Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1440: Phiên bản nâng cấp của đậu phụ thối, bắn phát súng khai trương đầu tiên (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Thiếu niên Bộ Phương, đây là món ăn mới sao? Đây cmn không phải là đậu phụ thối sao?!
Bộ Phương đeo khẩu trang, hắn bê một đĩa đậu phụ thối đi ra.
Hắn đặt đậu phụ thối trước mặt Hắc Long Vương và Minh Vương Nhĩ Ha.
Bộ Phương mặt không cảm xúc nói:
- Không phải… Đây là phiên bản cải tiến nâng cấp hoàn toàn mới của đậu phụ thối… Không chỉ có mùi thối tăng lên, hương vị cũng được tăng lên, món này là để bắn phát súng khai trương đầu tiên vào ngày mai.
Minh Vương Nhĩ Ha bi thương và phẫn nộ kêu lên:
- Dù là như vậy nhưng đây cmn vẫn là đậu phụ thối mà…
Dựa vào cái gì mà tên chó ghẻ kia được ăn món Thịt Sườn Rồng Xào Chua Ngọt thơm ngon nức mũi mà hắn ta lại phải ăn món đậu phụ thối bốc mùi thối hoắc này chứ?!
Bộ Phương nói.
- Không, đây không phải đậu phụ thối bình thường, sau khi nếm thử các ngươi sẽ biết.
Hắc Long Vương và Minh Vương Nhĩ Ha liếc nhau một cái, cả hai đều nhìn thấy sự tuyệt vọng trong mắt của nhau.
Hắc Long Vương cầm đũa lên, miệng ông ta đang không ngừng run rẩy.
Nếu biết món ăn mới là thứ này, Hắc Long Vương tuyệt đối sẽ không thèm ngồi vào trước bàn ngốc nghếch mong chờ nó.
Ông ta chưa bao giờ ăn đậu phụ thối nên không hiểu sự thần kỳ của đậu phụ thối.
Nhưng Minh Vương Nhĩ Ha đã ăn đậu phụ thối rồi, chỉ là… món đậu phụ thối lần này hình như còn thối hơn cả lần trước nữa!
Trong lòng Hắc Long Vương có chút sợ hãi, ông ta còn cảm thấy sợ hãi hơn cả Minh Vương Nhĩ Ha.
Bỗng nhiên ông ta quay đầu nhìn Minh Vương Nhĩ Ha đầy mặt bất đắc dĩ gắp một miếng đậu phụ thối hình vuông màu đen nhánh, cả hàm răng đều đang run lên.
Sau đó, Minh Vương há to miệng. Hắn ta nhét miếng đậu phụ thối hình vuông màu đen nhánh kia vào miệng. Miếng đậu đó còn đang bốc mùi hôi thối nồng nặc, hơn nữa còn có nước đậu phụ thối chảy sền sệt dọc theo miếng đậu.
Ừng ực ừng ực…
Hắc Long Vương nuốt một ngụm nước bọt.
Tại sao ông ta lại cảm thấy khẩu vị món này lạ lùng như thế nhỉ?
Chóp chép chóp chép…
Minh Vương Nhĩ Ha bắt đầu nhai, tiếng nhai cứ văng vẳng bên tai Hắc Long Vương làm Hắc Long Vương có cảm giác như đang nghe một bản nhạc của sự tuyệt vọng.
Bộ Phương nhìn Minh Vương Nhĩ Ha, hắn có chút chờ mong hỏi:
- Như thế nào rồi?
Minh Vương Nhĩ Ha cười toe toét, trên hàm răng hắn ta đều bị dính miếng đậu phụ màu đen. Hắn ta nói:
- Ừ hửm? Mùi vị càng ngon hơn, linh khí cũng dồi dào hơn... nhưng mùi vị cũng không khác mấy so với đậu phụ thối trước đây, à... vẫn có chút khác biệt, mùi thối còn nồng hơn trước ấy.
Bộ Phương gật đầu, xem ra vẫn chưa cải tiến đủ.
Bộ Phương nói:
- Các ngươi cứ ăn trước đi, ta lại đi cải tiến thêm chút nữa.
Cuối cùng hắn lại chui vào trong bếp.
Hắc Long Vương không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ông ta nhìn Bộ Phương đang đi vào bếp rồi lại nhìn thoáng qua Minh Vương Nhĩ Ha đang gắp miếng đậu phụ thối thứ hai. Ông ta cảm thấy thế giới quan của bàn thân đang dần sụp đổ.
Minh Vương Nhĩ Ha còn có thể ăn cái thứ giống như phân này… vui sướng như vậy sao?
Minh Vương Nhĩ Ha liếc Hắc Long Vương một cái dò hỏi thử:
- Ăn một miếng thử không?
Hắc Long Vương há miệng, ông ta hơi do dự:
- Ta……
Mà đôi mắt Minh Vương Nhĩ Ha đột nhiên ngưng lại. Ngay sau đó, chiếc đũa vừa di chuyển, hắn ta gắp lên một miếng đậu phụ thối nhét ngay vào trong miệng Hắc Long Vương.
Cả người Hắc Long Vương ngay lập tức đứng hình ngay tại chỗ.
Mùi hôi thối kia tràn ngập toàn bộ miệng...
Ngày mai, Bộ lão bản định dùng món ăn này ra chiêu đãi khách khứa trong buổi khai trương ngày mai sao?
Hắc Long Vương đã có thể cảm nhận được tâm trạng tuyệt vọng của những thực khách đó vào ngày mai rồi.
……
Hai mắt Đồng Trình đỏ ngầu, hắn kịch liệt thở hổn hển.
Hắn đang cầm trên tay một cái ngọc phù, đây là thông tin do người của hắn trong Tiên Trù Các quay về báo lại.
- Ngày mai tên đầu bếp phàm nhân đó sẽ tổ chức lễ khai trương tửu lâu sao? Hắn còn mời mấy người Hiên Viên Hạ Huệ tham gia...
Đồng Trình bóp nát ngọc phù, ngực hắn kịch liệt lên xuống dồn dập, sau đó hắn nhếch khóe miệng một cái.
- Lễ khai trương gì chứ, khai cái con khỉ mà khai! Sắp tới Khảo hạch Tiên Trù rồi mà hắn lại chọn đi mở tửu lâu… Tên phàm nhân này quả nhiên đang tìm đường chết mà! Bản thiếu cũng muốn nhìn xem thử ngươi mở loại tửu lâu nào!
Nếu ba ngày sau Bộ Phương không thông qua Khảo hạch Tiên Trù thì cho dù hắn muốn đối phó Bộ Phương đi chăng nữa, người trong Tiên Trù Các cũng sẽ không ngăn cản hắn.
Đến lúc đó, hắn nhất định phải cho tên phàm nhân này hiểu được đắc tội Đồng Trình hắn thì đến tột cùng sẽ gặp phải hậu quả như thế nào.
Và Địa Tiên Khôi thần kỳ đó cũng sẽ trở thành vật của Đồng Trình hắn!
……
Ngày hôm sau, trời vừa rạng sáng.
Hiên Viên Hạ Huệ cởi ra áo khoác đầu bếp và mặc trang phục bình thường. Hắn ta đã nhận được lời mời tham dự lễ khai trương của Bộ Phương.
Đóng cửa quán ăn, Hiên Viên Tuyền mặc một chiếc váy dài ôm sát khoe trọn vóc dáng tinh tế của nàng ta, dáng người nóng bỏng của nàng ta rất thu hút ánh nhìn của mọi người.
Hiên Viên Tuyền nắm lấy cánh tay Hiên Viên Hạ Huệ rồi hỏi:
- Ca, hai ngày nữa phàm nhân kia đã phải tham gia Khảo hạch Tiên Trù rồi nhưng hắn lại cứ chọn khai trương vào thời điểm này, hắn có bị ngốc hay không vậy?
Hiên Viên Hạ Huệ suy nghĩ một chút rồi trả lời:
- Mặc dù Bộ lão bản đến từ hạ giới nhưng hắn luôn cho người khác một cảm giác rất bí ẩn. Có lẽ hắn thực sự có át chủ bài nào đấy cũng nên.
Hai người bọn họ chậm rãi đi tới địa chỉ ghi trên thiệp mời.
Hiên Viên Hạ Huệ vừa mới thành Tiên Trù, hai anh em bọn họ vừa ra khỏi cửa là đã hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.
Không chỉ bởi vì gương mặt xinh đẹp và thân hình nóng bỏng của Hiên Viên Tuyền.
Chủ yếu vẫn là bởi vì thân phận Tiên Trù của Hiên Viên Hạ Huệ.
Rất nhiều người đi phía sau hai người bọn họ muốn xem thử bọn họ đi đâu làm gì.
Trên đường đi, Hiên Viên Hạ Huệ gặp được Trần quản sự ăn mặc tỉ mỉ và Mục Lưu Nhi đang mỉm cười, hắn ta kinh ngạc nói:
- Ơ? Là Mục cô nương và Trần quản sự, các ngươi cũng đi tham gia lễ khai trương của Bộ Phương sao?
Sắc mặt Trần quản sự có chút khó coi. Hắn ta gật đầu.
Trần quản sự hiển nhiên có chút tức giận đối với chuyện Bộ Phương khai trương tửu lâu, hắn ta lạnh lùng nói:
- Bộ Phương này quá không coi trọng Khảo hạch Tiên Trù rồi. Hắn sắp phải tham gia khảo hạch rồi vậy mà còn chọn khai trương tửu lâu. Lão phu cũng đã tổ chức khảo hạch cho nhiều Tiên Trù như vậy rồi nhưng chưa bao giờ gặp phải người trẻ nào làm loạn như hắn nữa.
Mục Lưu Nhi cười dịu dàng nói:
- Có lẽ là Bộ Phương đã định liệu trước rồi thì sao?
Trần quản sự vẻ mặt lạnh lùng nói:
- Thiếu các chủ, ngươi đừng nói đỡ cho tiểu tử kia, khai trương vào thời điểm này chính là không đúng rồi!
- Lão phu lại muốn xem thử tiểu tử kia có thể làm nên tên tuổi gì.
Bốn người vừa nói vừa đi, phía sau có rất nhiều người đi theo hóng chuyện.
Bọn họ rất nhanh đã đến địa chỉ được viết trong thiệp mời.
Nhìn vào tửu lâu vừa nhỏ hẹp vừa hẻo lánh trước mặt này...
Bốn người nhìn nhau không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vẻ mặt của bọn họ cũng ngơ ngác.
Bọn họ nhìn liếc qua nhau một cái sau đó cả bốn người đều có chút bất đắc dĩ đẩy cửa tửu lâu ra bước vào trong đó.
Nhưng mà, cửa vừa mở ra đã có một cái mùi nồng nặc xộc thẳng vào mũi.
Sắc mặt của cả bốn người ngay lập tức trở nên quay cuồng trời đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận