Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1963: Đang giữa ban ngày ban mặt thế mà Đại Ma Vương… ! (1)

Đột nhiên Tiểu U bùng nổ khiến cho những người ở đây sợ hãi kêu to.
Quan trọng nhất là Chu Ngạn không có chút lực phản kháng nào, hắn chỉ có thể để mặc cho Tiểu U bóp chặt cổ ấn lên trên tường.
Phải biết là…
Chu Ngạn có tu vi Lục Tinh Chân Thần cảnh đấy, hơn nữa còn đang muốn đột phá lên Thất Tinh Chân Thần cảnh, thực lực vô cùng dũng mãnh, gần như là vô địch trong số những người trẻ tuổi.
Thế nhưng…
Nữ nhân xinh đẹp bức người này, chỉ cần dùng một chiêu là đã tóm gọn Chu Ngạn rồi, còn bóp cổ khiến hắn không thể chống cự được.
Nữ nhân xinh đẹp như này, lại trẻ như thế…
Tại sao lại hung bạo vậy?
Tròng mắt Chu Ngạn mở to như sắp rơi ra ngoài đến nơi, hắn không ngừng đập lên cánh tay Tiểu U, cảm giác được da thịt mịn màng khi mình chạm vào.
Nhưng giờ phút này, hắn không có một chút suy nghĩ thưởng thức nào, hắn cảm nhận được, nữ nhân này thật sự muốn giết hắn chứ không phải đùa.
Đây quả thật là một nữ ác ma mà!
Tiểu U lạnh lùng nói:
- Ngươi không cho ta đi theo Bộ Phương sao? Ngươi có tư cách gì cấm ta không được đi theo Bộ Phương hả?
Tròng mắt đen nhánh bắn ra sát ý, nhắm thẳng vào Chu Ngạn.
Gương mặt người nọ tím tái thành màu gan heo.
Rầm!
Tiểu U dùng sức ấn Chu Ngạn lên vách tường, khiến cho toàn bộ bức tường như sắp đổ sập đến nơi.
Trong lòng Chu Ngạn cảm thấy bức bối khó chịu.
Chẳng lẽ đây là nữ nhân đứng phía sau của Đại Ma Vương hay sao?
Mẫu thân đã từng nói, sau lưng mỗi một nam nhân thành công đều có bóng dáng của một nữ nhân, lời này, đúng là không phải lừa hắn!
Cuối cùng, Chu Ngạn vẫn phải khuất phục:
- Đi đi… Cùng đi.
Gian nan phun ra được một câu, hắn cảm thấy nếu như hắn cứ không mở miệng thì e rằng sẽ bị nữ nhân này bóp chết.
Nếu như đã là đội trưởng của một đội mà ngay cả cổng chính của Tiên Trù Giới cũng chưa bước ra mà đã ngỏm rồi thì…
Như thế chắc chắn sẽ lưu danh thiên cổ.
Đương nhiên… là bị người đời chê cười rồi.
Thấy Chu Ngạn đã xác nhận.
Gân xanh trên đôi mắt Tiểu U mới tan đi, tròng mắt đen nhánh lại một lần nữa trở về dáng vẻ linh động của nó.
Nàng buông tay ra.
Cả người Chu Ngạn đổ sụp xuống đất, đôi mắt trừng to, bưng lấy cái cổ mà ho khan không ngừng.
Phương Ngọc và Mặc Yên nhanh chóng đi lên vỗ lưng cho Chu Ngạn, để cho hắn được dễ chịu hơn một chút.
Ở phía xa.
Nhóm người Địch Thái Giới Chủ cũng vội vàng đi đến rồi đồng cảm mà liếc nhìn Chu Ngạn một cái.
Tên này không biết điều lại đi trêu chọc U Minh nữ, nữ nhân này… Tính cách gần đây có hơi nóng nảy, ngay cả Giới Chủ Đại Nhân cũng không thèm nể mặt.
Hơn nữa, khi nhìn thấy mái tóc xanh biếc của Tiểu U thì bọn họ cũng hiểu rõ, có khả năng nguyền rủa trên người U Minh nữ sắp không áp chế nổi rồi.
Một khi bộc phát, đừng nói là Tiên Trù Giới, ngay cả Minh Khư cũng rơi vào thảm cảnh sinh linh đồ thán.
Tên này nha… Lại dám chọc vào U Minh nữ à?
Địch Thái Giới Chủ nói:
- Được rồi, nếu Tiểu U muốn đi theo thì cứ để nàng đi theo, nàng không tham gia thi đấu đội nhóm cho nên cũng không gây ảnh hưởng gì đến các ngươi.
Hắn ta cười như không cười liếc mắt nhìn Chu Ngạn, tên a cuồng ngạo vô biên này, để Tiểu U dằn mặt cũng không tệ.
Chu Ngạn khẽ thở dài, hắn cảm thấy có chút ấm ức, có nỗi khổ mà không nói được.
Ngay cả Địch Thái Giới Chủ cũng về phe nữ nhân kia, hắn còn có thể làm gì chứ.
Có điều, càng như vậy càng khiến hắn quyết tâm giành được thành tích trong lần thi đấu Minh Khư Thiên Đạo Chiến thi đấu này, nhất định phải khiến cho mọi người có cái nhìn khác về hắn.
Bộ Phương từ tốn nói:
- Được… Nên xuất phát thôi, không cần lãng phí thời gian nữa.
Nhóm người Địch Thái Giới Chủ gật đầu.
Sau đó, tâm thần chuyển động.
Trên mặt đất ở trong quảng trường đột nhiên xuất hiện một Linh Chu.
Đây là một chiếc Linh Chu phát ra luồng ánh sáng lung linh lấp lánh, trên đó được phủ kín bằng những trận pháp, xem qua đã thấy phi thường.
Linh Chu nhỏ hơn Chiến Thuyền một chút.
Nhưng ở Tiên Trù Giới không có Chiến Thuyền, cho nên chỉ có thể thay thế bằng Linh Chu.
Dù sao thì trước đó ở Tiên Trù Giới cũng không có thói quen đi xâm chiếm cái gì, cho nên không giống như ở Minh Ngục thiết kế rất nhiều Chiến Thuyền.
Linh Chu này cũng rất vất vả mới có được.
Nhìn thấy Linh Chu.
Nhóm người Chu Ngạn nhất thời cảm thấy hưng phấn hơn.
Ngồi Linh Chu ra trận…
Chiến đấu vì Tiên Trù Giới!
Cảm giác này vô tình thúc đẩy nhiệt huyết của bọn họ tăng cao!
Đạp lên Linh Chu, trong lòng bọn họ dường như cảm nhận được một sự vinh quang bất diệt.
Chu Ngạn nắm chặt tay, kích động nói:
- Giới Chủ Đại Nhân! Các ngài chờ tin tức tốt của chúng ta đi! Chúng ta nhất định sẽ chiến thắng tất cả địch thủ, để cho tên của Tiên Trù Giới… truyền khắp toàn bộ Minh Khư!
Địch Thái Giới Chủ xấu hổ đến mức muốn bệnh rồi.
Đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp nha.
Mặc dù hắn ta rất coi trọng lần thi đấu Minh Khư Thiên Đạo Chiến thi đấu này, nhưng dù sao thì Tiên Trù Giới cũng mới khôi phục lại nguyên khí, vẫn đang trong giai đoạn bắt đầu cất cánh.
Nhóm thiên tài trẻ tuổi yêu nghiệt đi dự thi cũng chỉ có mấy người là bọn họ mà thôi.
Lục Tinh Chân Thần cảnh… Đối với yêu nghiệt ở Minh Khư thì không khác gì những con kiến hôi.
Bất kể là Địa Ngục hay là Minh Ngục đều có thể dễ dàng nghiền nát bọn họ.
Phù…
Địch Thái Giới Chủ hi vọng, bọn họ đừng thua quá thảm là được, dù sao chuyến đi này coi như cho bọn họ đi giao lưu, cọ xát, trải sự đời đôi chút.
Trong chín nhóm ở Minh Ngục, bất luận là thiên tài yêu nghiệt của bất cứ một tộc nào cũng đủ giết chết bọn Chu Ngạn trong chớp mắt.
Dù sao thì cũng là chuyện nội bộ của Minh Ngục.
Nghĩ như vậy, Địch Thái Giới Chủ cảm thấy không nên đả kích tinh thần tích cực của bọn họ, cho nên hắn ta nở nụ cười nhẹ nhàng:
- Được rồi, mọi người cố gắng hết mình, mang theo tinh thần học hỏi, mỗi một đối thủ đều đáng để mọi người học tập. Mặt khác, nếu như có khó khăn hay vấn đề gì có thể hỏi ý kiến Bộ lão bản.
Địch Thái Giới Chủ lại nhấn mạnh một lần nữa.
Bộ Phương rất là yêu nghiệt, nhưng ít ra không thể so với những yêu nghiệt ở Minh Khư đó.
Nếu như những tên nhóc này hiểu được lời nói của Bộ Phương thì chúng có thể được mở mang tầm mắt hơn nhiều.
Câu nói của Địch Thái Giới Chủ làm cho nhóm Chu Ngạn cảm thấy không vui.
Chỉ là một người đã từng là Đại Ma Vương mà thôi, mặc dù người thế gia của bọn họ trước khi đi đã dặn dò bọn họ không được đắc tội với Đại Ma Vương rồi.
Nhưng… là những thiên tài yêu nghiệt, đương nhiên bọn họ có sự tự tin của chính mình.
Một kẻ từng làm Đại Ma Vương không đáng để bọn họ phải kiêng kị như thế.
Nếu như lời nói hôm nay của Đại Ma Vương là Lân Trù thì có khả năng bọn họ còn kính trọng.
Nhưng nửa năm qua Tiên Trù Giới phát triển tốt lên, thực lực và trù nghệ của Đại Ma Vương lại không tiến bộ chút nào, vẫn là Tam phẩm Tiên Trù như trước, chỉ chỉ ngang ngửa đẳng cấp của bọn họ.
Tất cả mọi người đều ở cùng một đẳng cấp… Vì sao cứ mãi chấp nhặt nhỉ?
Phải biết nửa năm trở lại đây, Tiên Trù Giới đã xuất hiện mấy vị Lân Trù rồi đấy.
Trong thế gia của bọn họ, cơ bản đều có một cường giả Lân Trù tọa trấn ở đó.
Chẳng lẽ Lân Trù… mà còn phải sợ một vị Tam phẩm Tiên Trù hay sao?
Nực cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận