Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2850: Tìm được… một con đường (2)

Notice: Undefined offset: 261
Cả hai nhanh chóng lao đến, nhìn Bộ Phương đang cầm Thái Đao đứng ở nơi xa kia.
Sau bao nhiêu năm, cuối cùng Bộ Phương cũng đụng đến Thái Đao rồi.
Bùm!!
Thần Hỏa đỏ rực dâng trào, nhiệt độ cao như thiêu đốt bao trùm khắp đất trời.
Nồi Huyền Vũ nhanh chóng bốc lên, Bạch Hổ Thiên Táo cũng đang ngự trên bầu trời.
Bộ Phương đã sẵn sàng để nấu ăn rồi.
Từng phần nguyên liệu trào ra.
Quanh quẩn bên người Bộ Phương, những nguyên liệu này đều không phải là loại bình thường, đó đều là nguyên liệu quý giá trong Điền Viên Thiên Địa.
Một số thành phần thực phẩm vẫn còn dính đất tươi.
Bộ Phương nhắm mắt lại.
Có vẻ như hắn đang điều chỉnh lại nhịp thở và cũng đang cảm nhận điều gì đó.
Đây là một lần đột phá của Bộ Phương.
Công việc nấu nướng lần này rất quan trọng đối với Bộ Phương, nếu thất bại, hắn có thể sẽ thất bại mãi mãi giống như Mộc Hồng Tử .
Nhưng Bộ Phương không muốn bỏ cuộc như vậy.
Hành trình nếm mỹ thực và tìm kiếm mỹ thực này thực chất là quá trình Bộ Phương tự nhìn nhận bản thân mình.
Và bây giờ, cuối cùng đã đến lúc phá vỡ cục diện rồi.
Hắn hiểu rằng hệ thống cũng đang chờ đợi khoảnh khắc này.
Vù vù…
Tay Bộ Phương run lên.
Long Cốt Thái Đao lập tức xoay tròn.
Không thể giải thích được, dường như có một tiếng Long Ngâm vang vọng lên.
Bộ Phương hơi nhướng mày, nhếch mép, cảm giác quen thuộc dường như đã trở lại rồi.
Không có vị giác là không thể nấu ăn sao?
Không có xúc giác, không thể nấu ăn hả?
Không có thần lực… Không thể nấu ăn được à?
Không… Tất cả chỉ là một cái cớ mà thôi.
Hắn Thở ra một hơi.
Tay Bộ Phương run lên.
Thành phần thực phẩm lơ lửng, lập tức lao vùn vụt lên.
Bộ Phương cầm lấy Long Cốt Thái Đao, hắn chém một đao xuống, con đao này lập tức hóa thành muôn vàn ánh sáng rực rỡ…
Vù vù…
Từng phần nguyên liệu thực phẩm đã được cắt nhỏ dưới luồng ánh sáng.
Hắn buông Long Cốt Đao ra.
Bộ Phương cầm lấy nồi Huyền Vũ.
Nồi Huyền Vũ đập lên trên Bạch Hổ Thiên Táo mà phát ra một tiếng gầm như sấm.
Âm thanh nổ vang đáng sợ đến nỗi đinh tai nhức óc.
Ầm ầm!
Nồi Huyền Vũ giống như nặng ngàn cân, mỗi lần đập xuống đều khiến cả bầu trời đầy sao rung chuyển.
Nồi nóng lên, nồi Huyền Vũ trở nên đỏ thẫm.
Đổ dầu vào, có tiếng xèo xèo vang lên, hơi nóng tràn ngập cả bầu trời.
Cho nguyên liệu thực phẩm vào nồi, sau khi bỏ vào thì lập tức phát ra tiếng nổ vang, đó là sự va chạm giữa các luồng năng lượng.
Nếu như không có tinh thần lực thì không cách nào điều khiển được năng lượng trong những nguyên liệu thực phẩm này…
Nhưng Bộ Phương không thèm để ý.
Kỳ Thiên Chước rơi xuống, xúc những nguyên liệu thực phẩm này và khiến chúng cuồn cuộn cả lên…
Lập tức, một mùi thơm lan tỏa ra.
Bộ Phương không thể ngửi thấy nó, nhưng Tiểu Hồ và Tiểu Bì ở đằng xa có thể ngửi thấy được.
Một cáo một tôm chúng nó đều khoa chân múa tay, bọn chúng vô cùng vui sướng.
Ngửi thấy mùi thơm cứ như thể ngửi được cả thế giới vậy.
Đây là hương vị mà bọn chúng quen thuộc!
Rầm!
Cả bầu trời đầy sao dường như run lên…
Những chấn động kinh hoàng nổ ra.
Bầu trời đầy sao.
Lưu chuyển ánh sáng rực rỡ.
Một nhóm bóng người nhanh chóng bắn như bay ra.
Mộc Hồng Tử giẫm lên những vì sao, hắn ta bắt chéo tay ra sau lưng, khuôn mặt đẹp đẽ của hắn ta sáng lên bởi ánh huỳnh quang, xinh đẹp không gì sánh được, đáng tiếc… Hắn ta là một nam nhân.
Hạ Thiên đi bên cạnh hắn ta, yên lặng quan sát.
Theo lý, Địch Thái Giới Chủ không thể rời khỏi Tiên Trù Giới.
Tuy nhiên, tu vi hiện tại của hắn ta đã đạt tới cấp bậc Thần Vương, khi chiếu ra ngoài, hắn ta cũng có thể nhìn thấy hình dạng của Bộ Phương.
Bộ Phương đang nấu ăn.
Có rất nhiều người đang quan tâm đến hắn.
Nhiều bằng hữu cũ cũng chú ý đến Bộ Phương.
- Bộ Phương là muốn phá rồi lập lại sao?
Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Thiên khẽ run lên,nàng nhìn Bộ Phương đang nấu ăn bên dưới mà không khỏi thì thào.
- Phá rồi lập sao?
Mộc Hồng Tử nheo mắt lại mà lắc đầu.
- Không phải phá rồi mới lập, phá trời rồi lập lại thế nào được, chỉ là hắn đã tìm được một con đường đi thông với ánh sáng trong bóng tối u ám mà thôi…
Mộc Hồng Tử cười khẽ.
Rầm!
Một tiếng gầm khủng khiếp vang lên trên bầu trời đầy sao, các Tinh Hà dường như đang đảo lộn.
Bên trên những ngôi sao tĩnh mịch kia, Bộ Phương ngồi xếp bằng trên đó.
Hắn cầm xẻng cơm rồi đảo đảo trong nồi.
Cú va chạm đó như thể muốn phá vỡ cả bầu trời!
Xùy xùy xùy…
Tiếng nhiệt khí nóng hôi hổi vang lên giữa đất trời.
Sức nóng cuồn cuộn bốc lên trên bầu trời.
Những ngôi sao vốn tĩnh mịch đột nhiên bị nhấn chìm bởi một lớp mây mù.
Bộ Phương đứng trước Bạch Hổ Thiên Táo.
Tay hắn run lên.
Các nguyên liệu thực phẩm trong nồi đều khuấy lên, tách ra muôn ngàn ánh sáng rực rỡ.
Hào quang sáng chói đến mức tận cùng, rất hút mắt.
Những ánh sáng ấy, như muốn quét mây mù đi để nhìn thấy vầng trăng sáng…
Xoạt xoạt.
Đảo đảo trong nồi, nguyên liệu thực phẩm bay tứ tung, tất cả đều rơi vào trong Kỳ Thiên Chước.
Hắn cẩn thận từng li từng tí lấy ra một cái Thanh Hoa Từ Bàn.
Và đặt cái bàn lên bếp lò.
Sau đó…
Hắn trút hết những món ăn trong thìa xuống.
Rầm rầm…
Các món ăn rộ lên rực rỡ, nước súp tỏa ra mùi hương thơm phức…
Đó là một món ăn chỉ cần nhìn thôi đã cảm thấy thơm nức rồi.
Vù vù…
Trong món ăn, các luồng dao động năng lượng liên tục lan truyền ra khắp mọi hướng, mỗi lần lan tỏa sẽ gây ra chấn động trong hư không.
Trên bầu trời.
Mộc Hồng Tử và những người khác đều đang trố mắt nhìn.
Họ biết rằng thời khắc quan trọng nhất đã đến.
Bộ Phương nhìn chiếc Thanh Hoa Từ Oản mà thở phào nhẹ nhõm.
Hắn giơ tay lên, cầm lấy chiếc đũa.
Món ăn này là món đầu tiên hắn nấu sau khi nếm qua vô số món ngon.
Có thể nói đây là sự tổng hòa những hiểu biết của Bộ Phương vào trong một món ăn.
Nước súp chảy ra, nở rộ ánh sáng vàng rực rỡ.
Mùi vị thơm phức khiến người ta không khỏi thèm thuồng.
Bộ Phương duỗi đũa ra, kẹp một miếng Túy Bài Cốt rồi từ từ nhấc lên.
Nước sốt của rượu được kéo thành sợi dài.
Bộ Phương đưa miếng Túy Bài Cốt vào miệng.
Hít sâu một hơi, cắn và nhai.
Bẹp bẹp…
Rất bình lặng, không có sự thay đổi gì kinh hoàng cả.
Bộ Phương mở mắt ra.
Hắn nhai miếng Túy Bài Cốt, nhưng khóe miệng lại hơi nhếch lên.
Mùi hương từ trong miệng tỏa ra tràn ngập cả khoang miệng, dường như chỉ trong chốc lát, ngọt bùi cay đắng đều dâng lên trong lòng.
Vị giác, khứu giác và xúc giác đã mất từ lâu của Bộ Phương đều trở lại ngay lập tức…
Vù vù…
Năng lượng vô hình lan tỏa ra từ cơ thể của Bộ Phương.
Phân tán theo bốn phương tám hướng.
Hành tinh lặng ngắt như tờ đó cũng được làm cho tràn đầy sức sống, dưới lớp bùn đất, những cành cây xanh mướt từ dưới đất trồi lên, thoáng chốc đã bao phủ toàn bộ ngôi sao!
Bộ Phương từ từ nhắm hai mắt lại, một tiếng ừng ực, hắn nuốt miếng Túy Bài Cốt trong miệng xuống bụng.
Tại thời điểm đó.
Giống như một viên đá đập vào vũng nước phẳng lặng và tạo ra một con sóng cuồn cuộn.
Sóng lan rộng trở thành sóng lớn!
Phụt!
Ở trên người Bộ Phương, một cỗ tinh thần lực tràn đầy đột nhiên lan tràn ra!
Cả đất trời đều thay đổi!
Ầm ầm!
Trên bầu trời đầy sao, đột nhiên xuất hiện dị trạng đáng sợ, mây dông dày đặc bao phủ!
Ánh mắt của Mộc Hồng Tử, Hạ Thiên và những người khác đột nhiên co rút lại, tất cả đều hít một hơi khí lạnh.
- Đây là… Thiên Thần Kiếp?
Phía dưới.
Bộ Phương từ từ nhắm mắt lại.
Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên.
Trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống đã mất từ lâu, nhưng âm thanh này… Đã có chút thay đổi so với trước đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận