Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2697: Giải đấu thực thần thế giới. (1)

Địa điểm tổ chức giải đấu thực thần thế giới là ở trên một chiếc du thuyền lớn.
“Bảo Thạch Hào” là của con tàu này, chiếc tàu nặng đến gần mười vạn tấn tựa như một con quái vật khổng lồ cập bến ngay bên cạnh bến cảng lớn nhất của Hoa Quốc.
Dòng người tấp nập đi tới đi lui.
Ngay trước thang lên thuyền là những nhân viên mặc âu phục tinh xảo đang kiểm tra chứng từ để được lên thuyền.
Du thuyền “Bảo Thạch Hào” này rất có tiếng trên thế giới, bởi vì giải đấu thực thần thế giới lần này vô cùng quan trọng, do vậy mới khởi động chiếc Bảo Thạch Hào này.
Đương nhiên cũng bởi vì bối cảnh tổ chức giải đấu thực thần thế giới lần này rất sâu.
Dòng người đi tới rộn ràng nhốn nháo.
Ngoại trừ những đội đầu bếp tham gia thi đấu ra thì còn có các nhân vật tai to mặt lớn trong giới doanh nhân cùng một vài người có địa vị, có người lên thuyền chỉ để ngắm cảnh, có người lại vì thưởng thức mỹ thực. .
Giải đấu thực thần thế giới đã trở thành giải đấu được cả thế giới chú ý đến từ lâu, là chuyện được bàn tán sôi nổi nhất dạo gần đây.
Bởi vì đây là trận so tài tụ tập toàn những đầu bếp nổi danh trên thế giới tham gia thi đấu.
Hơn nữa, nếu đứng nhất còn có thể nhận được tiền thưởng một trăm triệu và được tổ chức cho một đại lễ huyền bí.
Do vậy nên giải đấu lần này thu hút toàn những đầu bếp nổi danh trên thế giới tham gia, trở thành giải đấu trù nghệ lớn nhất thế giới.
Những người đứng trên thang để đi lên tàu có đủ các loại màu da, da đen, da trắng, da vàng.
Người tham gia từ khắp các quốc gia đều lên thuyền rồi.
Có đầu bếp của nước phương Tây, có cả đầu bếp ở Hoa Quốc của phương đông, còn có đầu bếp ở những nước nhỏ khác nữa...
Bọn họ tham gia không chỉ vì chuyện thứ hạng, mà còn bởi vì... khoản tiền thưởng kếch xù nữa.
- Tiên sinh... xin dừng bước, phiền anh đưa ra chứng từ c lên thuyền.
Một người đàn ông Châu Á mang âu phục mang giày da, đeo tai nghe, trên eo có giắt một khẩu súng lục kim loại màu đen, anh ta ngăn những người ăn mặc quái dị trước người mình lại. .
Một thanh niên mặc Hán phục, một thanh niên mang theo một con hồ ly và một con tôm tít, còn có... một cô gái cầm theo một chiếc laptop. .
Đội hình ba người này có chút kỳ quái, anh nhân viên bảo an kia không thể không chú ý đến họ.
Tiểu Ngải không nói gì, vì sao cô lại bị phân công đi cùng Bộ Phương và chàng trai kỳ lạ kia lên thuyền chứ.
Tham gia giải đấu đầu bếp gì đó.
Cô muốn thành nữ Dị Năng Giả cao cấp nhất, sao phải mất thời gian tham gia vào giải đấu đầu bếp không đâu này làm gì?
Nhưng cô cũng chẳng dám làm trái lại mệnh lệnh của cục trưởng La.
Cho nên cô chỉ đành phải đi cùng Bộ Phương và người thanh niên kỳ quái kia đến chỗ này.
Tiểu Ngải mặc quần có thắt lưng, cô lấy từ trong túi áo ra ba tờ giấy chứng nhận.
Đưa ba tờ chứng nhận cho nhân viên bảo an kia xem.
Nhân viên bảo an kia nghi hoặc cầm lấy, anh ta nhìn liếc qua Bộ Phương, Dư Ca và cả Tiểu Ngải, cuối cùng gật đầu.
- Xin mời lên du thuyền, nhưng tiên sinh, thú nuôi của anh... không thể mang lên thuyền được.
Nhân viên bảo an nhìn thấy Tiểu Hồ trên người Bộ Phương thì nhíu mày mà mở miệng nói.
- Hả? Tại sao?
Bộ Phương không chút biểu cảm mà hỏi.
- Con hồ ly này... của anh, chúng tôi không rõ nó đã tiêm phòng hay chưa... rồi bệnh truyền nhiễm các thứ nữa... vậy nên phiền anh tạm thời gửi lại ở chỗ chúng tôi.
Nhân viên bảo an nói.
- Hả? Vậy sao con chó kia lại được vào.
Bộ Phương nâng tay lên chỉ vào một vị phu nhân mặc áo khoác da chồn ở đằng xa đang ôm một con chó nhỏ lông vàng trong lồng ngực, hắn hỏi.
- Đó là chó cưng...
Nhân viên bảo an có chút không biết phải trả lời thế nào.
- Đây cũng là hồ ly cưng của tôi...
Bộ Phương nói.
Tiểu Hồ cũng phối hợp thè lưỡi ra làm điệu bộ dễ thương.
Tiểu Ngải ở bên cạnh đảo cặp mắt trắng dã, thú cưng cái rắm, đó là linh thú Cửu Vĩ Hồ hung mãnh... thì đúng hơn.
Tương đương với linh thú nguy hiểm cấp S đó!
Nhân viên bảo an có chút bối rối.
Dư Ca đã mất kiên nhẫn, tiền bối đúng là dễ tính, có thể đôi co nửa ngày với tên người thường này.
Anh ta giơ ngón tay lên hô một tiếng “định”.
Ngay lập tức, cơ thể của nhân viên bảo an kia khựng lại.
Dư Ca giương cao cổ, dẫn đầu đi vào bên trong.
Một đoàn người cũng vội bước vào theo.
Dư Ca cho rằng người tu hành như bọn họ muốn làm gì thì có thể làm nấy.
- Trời đất ơi! Con thuyền này...
Tiểu Ngải đi lên thuyền,cô lấy tay mở máy tính ra, lập tức ngạc nhiên kêu lên.
Âm thanh tích tích tích phát ra từ trong máy tính.
Cô nhìn lên thì phát hiện trên máy tính toàn là điểm linh khí.
Con thuyền này vậy mà lại có nhiều Dị Năng Giả cùng Luyện Khí Sĩ như vậy sao?
Ngược lại, hai người ở bên cạnh cô, điểm linh khí trên người Bộ Phương và thanh niên kỳ lạ kia lại không xuất hiện.
Không phải là có giải đấu trù nghệ trên du thuyền này sao?
Sao lại có nhiều Dị Năng Giả dự thi đến vậy chứ?
Tiểu Ngải kinh ngạc kêu lên khiến nhiều người chú ý.
Xa xa, một người phụ nữ xinh đẹp mặc một chiếc váy dài màu đỏ lộng lẫy, tay cầm một chén rượu mà liếc nhìn sang bên này.
Đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên.
Tầm mắt của không ít người cũng chú ý đến Tiểu Ngải.
Người của Cục Dị Năng Quốc Gia Hoa Quốc... thân phận này của Tiểu Ngải nhất định sẽ thu rất nhiều sự chú ý từ mọi người.
Nhưng thực lực của Tiểu Ngải lại không được mọi người để ý tới.
Chỉ là một Dị Năng Giả cấp C... chính là một con gà bệnh.
Chỉ có hai chàng trai bên cạnh cô.
Không cảm nhận được điểm khí linh cũng không bị quá nhiều người chú ý đến.
Tiểu Ngải che miệng lại, cô cũng biết hình như mình đã bị những Dị Năng Giả chú ý đến rồi, những Dị Năng Giả này có người đến từ nước phương Tây, có người đến từ xứ sở hoa anh đào, còn có vài người đến từ những nước khác...
Ở chỗ này, mỗi một hành động của cô cũng đều phải cẩn thận.
- Trời ơi... đây là... giải đấu trù nghệ thật sao? Sao lại có nhiều Dị Năng Giả đến vậy?
Tiểu Ngải đè thấp giọng rồi khẽ hỏi Bộ Phương cùng Dư Ca.
Khó trách Cục Dị Năng lại có danh sách những người ở trên thuyền, có nhiều Dị Năng Giả đến vậy, chắc chắn Cục Dị Năng bọn họ phải có danh sách rồi.
- Cục trưởng các cô không nói với cô sao?
Dư Ca nhìn cô gái có chút ngốc nghếch này với vẻ kỳ quái.
Tiểu Ngải ngẩn người.
- Ha ha ha... đúng là đáng thương mà.
Dư Ca cười thành tiếng, vẻ mặt vô cùng vui vẻ.
Sau đó, anh ta cũng không nói lời nào nữa.
Đoàn người trên du thuyền đi lại xung quanh.
Du thuyền này thực sự rất lớn, phải nặng gần mười vạn tấn, tựa như một con quái vật khổng lồ trên biển.
Đô đô đô!!
Con thuyền phát động, tiếng còi hơi kêu lên leng keng chọc thủng cả tầng trời.
Sau đó, con quái vật biển to lớn từ từ rời khỏi bến cảng rồi tiến vào vùng biển rộng lớn.
Bên trong thuyền có tới hai mươi mấy tầng, ba người Bộ Phương cùng di chuyển đến khu vực chờ tham gia thi đấu trên tàu.
Giải đấu thực thần lần này thu hút không ít đầu bếp hàng đầu trên thế giới.
Đương nhiên, ngoài những đầu bếp hàng đầu đó ra thì cũng có những đầu bếp bình thường khác, tất nhiên những đầu bếp này cũng bị thu hút bởi khoản tiền thưởng kếch xù nên mới tới tham gia.
Nhưng những đầu bếp bình thường đó cũng đã trải qua vô số trận đấu sàng lọc trù nghệ khác rồi mới có thể leo lên được chiếc du thuyền này.
Trên mặt của mỗi đầu bếp đều biểu lộ sự tự tin cùng chiến ý mạnh mẽ.
Bọn họ muốn đạt được vị trí thứ nhất, trở thành quán quân.
Đương nhiên, còn hơn cả thứ bậc thắng thua chính là khoản tiền thưởng mê người kia, hơn nữa... còn có một đại lễ thần bí nữa.
Không chỉ có mỗi đầu bếp tham gia, mà còn có cả những đội nhóm đầu bếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận