Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1099: Cuồng Ma lột quần áo quen thuộc (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hàng vạn Côn ảnh giống như bông hoa nở rộ trong hư không, mang theo năng lượng khủng bố, bao phủ về hướng mặt đất khiến toàn bộ đều nổ tung.
Vô số đá vụn từ mặt đất bay lên.
Tiếng nổ ầm vang vọng không dứt.
Thân thể Yến Thành từ đó gào thét phóng lên tận trời, trong đôi mắt tràn đầy vẻ điên cuồng, hé miệng, tóc tai bù xù toàn thân đều là vết máu. Hắn bị đánh gãy chân, không ngừng có máu chảy xuống.
Hắn giận đến cực hạn, muốn hủy diệt tất cả. Hắn từ mặt đất xông ra, né tránh hàng vạn Côn Ảnh, bị một quả đấm to đập trúng.
Oanh một tiếng.
Thân thể Sở Trường Sinh nhảy lên một cái, giống như bóng đen che kín Yến Thành.
Sau đó bàn tay to kia nện trên thân Yến Thành.
Làm sao Yến Thành có thể ngăn cản được, trực tiếp bị đập bay.
Thời điểm đó, thân hình Yến Thành không còn ổn định. Đôi cánh của Tiểu Bạch mở ra, tròng mắt xám như sáng lên, gào thét phi tới, đè thấp không khí xuất hiện trước mặt Yến Thành.
Chiến Thần côn nện xuống.
Trực tiếp nện trên đầu Yến Thành.
Con mắt Yến Thành lật một cái, cả người mông lung, đầu bắn ra máu tươi thân hình lảo đảo trên không trung.
Yến Thành tỉnh táo lại, phát ra tiếng gào thét.
Bàn tay to kia lại bắt lấy đầu hắn, bỗng nhiên đè hắn xuống đất. Mặt đất nổ ra, ngay sau đó lại nắm từ dưới đất lên hung hăng vứt ra ngoài.
Trong tiếng thét gào, Chiến Thần côn hung hăng đè lên thân thể Yến Thành.
Tất cả mọi người đều trầm mặc, không biết nên nói cái gì cho tốt. Nhìn hư ảnh trên không trung giống như bóng da đập Yến Thành tới lui, khóe miệng co quắp lại.
Hắn trước đó còn vô cùng cuồng vọng, giờ phút này thì vô cùng chật vật.
Yến Thành đúng là vô cùng thê thảm, thủ vệ của hắn đã chết hết, chân cũng bị gãy máu bắn tung tóe, quần áo trên người thì bị tàn phá.
Mặt mũi bầm dập, miệng ho ra máu. Quan trọng là trong lòng hắn phiền muộn, khó chịu như muốn thổ huyết.
Hắn giận đến điên cuồng, hai tên kia không biết xấu hổ mà liên thủ lại. Cứ một chiêu lại đập lên mặt hắn.
Đánh ngươi không đánh mặt, ngày sau còn dễ nói chuyện.
Hai cái người này… có chút nhân tính được không!
Rống!
Gầm lên giận dữ, con mắt Yến Thành sưng lên đều trừng không ra.
Sở Trường Sinh như một con hung thú nhảy lên cao, một quyền chắc như đá nện trên đầu Yến Thành. Yến Thành rú thảm, sau đó bị đập xuống đất.
Mặt đất vỡ nát.
Đôi cánh của Tiểu Bạch khẽ vỗ, dữ tợn mà bén nhọn. Ngay sau đó, trường côn của Tiểu Bạch vẩy một cái.
Yến Thành từ phế tích bị lôi ra.
Trong tay hắn vẫn nắm chặt Thí Thần cung, miệng đều là máu đang ồ ạt chảy xuống.
Đôi mắt xám của Tiểu Bạch lấp lóe ánh sáng. Ngay sau đó, bàn tay to đột nhiên duỗi ra, bắt lấy Thí Thần cung trong tay Yến Thành, định lôi cái trường cung này đi.
Yến Thành hấp hối, nhất thời kinh sợ.
- Ngươi dám! Tên súc sinh này!
Yến Thành gào thét.
Tròng mắt xám của Tiểu Bạch lóe lên.
Ngay sau đó, bàn tay vung xuống
Xoẹt, một âm thanh vang lên.
Tiếng của Yến Thành như heo bị chọc tiết gào thét vang vọng khắp không trung, từng mảnh vải bay tán loạn trên không trung.
Tất cả mọi người đều trừng to mắt, khuôn mặt ngốc lại vô cùng kỳ quái.
Sở Trường Sinh cũng dừng động tác lại, im lặng nhìn Tiểu Bạch và Yến Thành ở phía xa.
Bờ môi sưng lên của Yến Thành đang run rẩy, giận đến điên cuồng!
Súc sinh này muốn cướp Thí Thần cung của hắn… con mẹ nó, còn xé rách y phục của hắn.
Quá phận! Đáng chết!
Bành!
Tròng mắt của Tiểu Bạch lóe lên một lần nữa. Ngay sau đó, bắt lấy hạ thân của Yến Thành.
Đôi mắt máu ứ đọng lại sưng lên của Yến Thành trừng lớn, trong đó tràn ngập tia máu!
Con mẹ nó!
Xé rách áo của hắn rồi giờ còn muốn lột quần? Con mẹ nó quá phận!
Trong lòng Yến Thành đang rỉ máu, Yến Thành hắn là thống lĩnh của Thánh Địa Ngọc Hằng, cả đời thanh danh… chẳng lẽ bị ném hết ở trong Thao Thiết Cốc này?
Bị một cục sắt con rối lột sạch áo…
Bây giờ đến quần nó còn muốn lột. Chuyện này còn nhục hơn cả chết!
Đầu có thể đứt, máu có thể chảy, nhưng quần không thể bị lột!
Yến Thành nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó buông bàn tay đang nắm lấy Thí Thần cung ra.
Che đũng quần của mình…
Phốc…
Minh Vương Nhĩ Cáp nhịn không được cười xùy một tiếng.
Khóe miệng Bộ Phương cũng co lại… không hổ là Cuồng Ma lột quần áo, Tiểu Bạch.
Thao tác quen thuộc, mùi vị quen thuộc…
Lưu Gia Lý ngốc rồi, trợn mắt há hốc mồm… còn có cái loại thao tác này à?
Sau khi Yến Thành buông tay thì mặt biến sắc, đôi mắt hằn lên tia máu.
- Không!
Yến Thành kinh hoàng hô lên.
Thí Thần cung đã bị Tiểu Bạch cướp đi.
Cánh sau lưng Tiểu Bạch vỗ lên, thân hình bắn ra rất xa.
Yến Thành muốn truy đuổi nhưng mới vừa cất bước đã bị một quyền của Sở Trường Sinh nện trên đầu.
Con mẹ nó, lại nện vào đầu.
Lỗ mũi Yến Thành đầy máu, ngã trên mặt đất.
Đôi mắt Sở Trường Sinh nhíu lại, sát khí đột nhiên phun trào.
Một bước đạp xuống, mặt đất vỡ nát.
Tay lớn đột nhiên đè xuống, đè đầu Yến Thành xuống đất, kéo lê ma sát.
Rầm rầm rầm!
Từng quyền rồi từng quyền!
Bắp thịt Sở Trường Sinh lớn bao trùm toàn bộ thân thể hắn vô cùng cứng rắn, hạ từng quyền xuống.
Lúc trước Yến Thành còn có thể giãy dụa nhưng rất nhanh đã không thể cử động được nữa.
Mặt đất lõm sâu xuống dưới, rạn nứt ra.
Khí lãng cuồn cuộn chuyển động, đá vụn cũng vỡ nát, bị chấn động thành nhiều mảnh vỡ.
Tất cả mọi người đều bị dọa sợ, nuốt nước bọt một tiếng.
Ngay sau đó.
Rầm rầm.
Thân hình to lớn của Sở Trường Sinh đứng lên.
Đá vụn cuồn cuộn lăn xuống từ trên người hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận