Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2716: Đã đến nơi Khí Linh ngủ say đầu tiên! (2)

Notice: Undefined offset: 170
Những con sóng đang cuồn cuộn.
Kèm theo đó là gió hú rít. Cơn gió dữ dội đang thổi, thổi bay quần áo của những người đang có mặt.
Chiếc váy dài màu đỏ rực của mỹ nữ hồn huyết không ngừng đung đưa, thấp thoáng lộ ra đôi chân thẳng tắp trắng nõn, vô cùng quyến rũ.
Bộ Phương quay đầu nhìn sóng lớn, khóe miệng khẽ giật.
Hắn vỗ vai Tiểu Bì.
Đôi mắt đang thẳng tắp của Tiểu Bì đột ngột đảo quanh.
Thân hình nó hóa thành một luồng ánh sáng màu vàng rồi ngay lập tức bắn ra, xuyên qua hư không, xé rách không khí, rơi xuống trước làn sóng.
Dư Ca và những người khác hơi giật mình.
Bộ Phương muốn làm gì?
Ngay sau đó, mắt của họ co lại.
Trong mắt họ, một Tôm Bì Bì bình thường lúc này đã thực sự thể hiện ra sức mạnh to lớn.
Những con sóng lớn lướt qua, ngay lúc cuốn đến gần Tôm Bì Bì, những con sóng trực tiếp tách ra làm hai…
Bang!
Nước biển không ngừng đổ xuống.
Bảo Thạch Hào nhẹ nhàng lướt qua nó.
Cảnh tượng kì lạ này khiến mọi người trên tàu đều ngây người, đó chỉ đơn giản là một thủ đoạn của Thần Tiên.
Đặc biệt là những người bình thường trốn trong cabin, lúc này đều cảm thán, trợn tròn mắt nhìn.
Bang...
Sau khi Bảo Thạch Hào đã đi qua.
Sóng đột ngột ập xuống…
Cơn sóng cuồn cuộn lên phát ra tiếng ầm ầm như sấm.
Nhưng bốn phía xung quanh Bảo Thạch Hào vẫn bình lặng.
Hoà thượng và những người khác đều sợ hãi.
Vốn nghĩ rằng Cửu Vĩ Hồ đó đã là một linh thú rất mạnh.
Kết quả... con Tôm Bì Bì màu vàng nằm trên vai Bộ Phương so với linh thú Cửu Vĩ Hồ cũng không yếu!
Thế mà lại có những con thú cưng mạnh mẽ như vậy, anh chàng này… rốt cuộc là ai?
- Được rồi, sóng yên biển lặng... Bây giờ có thể nói cho tôi biết điểm phong ấn linh khí ở đâu rồi đúng không?
Bộ Phương quay lại nhìn hoà thượng và hai vị Dị Năng Giả phương Ttây.
Sắc mặt hoà thượng sợ hãi…
Bộ Phương dường như vẫn chưa biết vị trí của điểm phong ấn linh khí?
Không lẽ là vậy, nếu như không biết... tại sao lại trà trộn lên Bảo Thạch Hào này làm gì?
Mặt trời mọc trên mặt biển.
Ngay khi Bộ Phương hỏi câu này.
Bầu trời sáng dần lên như những chiếc bụng cá trắng muốt.
Nước biển sáng lấp lánh trong vắt.
Một mặt trời ban mai vui tươi nhảy lên từ dưới mực nước biển, như thể trùm chăn bông lên đầu người ta suốt đêm, đột nhiên một nửa khuôn mặt nhô ra khỏi chăn bông.
Mặt trời đỏ rực chiếu rọi lên khuôn mặt của tất cả những người đang đứng ở đây cũng đều ửng đỏ lên.
Hoà thượng nhìn Bộ Phương, hai vị Dị Năng Giả cũng nhìn Bộ Phương.
- Anh có biết bây giờ chúng ta đang ở đâu không?
Bộ Phương khẽ cau mày.
Hoà thượng vội vàng nói:
- Vị trí hiện tại của chúng ta là ở trung tâm vùng biển Nam Hải của Hoa Quốc.
- Nam Hải đã được biết đến như con cháu của Tiên Gia từ thời xưa. Lần này, điểm phong ấn linh khí cũng được đặt ở đây, dường như để minh chứng cho điều này.
Đương nhiên, hoà thượng và những người khác đều có thể phán đoán được điểm phong ấn linh khí nằm ở đâu, hơn nữa bọn họ cũng sử dụng phương pháp dò tìm hiện đại.
Trong thời đại ngày nay, mặc dù các Tu Hành Giả vẫn còn tồn tại, nhưng số lượng đã ít hơn rất nhiều so với thời cổ đại.
Trong thời đại công nghệ thống trị như hiện nay, việc sử dụng công nghệ không có gì là mất mặt đối với các Tu Hành Giả.
- Mau nhìn kìa!
Đột nhiên.
Dư Ca thốt lên.
Bộ Phương và những người khác đang trò chuyện quay đầu lại và nhìn vào vị trí mà Dư Ca đang chỉ.
Ở đó, nước biển như sôi trào, không ngừng toả ra khí mờ ảo, bốc hơi ào ào bay vào mây trời, hiển hiện như chốn bồng lai tiên cảnh.
Dường như có một tiên nhân đung đưa qua lại như con thoi.
- Đây là... Thiên Địa Dị Tượng!
Mặt hòa thượng lộ vẻ phấn khích.
Hai vị Dị Năng Giả phương Tây có chút nghi ngờ:
- Đây lẽ nào là ảo ảnh sao?
- Đây không phải là ảo ảnh... đã đến điểm phong ấn linh lực rồi!
Hoà thượng vô cùng phấn khích.
Bảo Thạch Hào tiếp tục hành trình, cuối cùng dừng lại khi nó đến gần vùng biển đầy ắp tiên khí.
Vù…
Bảo Thạch Hào phát ra tiếng vù vù, tiếng ống khói vang lên bầu trời.
Chiếc mỏ neo kim loại khổng lồ bị ném xuống biển và nhanh chóng chìm xuống đáy biển.
Với một tiếng nổ, Bảo Thạch Hào dừng lại tại chỗ.
- Đây là điểm phong ấn linh khí... Tôi đã từng nhìn thấy trên màn hình từ trên máy bay truyền về.
- Trước khi đi vào, chúng ta cần phải quyết định... top 5 của Giải đấu Thực Thần thế giới.
Hoà thượng nói.
Bộ Phương tự hỏi, tại sao lại phải như vậy?
Hoà thượng như cũng hiểu được nghi ngờ của Bộ Phương, ông ta cười và giải thích:
- Có một trận pháp trong điểm phong ấn linh khí. Đó có lẽ là trận pháp do người phong ấn linh khí đặt ra. Trong một thời gian dài, tôi thấy rằng... Muốn mở được trận pháp cần phải có thời cơ nhất định... thời cơ này là mỹ thực.
Bộ Phương hơi nhướng mày, các Khí Linh ngủ say mà còn làm ra rất nhiều việc như vậy.
Nhưng Bộ Phương cũng hiểu rằng, thiết lập của Khí Linh có thể giúp hắn dễ dàng tìm thấy một số thứ hơn.
Các Khí Linh cũng rất chu đáo.
Bộ Phương đột nhiên có chút tò mò, điểm linh khí đang ngủ say dưới này rốt cuộc là Khí Linh nào…
Đó là Nicholas, Soái Long hay Chu Tước Phù Tang?
Hay là Bạch Hổ Khiếu Thiên?
Hay là lão Huyền Vũ?
Không hiểu vì sao, Bộ Phương đột nhiên cảm thấy có chút hưng phấn.
Hoà thượng và những người khác tất bật chuẩn bị cho cuộc thi nấu ăn.
Tuy vậy.
Quay đi quay lại thế này thì chỉ nghe tiếng loảng xoảng.
Thân thể của Bộ Phương đã lao ra.
Từ Bảo Thạch Hào gia tăng tốc độ đáp xuống biển, giẫm trên mặt biển, ôm Tiểu Hồ, từng bước từng bước hướng về phía mờ ảo đó.
Sắc mặt của hoà thượng và hai vị Dị Năng Giả phương Tây đột nhiên tối sầm lại.
Dư Ca cũng co giật khóe miệng…
Tiền bối nói chỉ nhìn thôi chứ không đi vào trong mà?
Bạn cần đăng nhập để bình luận