Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1793: Vùng cấm địa... Núi Thần Tuyệt (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cửa hàng đồ uống có đá Phương Phương đã khai trương rồi.
Tin tức dồn dập nổi lên suốt một đêm giống như vũ bão.
Tuy rằng chỉ tuyên truyền vỏn vẹn trong một buổi tối, nhưng thực ra toàn bộ Thần Nữ Thành đều đã nhận được tin tức này.
Vô số người đều đang đổ xô như trẩy hội.
Khi mọi người nhắc tới cửa hàng đồ uống có đá Phương Phương, có lẽ còn nhiều người vẫn chưa biết rõ lắm, nhưng chỉ cần nói đến kem thì chắc hẳn không ai trong khắp Thần Nữ Thành là không biết.
Món ngon này tỏa sáng rực rỡ trên bữa vương tiệc đã sớm thu hút sự chú ý của cả tòa thành.
Thực ra, một món ăn ngon, tên của nó là một cách quảng bá, truyền miệng sang tai lai lời, cuối cùng sẽ trở nên nổi tiếng khắp toàn thành.
Sau bữa vương tiệc, những vị đại quan kia đã ăn kem đến mức phát nghiền rồi, bọn họ đều lấy làm tự hào vì đã được thưởng thức món kem, khi nói về sự hào hoa của vương tiệc, rất nhiều người chắc chắn sẽ nhắc đến kem.
Mà bây giờ, tin tức về một cửa hàng kem sắp xuất hiện ở Thần Nữ Thành, lập tức càn quét khắp toàn bộ Thần Nữ Thành giống như một cơn bão.
Mọi người đều vô cùng háo hức và mong chờ.
Địa điểm trước đây của Xuân Phong Các đã trở thành một cửa hàng kem, tin tức này đã lan ra khắp các con phố lớn nhỏ trong nháy mắt.
Sáng sớm ngày thứ ba.
Cảnh Diên có chút mệt mỏi bước ra khỏi phòng bếp, thế nhưng tinh thần lại vô cùng phấn khởi, vừa mới đi tới cửa ra vào, đột nhiên bị dọa cho giật mình, hít sâu một hơi.
Nàng không kiềm được mà kinh ngạc, chủ yếu là vì một đoàn người đã đông nghịt, vây kín thành một vòng bao quanh trước ngưỡng cửa.
Những nữ nhân này không ngừng chen chúc đi tới trước, trong mắt mọi người đều toét lên vẻ kinh ngạc.
Một tấm biển được treo bên ngoài cửa hàng, bên trên tấm biển được ghi một đoạn quảng cáo do chính tay Bộ Phương viết, đoạn quảng cáo rất đơn giản, kèm theo bảng giá của các loại kem.
Không cần Bộ Phương nhắc nhở, Cảnh Diên cũng biết được rằng món ăn chính của cửa hàng đồ uống có đá Phương Phương lần này phải là kem rồi.
Ít nhất ba phần tư số người đến đây là sự nổi tiếng của món kem, dù sao thì đó cũng là một món ngon có thể khiến Nữ vương bệ hạ say mê.
Ai mà không muốn nếm thử chứ?
Mở cửa nhà hàng ra, tiếng ồn ào bên ngoài suýt chút nữa đã làm nổ tung màng nhĩ của Cảnh Diên, đủ loại tiếng hò hét vang lên không dứt.
Đám người chen chúc như vậy, khiến cho Bộ Phương cũng không khỏi cảm thấy có chút kinh ngạc.
Tiểu U và Minh Vương Nhĩ Cáp rất tự giác mà bắt đầu tổ chức cho đám người đang xô đẩy lẫn nhau kia xếp hàng.
Chỉ một lúc sau, đội ngũ đã được sắp xếp vô cùng chỉnh tề.
Lần lượt từng nhóm người bước vào bên trong cửa hàng đồ uống có đá.
Trong nháy mắt, những tiếng hét đầy kinh ngạc lập tức phát ra.
Điều này khiến cho những người đang xếp hàng ở đằng sau đều ngứa ngáy trong lòng.
Bộ Phương đứng đằng xa, hắn không phụ trách buổi khai trương ngày hôm nay, chủ yếu là vì hắn không có thời gian.
Dù sao, hắn còn cần phải đi vào bên trong núi Thần Tuyệt.
Mặc dù hắn rất quan tâm đến doanh thu của ngày đầu tiên, nhưng việc đi vào núi Thần Tuyệt tìm kiếm Sinh Mệnh Chi Tuyền lại càng quan trọng hơn chút.
Đương nhiên, , điều này cũng là do Bộ Phương rất tự tin.
Hắn rất tin tưởng vào cửa hàng đồ uống có đá, tin rằng doanh thu ngày đầu tiên chắc chắn sẽ rất khả quan.
Nhìn dòng người nối đuôi nhau thật dài, Bộ Phương bắt chéo hai tay sau lưng, ánh mắt sâu thẳm.
Dòng người này đã xếp thành hàng dài lên đến con phố lớn rồi, có thể nói rằng là khắp cả tòa thành đều đã nổ tung, như thể toàn bộ nữ nhân trong Thần Nữ Thành đều tập trung ở đây.
Nhiều người trong số đó chỉ tới để xem náo nhiệt thôi, đương nhiên cũng không ít người tới đây để mua kem.
Dù sao, có thể nếm thử món kem được Nữ vương bệ hạ khen nức nở, bất kể là lòng hư vinh hay cảm giác hạnh phúc đều có rất mãnh liệt.
Nhìn lướt qua Tiểu U và Minh Vương Nhĩ Cáp đang khua chiêng gõ trống tổ chức cho các thực khách xếp hàng, Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Hiện tại, hắn không biết doanh thu của cửa hàng đồ uống có đá Phương Phương, nhưng nghĩ đến hẳn là cũng sẽ không quá tệ.
- Đi thôi... Nữ vương bệ hạ vẫn đang chờ ngươi đấy.
Một bóng người từ từ hiện ra từ phía sau Bộ Phương, giọng nói lạnh lùng truyền đến.
Áo choàng đỏ của Xích Ti chợt xoay tròn, dựa vào trên vách tường, đôi môi đỏ mọng cong lên, nhìn Bộ Phương.
- Chẳng lẽ ngươi không có chút tin tưởng nào đối với cửa hàng đồ uống có đá mà ngươi nhất quyết muốn tự mình mở ra sao?
Xích Ti nhìn Bộ Phương với vẻ có chút thích thú rồi nói.
Bộ Phương lườm nàng một cái, lắc đầu.
- Đi thôi, đi tới hoàng cung, ta ta chỉ đang tự hỏi liệu doanh thu ngày đầu tiên của cửa hàng đồ uống có đá Phương Phương có thể đè bẹp Xuân Phong Các hay không.
Giọng của Bộ Phương rất bình thản, nhưng lại chứa đầy sự tự tin vô hạn.
Xích Ti khẽ nhếch môi, không nói gì.
Huýt sáo một tiếng.
Ngay sau đó, một con Xích Long đang sải cánh bay đến từ phía trên bầu trời xa xa.
Xích Long đáp xuống trên mặt đất, dường như có một luồng khí bàng bạc phun ra tràn ngập trong hơi thử.
Mũi chân của Xích Ti điểm nhẹ trên mặt đất, cả người tung bay lên trên lưng của Xích Long.
- Lên đây đi.
Xích Ti liếc nhìn Bộ Phương và nói.
Bộ Phương khẽ nhướng mày, nhìn con Xích Long to lớn một cái, Xích Long nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào hắn.
Sau đó cũng không nói gì thêm, chạy thẳng đến trước mặt Xích Long.
Xích Ti vốn dĩ còn muốn trêu chọc để xem Bộ Phương ngượng ngùng, ngoại trừ mình có thể hàng phục Xích Long bướng bỉnh ương ngạnh ra, sắc mặt của Xích Long đều không thèm để ý tới những người khác.
Ngược lại, nàng sẽ rất vui khi thấy Bộ Phương bị lép vế trước mặt Xích Long.
Tuy nhiên, chẳng mấy chốc, nàng đã nhận ra mình sai rồi.
Biểu cảm trên mặt nàng đều không khỏi cứng đơ ra, ánh mắt toát ra vẻ đờ đẫn.
Bởi vì Xích Long của nàng, lại ngồi xổm xuống một cách ân cần khi Bộ Phương đang dần tới gần.
Một tiếng gầm nhẹ trầm thấp phát ra từ trong mũi nó.
Làm sao có thể có chuyện đó được?
Hai mắt của Xích Ti lập tức co rụt lại, tại sao Xích Long lại trở nên biết điều trước mặt nam nhân này như vậy.
Bộ Phương đưa tay ra vỗ nhẹ vào đầu Xích Long, bóng dáng của hắn lóe lên, áo choàng lông vũ tung bay, đáp xuống trên lưng Xích Long, hai tay buông thõng ngang hông, cả người đứng thẳng tắp giống như một cây giáo.
Một con gió nhẹ nhàng lướt qua làm chiếc áo choàng lông vũ trên người Bộ Phương không ngừng tung bay, phát ra tiếng phần phật.
Xích Ti lấy lại tinh thần, kìm nén sự ngạc nhiên trong lòng.
Sau đó, thúc giục Xích Long bay lên trời, đôi cánh bằng thịt mở ra, cuồng phong gào thét nổi lên cùng với những lần vỗ cánh của nó.
Tốc độ của Xích Long rất nhanh, nhưng lần này Xích Long không đáp xuống hồ Hí Long nữa.
Mà mang theo Bộ Phương, bay qua hồ Hí Long, băng qua cánh cổng của hoàng cung, đáp xuống quảng trường rộng lớn phía trước cung điện.
Trước quảng trường là một cung điện nguy nga tráng lệ.
Hai người lần lượt trở mình xuống khỏi lưng rồng, lẳng lặng bước vào đại điện.
Bên trong hoàng cung vô cùng trống trải, trông vắng vẻ hơn một chút so với sự náo nhiệt trong lần vương tiệc hôm trước.
Nữ Vương Bích Lạc ngồi trên ngai vàng linh kim ở trên cao, cả người đang nằm nghiêng, đôi chân trắng nõn xếp chồng lại với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận