Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3051: Bộ Phương tiến cung (1)

Âm thanh non nớt vang lên khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Nữ Vương Nguyền Rủa vừa xong đâu? Sao lại biến thành Tiểu Loli rồi?
Đại Hồn Chủ Bạo Thực hóa thành Hồn Ma nguyên thủy cười lớn, vô cùng hưng phấn. Hắn thành công rồi! Quả nhiên Nữ Vương Nguyền Rủa đã xảy ra chuyện!
Nếu nói bóng người uyển chuyển lúc trước có thể hủy thiên diệt địa thì Tiểu Loli trước mắt này đơn giản chỉ là thứ ngây thơ khôi hài. Khí tức vô cùng suy yếu, không thể nào so sánh với Nữ Vương Nguyền Rủa được.
Đám người Công Tước Mộng Yểm ngây ra như phỗng. Các nàng cũng không ngờ sẽ có một màn này.
Đại quân Hồn Ma ban đầu định chạy trốn thì bây giờ cũng trì trệ. Ngay sau đó, đại quân Hồn Ma phát ra tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc, chấn động hư không, trong âm thanh này có chút phẫn nộ vì bị lừa gạt.
Sắc mặt Công Tước Mộng Yểm trắng bệch, nữ nhân tóc bạc kia cũng vô cùng tuyệt vọng.
Sao Nữ Vương Nguyền Rủa lại biến thành Tiểu Loli? Nữ Vương Nguyền Rủa oai phong năm đó trấn áp nhiều Vũ Trụ đâu rồi? Chẳng lẽ Thành Hư Vô thật sự phải nằm dưới sự kiểm soát của Hồn Ma sao?
Sắc mặt Bộ Phương vô cùng cổ quái. Hắn không hề xa lạ gì với Tiểu Loli kia, chính là người đã ăn hết Lạt Điều trong thử thách của hắn? Vốn không biết là đã chạy đi đâu, hóa ra là chạy tới giả làm Nữ Vương Nguyền Rủa.
Chờ chút, chẳng lẽ Tiểu Loli này chính là Nữ Vương Nguyền Rủa?
Sắc mặt Bộ Phương vô cùng kỳ lạ. Nữ Vương Nguyền Rủa cùng cấp bậc với Hồn Thần và Trù Thần trong truyền thuyết lại là một Tiểu Loli vẫn còn hôi mùi sữa ư?
Trường bào thu nhỏ, thân ảnh Nữ Vương Nguyền Rủa dần dần trở nên thấp bé. Nàng dường như đã nhận ra sự thay đổi của chính mình, đưa tay lên vỗ vỗ đầu, sau đó xoay người đi vào trong cung điện.
Đại Hồn Chủ Bạo Thực cười lớn, tiếng cười vang vọng trong hư không.
Đại Hồn Chủ Tật Đố và Đại Hồn Chủ Tham Lam cũng nhếch miệng cười lạnh. Đại quân Hồn Ma lại hạ xuống, đất trời chấn động!
Đại Hồn Chủ Bạo Thực giơ tay lên, tuy chỉ còn lại thể Hồn Ma nhưng sức mạnh bạo phát, hút vô số Hồn Ma vào trong tay.
Thân thể bị Nữ Vương Nguyền Rủa dùng một chưởng đánh vỡ nát ban đầu chậm rãi hồi phục lại. Cái cổ uốn éo, giờ phút này hắn như một cái quái ngư xấu xí, miệng to lớn, mọc đầy răng dữ tợn. Khí tức của hắn lại vô cùng cường hãn.
- Hồn, động thủ đi! Nữ Vương Nguyền Rủa xảy ra chuyện, thực lực của nàng đã giảm đi nhiều, bây giờ chúng ta đang nắm bắt thời cơ tốt nhất để có được Thành Hư Vô!
Đại Hồn Chủ Bạo Thực nói ra, tròng mắt trắng di chuyển.
Sắc mặt A Hồn ban đầu trắng bệch bây giờ cũng ổn định trở lại. Không sai, đây là cơ hội duy nhất của nàng, nàng phải nắm chắc.
- Động thủ!
Nàng khẽ cắn môi nói.
Uỳnh!
Lời nói vang lên, Đại Hồn Chủ Bạo Thực, Tham Lam và Tật Đố đều đồng thời xuất thủ. Bọn hắn đạp không như bay tới. Trong nháy mắt đã phóng tới phía Công Tước Mộng Yểm vẫn còn đang kinh hãi.
Cảm nhận được nguy hiểm tới gần, lông tơ Công Tước Mộng Yểm dựng thẳng lên. Nàng đánh ra một chiêu, trời đất rung động!
Nhưng mà ba đại Hồn Chủ liên thủ với nhau giống như tạo ra một trận pháp kỳ lạ, hóa thành một cái Tà Trảo lớn, vỗ xuống.
Uỳnh một tiếng…
Công Tước Mộng Yểm bị trọng thương, bay ngược ra ngoài, hung hăng nện trong cung điện. Mặt nàng xám xịt, vẫn không thể tin. Rốt cuộc là Nữ Vương Nguyền Rủa đã xảy ra chuyện gì.
Phía xa, sắc mặt đám người Bộ Phương đều biến đổi. Công Tước Vân Lan khỏi hành, thét dài một tiếng, một chiêu phóng thẳng về phía ba đại Hồn Chủ.
Cẩu Gia sủa một tiếng, tay chó phóng ra xé rách hư không. Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Lạt Điều Tử Thần, bước ra một bước tiêu sái rút Lạt Điều ra, cũng lao về phía Đại Hồn Chủ.
Ba vị cường giả cấp bậc Công Tước đồng thời xuất thủ.
Tà Trảo quét ngang qua, bọn người Cẩu Gia đánh tới nhưng không thể nào làm nó rung chuyển.
- Đây là…
Thân thể nở nang của Công Tước Vân Lan đột nhiên chấn động.
Tiểu U và Hậu Thổ ở phí xa cũng hít vào một hơi lạnh.
- Đây là Thiên Ma Trận! Lấy sức mạnh Tội Ác của Đại Hồn Chủ kiến lập trận pháp, uy lực không hề đơn giản!
Tà Trảo giữa trời, Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp, Công Tước Vân Lan không mảy may làm ảnh hưởng tới nó.
Trước cung điện, đôi mắt A Hồn toát lên vẻ hưng phấn, nàng bước từng bước một tới gần cung điện trong gang tấc, nàng có thể nhìn thấy vương tọa vô thượng bên trong cung điện.
Đó là vương tọa của Thành Hư Vô, chỉ cần ngồi lên đó, nàng sẽ chi phối được toàn bộ Thành Hư Vô.
- Dừng lại!
Công Tước Mộng Yểm thất tha thất thểu đứng lên, quát một tiếng. Sắc mặt A Hồn nghiêm lại, quay đầu nhìn về phía Công Tước Mộng Yểm.
Bị một chiêu Tà Trảo đánh trúng, Công Tước Mộng Yểm đã bị trọng thương, khí tức vô cùng uể oải. Nhưng đối phó với A Hồn thì nàng vẫn nắm chắc mấy phần thắng.
- Ngươi không có tư cách ngồi lên vị trí kia!
Công Tước Mộng Yểm hít một hơi thật sâu nói.
- Vì sao?
A Hồn không hề tức giận, bình tĩnh hỏi. Nàng đi từng bước tới gần Công Tước Mộng Yểm.
- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy hai người còn lại kia có tư cách hơn ta?
A Hồn nói.
Khóe miệng Công Tước Mộng Yểm có máu tươi chảy xuống, Thần Thể của nàng như muốn tán loạn. Nhưng nàng vẫn cắn răng lạnh lùng nhìn chằm chằm A Hồn. Thành Hư Vô đã bị nữ nhân này biến thành cái dạng gì rồi. Nàng ta phát điên dẫn tới cả một đại quân Hồn Ma vào thành, muốn phá hủy cả thành sao?
- Ngươi không có tư cách.
Công Tước Mộng Yểm lạnh lùng nói.
- Nếu ta không có tư cách, vậy thì hai người kia lại càng không có tư cách. Tất cả những thứ bây giờ đều là ta dùng tính mạng để tranh đấu! Lúc ta dốc sức sinh tử ở Vũ Trụ Hồn Ma, bọn họ đang làm cái gì?
A Hồn nói, giọng nói có phần trở nên gấp rút.
- Mọi thứ ta đã trải qua, vốn dĩ bọn họ không thể so sánh được. Ta có tư cách hay không, không tới lượt ngươi phán xét!
Bạn cần đăng nhập để bình luận