Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2075: Hoàn toàn dùng tay không đỡ lấy Kiền Oa! (1)

Sự xuất hiện bất ngờ của cường giả Dực Nhân Cốc nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Một đạo lưu quang đáng sợ bắn phụt ra, đột nhiên xé rách màn trời, quang hoa bao phủ trong nháy mắt.
Đó là một thanh ánh kiếm được bao phủ bên trong thánh khiết, năng lượng mãnh liệt đang trào dâng mãnh liệt phía trên đó.
Đại Viên Mãn Tiểu Thánh?
Tiếng gào thét của cường giả bên trong hắc vụ khiến tất cả mọi người đều cảm thấy khiếp sợ.
Tiểu Thánh được phân thành Cửu Chuyển, khoảng cách giữa mỗi chuyển đều có chênh lệch rất lớn, trừ khi có công pháp cao cấp, kỹ xảo và Thiên Tài Địa Bảo hàng đầu mới có thể bù đắp khoảng cách giữa mỗi một chuyển.
Nếu không, muốn vượt cấp khiêu chiến là không có khả năng.
Đại Viên Mãn Tiểu Thánh cảnh, đó là sự tồn tại đến mức tối đa của Tiểu Thánh trong đỉnh phong.
Còn là nhân vật Cửu Chuyển Tiểu Thánh trở lên, tiếp xúc vô hạn với Đại Thánh!
Một cường giả như vậy thế mà lại ra tay với một tiểu đầu bếp, đây là điều mà tất cả mọi người đều không ngờ tới.
Ánh kiếm vụt bay như thể quét ngang cả bầu trời mà mạnh mẽ chém về phía nồi Huyền Vũ đang tản ra một luồng ánh sáng màu vàng đất.
Cường giả trong hắc vụ đột nhiên phát ra âm thanh kinh hãi.
Mà Kim Giáp Khô Lâu Quỷ Hoả cũng đang không ngừng nhảy lên, rõ ràng là đã bị sự xuất thủ của cường giả Dực Nhân Cốc làm cho khiếp sợ rồi.
Bùm!
Ánh kiếm chém xuống, hung hăng rơi lên bên trên nồi Huyền Vũ.
Tiếng vù vù chợt vang vọng.
Uy lực của thanh kiếm này vô cùng kinh người, khiến cho cả bầu trời chấn động kẽo kẹt.
Rầm!
Quang mang rực rỡ vô cùng chói lọi đột nhiên phụt ra, tràn ngập phía chân trời, làm cho tất cả mọi người đều nhìn thấy được quang hoa cực hạn kia .
Phần phật...
Bụi mù dâng lên cuồn cuộn.
Khí lãng bay tán loạn.
Một đòn từ cường giả Đại Viên Mãn Tiểu Thánh... Cái Quy Xác này, à không, e rằng Hắc Oa cũng sắp nổ tung luôn rồi!
Mọi người đều trầm mặc.
Bọn họ không biết rốt cuộc Bộ Phương đang làm cái gì, không chỉ bị hai vị Cửu Chuyển Tiểu Thánh tấn công mà đến cả Đại Viên Mãn Tiểu Thánh của Dực Nhân Cốc cũng đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Đây chính là kết cục chết chắc đó!
Ánh mắt của cả Kim Giác và U Cơ đều co rụt lại, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Tình huống này đã hoàn toàn vượt quá dự liệu của bọn họ.
Cường giả cấm địa xuất hiện, lại thêm việc Đại Viên Mãn Tiểu Thánh Dực Nhân Cốc gia nhập khiến bọn họ hoàn toàn không thể kiểm soát được tình hình.
Bộ Phương, sợ là không cứu được mất!
Các cường giả vốn còn đang bị cơn buồn ngủ ập tới vì mái tóc màu lục của Bộ Phương mà ngáp một cái, vào thời khắc này, bọn họ đã tỉnh táo hơn hẳn, không còn một chút ý buồn ngủ nào nữa.
Tất cả mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm vào màn sáng, nhìn vào vị trí trung tâm đang bắn tung tóe hàng nghìn hàng vạn ánh kiếm và quang hoa kia.
Tiểu đầu bếp... Rốt cuộc làm sao rồi?
Ầm ầm!
Một trận bùi mù cuồn cuộn phun trào.
Cái nồi khổng lồ màu đen giống như một ngọn núi nhỏ vẫn đứng đó.
Bụi mù tan đi.
Ngay sau đó, chiếc nồi màu đen nhánh cũ kỹ nặng nề vẫn hoàn hảo không chút tổn hại nào.
Vầng sáng màu vàng đất phía trên đó đang lưu chuyển.
Nhưng tất cả mọi người đều vô cùng tinh mắt, có thể nhìn thấy rõ ràng dường như nồi Huyền Vũ đã bị đánh đến mức gần như trũng sâu xuống mấy phần.
- Cái nồi này… cũng thật sự cứng quá nhỉ, chỉ có điều... Nó cũng không phải là bất khả chiến bại.
Dực Nhân Vũ Lạc nhếch miệng cười khẽ.
Hắn tự mình chỉnh lại vòng hoa đang đội trên đầu, trong ánh mắt toát ra ý cười.
- Đánh thêm mấy lần nữa cũng sẽ đập vỡ được thôi!
Cường giả trong hắc vụ giống như một đoàn mây đen đang trôi lơ lửng.
Kim Giáp Khô Lâu Quỷ Hoả đang nhảy nhót, nó cũng đang nhìn chằm chằm vào Dực Nhân Vũ Lạc trong hư không.
Đương nhiên bọn họ không thèm để ý đến Bộ Phương đang co đầu rụt cổ trốn trong nồi Huyền Vũ, tuy rằng có tác dụng chống thương tổn, nhưng so với sức khôi phục của bọn họ, hiệu quả chống thương tổn kia cũng không phải là vấn đề lớn.
Nhưng mà…
Nếu như bọn họ công kích liên tục, sớm muộn gì bọn họ cũng có thể phá vỡ nồi Huyền Vũ.
Để duy trì sự phòng ngự này, nhất định phải tiêu hao năng lượng...
Bọn họ là Cửu Chuyển Tiểu Thánh và Đại Viên Mãn Tiểu Thánh, chẳng lẽ còn sợ một tên Nhất Chuyển Tiểu Thánh làm tốn sức sao?
...
Trong Tinh Thần Hải.
Bộ Phương nhìn sự phòng ngự của nồi Huyền Vũ, khoé miệng hắn cũng giật nhẹ.
- Huyền Vũ vẫn là càng già càng dẻo dai nhỉ…
Dáng người Hoàng Kim Thần Long lắc lư mà nói.
Chu Tước cũng vỗ cánh, có vẻ hơi ngạc nhiên.
- Nói về phòng ngự, quả thực Huyền Vũ là đứng đầu trong chúng ta, nếu thật sự muốn liều chết phòng ngự thì ngay cả Đại Thánh cũng không có cách nào công phá trong thời gian ngắn cả.
Dường như Bạch Hổ có hơi không phục, nhưng biểu hiện của Huyền Vũ lại khiến hắn nói không nên lời.
Chỉ có thể lẩm bẩm một tiếng.
Thời gian sống của Huyền Vũ đã quá lâu rồi, bọn họ thật sự không thể sánh bằng.
Không thể không thừa nhận rằng Huyền Vũ mạnh hơn nó.
Tuy nhiên, mặc dù phòng ngự của Huyền Vũ rất mạnh, nhưng đòn công phạt... Vẫn là Bạch Hổ nó mạnh hơn!
Trong lòng Bạch Hổ thầm nghĩ, đột nhiên nó ngẩng đầu đầy kiêu ngạo mà lẩm bẩm một tiếng.
- Thế nhưng cứ phòng thủ mãi cũng không phải cách tốt...
Bộ Phương nhíu mày.
Mặc dù nói bọn họ không thể phá vỡ lớp phòng ngự của nồi Huyền Vũ, nhưng mà… Cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì Dực Nhân Vũ Lạc cũng sẽ làm tiêu hao sức mạnh phòng ngự của nồi Huyền Vũ mất.
- Tiêu hao hết sức mạnh phòng ngự của Huyền Vũ sao?
Dường như Hoàng Kim Thần Long cảm thấy mình vừa nghe được điều gì đó rất vô lý.
- Ngươi xem việc Huyền Vũ đi ngủ là ở không đấy à? Sở dĩ hắn ngủ như thế chính là để giảm bớt hao tổn... Hắn sẽ góp nhặt năng lượng từng chút một, hừ... Không phải bổn Soái Long nói phét đâu, cho tên điểu nhân kia thêm thời gian trăm năm nữa cũng chưa chắc có thể đánh tan được! Trừ phi có cường giả cấp bậc Đại Thánh dùng lực lượng tàn bạo ép công! Nếu không...
- Nếu không thì sao?
Bộ Phương nghi hoặc.
- Nếu không thì cấp Đại Thánh trở xuống, không một ai có thể công phá được Huyền Vũ Quy Xác!
Hoàng Kim Thần Long giơ long thủ lên rồi nói.
Lời này vô cùng bá khí...
Nhưng sao nghe cứ thấy kỳ cục thế nào ấy.
Bộ Phương sờ sờ cằm, trầm ngâm hồi lâu...
Sau đó tâm thần động một cái.
Khai thông với Huyền Vũ...
...
Rầm rầm rầm!
Dực Nhân Vũ Lạc có vẻ rất hưng phấn, bởi vì hắn cảm thấy sự xuất hiện của một bao cát như vậy mang lại cho hắn một chút niềm vui trong nhiệm vụ nhàm chán này.
Do đó, ánh kiếm tiếp tục đánh xuống và không ngừng bắn tung tóe...
Tuy nhiên mỗi một lần đập xuống cũng không hề phá vỡ được lớp phòng ngự của nồi Huyền Vũ, nhưng hắn vẫn đánh rất vui vẻ!
Đợt oanh kích không có chút kiêng nể nào, phát huy vô cùng tinh tế này khiến cho tinh thần của hắn cảm thấy sảng khoái một trận.
Toàn thân sung sướng đến mức run lên.
Cường giả trong hắc vụ và Kim Giáp Khô Lâu cũng đang không ngừng oanh kích.
Đòn tấn công từ ba vị đỉnh phong trong Tiểu Thánh khiến cho tất cả mọi người đều bất giác nuốt nước miếng.
Nhưng điều khiến họ kinh ngạc hơn cả là...
Quy Xác của Bộ Phương vẫn đang bất động.
Bỗng nhiên.
Quy Xác chuyển động...
Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận rõ ràng động tác kia.
Bởi vì vào lúc này, tinh thần của mọi người đều đã khóa chặt lên phía trên Quy Xác này, cho nên dù chỉ là một động tác rất nhỏ của Quy Xác cũng sẽ phóng đại vô hạn trong tinh thần của bọn họ!
- Sắp vỡ rồi sao? Cuối cùng cũng không chịu được nữa à?
Khóe miệng của Dực Nhân Vũ Lạc hơi nhếch lên.
Quả nhiên, hắn vừa ra tay, sao một cái Quy Xác nhỏ bé có thể ngăn cản được chứ...
Cao thủ mà... cô đơn quạnh quẽ như vậy đấy.
Quỷ Hoả trong hốc mắt của Kim Giáp Khô Lâu nhảy lên, động tác tay của nó càng lúc càng thêm hung ác.
- Sen Vong Tình... Giao ra đây.
Bùm!
Đánh một quyền lên bên trên nồi Huyền Vũ, khiến cho nồi Huyền Vũ lập tức run lên.
Lực chống thương tổn của nồi Huyền Vũ đã chống đỡ được một quyền của Kim Giáp.
- Thì ra các ngươi cũng là vì Sen Vong Tình à... Ta cũng vậy, thật là trùng hợp.
Dực Nhân Vũ Lạc ngạc nhiên mà nhìn Kim Giáp Khô Lâu và cường giả trong hắc vụ phía bên trên bầu trời một chút, tán gẫu nói.
- Nhưng mà, tiện thể ta vẫn phải giết tên tiểu tử này... Dù sao cũng là nhiệm vụ mà, ta cũng không có cách nào khác, nếu mà so sánh thì ta vẫn phiền toái hơn các ngươi một chút.
Vũ Lạc có hơi buồn khổ mà nói.
Kim Giáp Khô Lâu phớt lờ hắn ta.
Cường giả trong hắc vụ cũng không quan tâm đến hắn.
Ngược lại, những người ở phía xa đang không ngừng cảm thán.
- Ta hiểu rồi... Dực Nhân này là người mà Dực Nhân Cốc phái tới để báo thù cho đội trưởng của bọn họ!
- Đúng vậy! Nghe nói Dực Nhân Cốc có thù tất báo, quả nhiên đúng là sự thật!
- Xong đời rồi... Cường giả của Dực Nhân Cốc, lại thêm những cường giả kia nữa... Tên tiểu đầu bếp chết chắc rồi!
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận