Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1666: Bộ lão bản hào phóng (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trù đạo chi tâm Lân Trù, mới thật sự là trù đạo chi tâm đáng sợ.
Mì?
Sắc mặt Mộng Kỳ thành chủ hơi đổi.
Ngay sau đó, hàng mày xinh đẹp nhíu chặt lại.
Quanh đống đổ nát.
Từng vị Tiên Trù đều nhìn chằm chằm hai vị cường giả Lân Trù kia trù đấu.
Cho dù bọn họ vì bị rút đi Lân Trù chi tâm mà mất hết hy vọng. Nhưng trù đấu Lân Trù vẫn có thể khiến bọn họ chú ý đến.
- Hình như Mộng Kỳ thành chủ không am hiểu nhiều về mì…
- Chứng đạo của Mộng Kỳ thành chủ là bánh ngọt, không biết có tinh thâm về mì hay không…
- Cố lên! Nữ thần Mộng Kỳ!

Nhóm Tiên Trù xung quanh đều siết chặt nắm tay.
Bọn họ cũng biết áp lực đè lên vai Mộng Kỳ thành chủ, cho nên nhịn không được nắm chặt tay lại.
Ánh mắt Lục Nhất gắt gao nhìn chằm chằm trù đấu giữa sân. Đây là một trận đánh cược tương lai của Tiên Trù Giới, cũng là tương lai của Mộng Kỳ thành chủ, tuyệt đối không thể thua!
Hắn không muốn thấy Mộng Kỳ thành chủ giẫm vào vết xe đổ của hắn.
- Cố lên! Mộng Kỳ thành chủ!
Một tiếng gào khàn khàn từ trong miệng Lục Nhất truyền ra.
Lúc này Lục Nhất mới phát hiện, bản thân đã lâu không mở miệng nói chuyện.
Lưu Mặc Bạch vuốt vuốt thái đao cũng liếc Lục Nhất một cái.
Đối với bại tướng dưới tay, Lưu Mặc Bạch khịt mũi khinh thường.
Giống như cảm nhận được tiếng “cố lên” khàn khàn của Lục Nhất, Mộng Kỳ thành chủ nghiêng đầu nhìn sang chỗ Lục Nhất một cái.
Nhìn thấy khổ sở và mong đợi trong mắt Lục Nhất, trong lòng nàng ta nhất thời run lên.
Sau đó đôi mắt trở nên kiên định.
- Ta không thể thua!
Mộng Kỳ khẽ cắn môi.
Trịnh Cuồng Cửu cười ha hả.
- Chủ đề là mì… nữ nhân ngươi đã định trước sẽ thua.
Ngay sau đó, hắc khí trong tay quấn quanh.
Từng đạo minh khí khổng lồ đen nhánh quấn quanh hiện lên, lơ lửng xung quanh thân thể hắn ta.
- Đây chính là huyết mạch Thần Ma được chọn từ chiến trường Minh Ngục Thần Ma… Dùng cái này làm mì, nữ nhân kia, chẳng mấy chốc ngươi sẽ cảm thấy tuyệt vọng!
Rầm rầm…
Trịnh Cuồng Cửu cười lạnh nhìn Mộng Kỳ.
Sau đó, vươn tay ra, huyết mạch Thần Ma quấn quanh minh khí.
Vỏ lúa mì “ầm ầm” bay tán loạn ra.
Sắc mặt Mộng Kỳ lập tức biến đổi, nàng ta chợt phát hiện, nàng ta căn bản không có chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho mì.
Điều này khiến sắc mặt nàng ta trong thoáng chốc trở nên tái nhợt không có tí huyết sắc nào.
Trịnh Cuồng Cửu và bọn người Mạc Tu dường như cũng phát hiện ra sự lúng túng của Mộng Kỳ, không khỏi cười ha hả.
Nguyên liệu nấu ăn cũng không chuẩn bị, vậy trận này bọn hắn không phải là thắng chắc rồi à?
Cẩu gia sờ mũi chó của mình… hơi có vẻ bối rối, dường như nó đã cho một chủ đề không tốt lắm.
Địch Thái Giới Chủ nhíu mày một cái, tâm thần cảm ứng đến không gian dữ trữ nguyên liệu của chính mình, sắc mặt cũng hơi khó coi.
Hắn ta cũng rất ít khi chuẩn bị nguyên liệu nấu mì…
Nhóm Tiên Trù xung quanh tựa hồ cũng phát hiện sự bối rối của Mộng Kỳ thành chủ, mỗi người đều biến sắc.
Chẳng lẽ còn chưa bắt đầu đã muốn thua sao?
- Làm mì à?
Bộ Phương nhíu mày.
Hắn thật đúng là có, trong Điền Viên Thiên Địa hẳn là có nguyên liệu làm mì.
Tâm thần khẽ động.
Bộ Phương liền tiến vào trong Điền Viên Thiên Địa.
Làn gió ấm áp chậm rãi thổi tới.
Trong Điền Viên Thiên Địa vô cùng dễ chịu, thoải mái.
- Ngưu Hán Tam đâu?
Bộ Phương rơi vào trước nhà gỗ, trầm giọng kêu.
Sóng âm từng vọng gợn sóng lan ra.
Ngưu Hán Tam béo lên không ít hấp tấp chạy tới.
- Bộ lão bản, ngọn gió nào thổi ngươi tới đây?
Ngưu Hán Tam hiếu kỳ hỏi, trên mặt hiện ra một nụ cười, trên mặt trâu đều là thịt mỡ chất đống lên nhau.
- Chuẩn bị loại lúa mì tốt nhất cho ta…
Bộ Phương nói:
- Cần dùng gấp.
Ngưu Hán Tam sững sờ, nghe ra được sự gấp gáp trong lời nói của Bộ Phương.
- Lúa mì tốt nhất? Bộ lão bản chắc chứ?
Trong giọng nói của Ngưu Hán Tam hiếm khi thấy sự hưng phấn.
Bộ Phương hơi nghi hoặc, nhưng cũng không nghĩ gì, gật đầu.
Sau khi Ngưu Hán Tam hiểu rõ, thân hình liền biến mất. Chỉ chốc lát sau, liền bưng một đống lúa mì đến.
- Đây chính là lúa mì tốt nhất trong Điền Viên Thiên Địa, Ngưu Hán Tam ta rất chăm chỉ lai tạo lúa mì… Sẽ có bất ngờ nha.
Ngưu Hán Tam nháy mắt ra hiệu với Bộ Phương, nhưng vì thịt mỡ quá nhiều, Bộ Phương cũng không nhìn thấy mắt nhỏ của Ngưu Hán Tam đang làm gì.
Bộ Phương gật đầu, không kịp nói gì.
Tiếp nhận lúa mì xong liền rời khỏi Điền Viên Thiên Địa.
Vừa trở về.
Bộ Phương khống chế tinh thần lực, bó lúa mạch lớn ném cho Mộng Kỳ thành chủ đang trong trận pháp ở phía xa.
Mộng Kỳ thành chủ sững sờ, cảm kích nhìn Bộ Phương, rồi tiếp nhận lúa mì Bộ Phương đưa tới.
Vừa chạm vào bó lúa mì lớn này, sắc mặt Mộng Kỳ lập tức ngưng tụ.
Ngạc nhiên nhìn Bộ Phương một cái, cái liếc mắt kia, khiến Bộ Phương cảm thấy khó hiểu.
- Lúa mì này…
Mộng Kỳ hít một hơi khí lạnh, càng thêm cảm kích với Bộ Phương.
Không ngờ tới Bộ lão bản bình thường lạnh lùng như vậy, hóa ra lại là một người rất hào phóng.
Có lúa mì này… Mộng Kỳ liền có lòng tin đấu một trận với cường giả Lân Trù của Hắc Ám Minh Trù!
Oanh!
Sự tự tin của Mộng Kỳ thành chủ dâng lên, đôi mắt hiện lên ánh sáng.
Khí thế vốn bị áp chế đột nhiên tăng vọt lên.
Trù đạo chi tâm tràn ngập, ánh sáng màu bạc vô cùng sáng chói!
Nàng ta trêu tức nhìn Trịnh Cuồng Cửu ở nơi xa… Trận trù đấu này, ai thắng ai thua, còn chưa rõ đâu!
Mà nụ cười nở trên mặt Trịnh Cuồng Cửu cũng dần biến mất.
- Dùng nguyên liệu nấu ăn do Nhất Phẩm Tiên Trù chuẩn bị mà còn muốn thắng huyết mạch Thần Ma ta khổ sở ngắt từ chiến trường Thần Ma về? Lân Trù của Tiên Trù Giới… đều ngông cuồng như vậy à?!
Oanh!
Trịnh Cuồng Cửu quát lớn một tiếng.
Trù đạo chi tâm đen nhánh sau lưng vọt lên, uy áp hóa thành phong bạo đụng vào uy áp trù đạo chi tâm của Mộng Kỳ.
Chấn động vô hình khuếch tán!
Toàn trường đều kinh sợ!
Một trận trù đấu của Lân Trù… cuối cùng cũng bạo phát!
Bạn cần đăng nhập để bình luận