tửu lâu… Có phải là dao trâu mổ gà rồi không?
Khóe miệng Sở Trường Sinh chứa ý cười, nụ cười trên dung nhan tuấn mỹ càng sâu:
- Không, làm phục vụ rất tốt.
Nói xong, Sở Trường Sinh quay người rời đi.
Bà lão lắc lắc đầu, run rẩy cầm lấy chiếc thìa, múc một muỗng thức ăn thơm nức cho vào miệng.
Hả?
Vẻ mặt không quan tâm ban đầu của bà lão đột nhiên thay đổi, tựa hồ như hơi ngạc nhiên, trong miệng nhai nhai, có chút khó kiềm chế.
Trong vô thức, bà đã ăn hết những thức ăn có trong mâm sứ.
Buông chiếc muỗng sứ xuống, bà lão thở hà ra một hơi.
Đã nhiều năm rồi chưa được ăn qua món ngon như vậy, thật là làm cho người ta hoài niệm.
Món ngon này, làm cho bà lão như trở lại năm đó, hình ảnh ngắm hoa trong đình, đàm kinh luận đạo.
Khi đó thưởng thức món ngon, bàn bạc công pháp, chia sẻ kỹ thuật võ đạo, thời điểm kia làm cho người ta thật hoài niệm.
Bên trong phòng bếp, một bóng người chậm rãi tiêu sái đi ra.
Thân hình Bộ Phương thon dài mà lại gầy gò chậm rãi xuất hiện.
Bà lão thấy Bộ Phương, đôi mắt lập tức nhíu lại, vẫy tay với Bộ Phương.
Bà lão nói:
- Người trẻ tuổi, lại đây một chút.
Bộ Phương sửng sốt, quay đầu nhìn thoáng qua bà lão, dương như có chút hoài nghi.
Nhưng rồi hắn vẫn đi qua, kéo một cái ghế ra, ngồi ngay ngắn trước mặt bà lão.
Ánh mắt hai người chạm vào nhau.
...
Một chiến thuyền nguy nga di chuyển chậm rãi, mang theo âm thanh nặng nề nghiền ép không khí.
Chiếc chiến thuyền dường như được luyện từ các khoáng chất quý giá, toát lên một ánh kim loại băng giá,, trên vách hai bên sườn thuyền vẽ những trận pháp vô cùng huyền ảo.
Trên chiến thuyền, một lá cờ phấp phới trong gió, tung bay phần phật.
Trên lá cờ vẽ văn tự rườm rà khó hiểu.
"Khai Dương"
Không hề nghi ngờ, chiến thuyền này đúng là một trong những chiến thuyền của Thất Đại Thánh Địa Tiềm Long Vương Đình, chiến thuyền của Khai Dương Thánh Địa.
Chiến thuyền đi chậm rãi, bay đi trong không trung.
Vượt qua những tầng mây, vượt qua ngàn dặm núi sông...
Trong Thánh Địa thì chiến thuyền như loại này không nhiều cũng không ít, mỗi thánh địa đều có xấp xỉ bốn tới năm chiếc, bởi vì đây là vũ khí lợi hại không thể thiếu để Thánh Địa chinh phạt Tiềm Long Thiên Quan,
Trận pháp bên trên chiến thuyền một khi khởi động sẽ tạo ra năng lượng oanh kích đủ để tạo thành thương tổn cực lớn đối với sinh linh Minh Khư cảnh giới Đại Hư Cảnh.
Chiến thuyền đang di chuyển.
Bỗng nhiên.
Tồn tại cấp giáo chủ đang tọa trấn chiến thuyền mãnh liệt mở mắt ra.
Bên trong đôi mắt kia như có một đạo kiếm sắc bén bắn ra như muốn xé rách màn trời.
Phía trước chiến thuyền, mây đen cuồn cuộn che lấp cả bầu trời
- Ôi ôi ôi…
- Khà khà khà…
Tiếng cười lạnh như băng, rùng rợn làm cho người ta rùng mình, từ trong mây đen kéo đến.
Mây đen vô cùng khổng lồ, cuồn cuộn mãnh liệt tại chiến thuyền, chiến thuyền trước mây đen chỉ nhỏ bé như con kiến.
Mây đen đè xuống, giống như là hóa thành một cái miệng thật lớn, mạnh mẽ nuốt chửng chiến thuyền vào trong.
Ầm!
Bên trong chiến thuyền phát ra khí tức khủng bố.
Một tòa thần đài lơ lửng dựng lên, hào quang tỏa bốn phía.
Phía trên thần đài có một hỏa thần đang lay động thiêu đốt hừng hực, chiếu sáng bốn phía bị mây đen bao phủ.
Thân hình một vị nam tử uy vũ xuất hiện , chắp lấy hai tay, đứng sừng sững trên boong thuyền.
Vị nam tử oai hùngkia lạnh lẽo quát lớn:
- Minh Khư Nghiệt Súc! Lại dám chặn đường chúng ta tiền về Thiên Quang? Không biết sống chết!
Nhưng mà tiếng cười sởn gai óc làm cho người khác rùng mình kia vẫn vang vọng không dứt.
Chiến thuyền chập chờn.
Ầm!
Bên trong mây đen, một thân ảnh khổng lồ rơi mạnh xuống chiến thuyền, đập lên phía trên thuyền chiến làm cho cả chiếc chiến thuyền đều lắc lư.
Đôi mắt cường giả cấp giáo chủ co rút lại.
Một thân hình có đôi cánh đen xuất hiện, đứng phía trên đầu pho tượng ở đầu mũi thuyền.
Một bóng người với đôi mắt mở to trên trán chậm rãi đi ra từ bên trong mây đen.
Ba bóng đen chắn ngang xung quanh chiến thuyền, mang theo nụ cười tà mị…
Tồn tại cấp giáo chủ tại kia lập tức lạnh cả người:
- Thiên Quan kiếp còn chưa bắt đầu! Ngươi…Ma đầu các ngươi sao lại có thể vượt qua Thiên Quan xuất hiện ở Tiềm Long Đại Lục?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận