Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2992: Trong truyện cổ tích đều là gạt người (2)

Notice: Undefined offset: 105
Cao nhân mà!
Khu Giáp đúng là ngọa hổ tàng long mà!
- Này đầu bếp kia. Ngươi muốn dùng mùi thối để khiến chúng ta buồn nôn? Cái loại thử thách này chẳng có gì là khó khăn, ngươi có chút khiến lão phu hơi thất vọng đấy.
Đại Sư Chân Dũng cười một tiếng.
Tử Tước Đạo Luân là một nam nhân ưu nhã, hắn mỉm cười.
- Đầu bếp kia, hi vọng lát nữa sau khi kết thúc ngươi có thể tuân thủ lời hứa.
Một vị nữ tử tóc vàng cũng cười nhẹ.
- Quả nhiên không phải mỹ thực. Nhưng chỉ có mùi thối cũng muốn chúng ta thối lui thì ngươi quá coi thường rồi.
Nữ tử tóc vàng có chút danh tiếng ở khu Giáp, cũng là một vị Tử Tước, tên là Tử Tước Ngả Hi.
Bị ba người kia khiêu khích, lông mày Bộ Phương hơi nhíu lại, hắn liếc nhìn bọn họ một chút, lắc đầu.
- Đừng vội, bây giờ mới bắt đầu thôi.
Bộ Phương nói ra, sắc mặt bảy người trước bàn ăn đều lập tức nghiêm túc lại.
Long Cốt thái đao xuất hiện trong tay Bộ Phương. Hắn lấy ra bảy cái đĩa sứ Thanh Hoa, rồi cắt từng miếng Stargazy pie ra.
Đúng như Bộ Phương nói, trò vui mới chỉ bắt đầu. Stargazy pie hôi thối, cũng không phải chỉ có vẻ bề ngoài, mà nó còn có mùi vị đặc biệt ở bên trong. Bộ Phương cầm lấy Long Cốt thái đao, liếc nhìn mọi người một chút, sau đó nhếch miệng một cái.
- Quy tắc thử thách là ăn hết Stargazy pie…
Nói xong, ánh mắt mọi người đều nghiêm túc hẳn. Đám quý tộc xung quanh thì rùng mình.
Thái đao của Bộ Phương chém xuống, cắt từng miếng bánh ra. Mùi kinh khủng và thứ ánh sáng màu tím lóe ra. Chùm sáng thẳng tắp hướng lên như ánh sáng từ địa ngục, vô cùng đáng sợ!
Mặc dù Tử Tước Ngả Hi khẩu khí lớn như vậy nhưng khi mà chùm sáng kia phóng lên nàng cũng toát đầy mồ hôi.
Lộc cộc…
Tử Tước Đạo Luân lộ ra vẻ cảnh giác. Đại Sư Chân Dũng thì rất bình tĩnh, hắn đã miễn dịch với mùi hôi thối rồi! Thứ mùi này đối với hắn mà nói chỉ là trò trẻ con.
Soạt.
Stargazy pie thực chất là một loại bánh ngọt, hơi giống phô mai. Long Cốt thái đao chém xuống cắt thành từng khối. Mùi kinh khủng lại trào ra mãnh liệt!
Ầm ầm…
Trời biến sắc! Mây đen cuồn cuộn kéo đến. Bộ Phương vô cùng nghiêm túc như đang chịu một áp lực rất lớn!
Xoạch.
Hắn đổ chỗ bánh Stargazy pie ra. Nước cá hộp chảy xuôi theo đó, còn có bọt khí dâng lên.
Bọt khí đạt đến cực hạn thì vỡ vụn ra, mùi thối như làn sóng đánh thẳng bốn phía, xông vào mặt từng người ở đây. Sắc mặt bảy vị kia nhất thời thay đổi!
- Mẹ nó…
Một vị cuối cùng cũng không kiên trì nổi, tưởng tượng sắp phải ăn thứ này hắn không chịu nổi sự sôi sục trong dạ dày mình! Hai chân hắn đạp một phát, trực tiếp ngã xuống đất…
- Ta… ọe… ta bỏ cuộc!
Người này loạng choạng chạy đi. Đám quý tộc xung quanh thì không ai dám xem thường hắn, tất cả mọi người đều cảm thấy đồng tình.
Hắn bỏ cuộc, đúng là sáng suốt…
Chỉ có thể nói, những người kiên trì đều là dũng sĩ mà!
Mặt Bộ Phương không biến sắc, không hề có biểu cảm gì. Hắn thong thả cắn bánh, sau đó bày trước mặt những vị kia. Có người nhìn chằm chằm vào miếng bánh trước mặt, không kìm nổi cơn buồn nôn.
- Một loại, hai loại, ba loại, bốn loại!
Khóe miệng Bộ Phương hơi kéo một cái. Hắn nhìn bốn người liên tiếp bỏ cuộc, không thể không suy ngẫm lại một chút.
Stargazy pie… mùi thối của nó bốc lên từng lớp từng lớp.
Lúc mà cá hộp trong bánh chảy ra, loại mùi thối này mới đạt tới cực hạn!
Bánh màu vàng, chất lỏng bên trong thì màu đen…
Mặt Tử Tước Ngả Hi hoàn toàn biết sắc, nhưng nàng vẫn phải kiên trì. Ngực cao ngất lên xuống, sắc mặt ngày càng tệ đi.
Tử Tước Đạo Luân tự xưng mình phong lưu, ưu nhã nhưng nhìn thấy cái thứ ngoài vàng trong đen kia hắn mới biết thế nào là tuyệt vọng. Hắn nắm chặt dao nĩa trong tay, lỗ chân lông nở ra. Hắn run rẩy, cái ghế phát ra tiếng kẽo kẹt không ngừng, bọt mép sùi lên, cuối cùng ngã trên mặt đất, trợn trừng mắt.
Hắn tiêu sái, hắn phong lưu ưu nhã, thế mà triệt để bị nghiền nát trước cái món Stargazy pie này.
Khi mà Tử Tước Đạo Luân ngất đi thì Tử Tước Ngả Hi cũng không chịu nổi, nàng dơ tay che miệng, không ngừng rơi nước mắt. Nàng khóc đến thương tâm. Bộ Phương thấy cảnh này cũng có chút u buồn.
Thực ra, Stargazy pie rất ngon.
Hắn thở dài một hơi.
- Còn một người.
Đám quý tộc tuyệt vọng, bọn hắn không ngờ chỉ còn lại một người mà thôi. Bọn hắn đều là tinh anh của khu Giáp! Thế mà lại mất thể diện vì một món ăn!
Bây giờ còn một hi vọng duy nhất chính là Đại Sư Chân Dũng!
Ánh mắt của tất cả đám quý tộc ở đây đều khóa chặt lên thân Đại Sư Chân Dũng. Giờ phút này, sự trấn định của hắn đã biến mất không thấy gì nữa. Mùi thối tầng tầng lớp lớp này vượt qua sự tiếp nhận của hắn.
Mùi kia… thối hơn cả trăm ngàn lò đan cùng nổ tung!
Loại mùi thối này không phải là đang muốn trả thù xã hội sao? Nhưng vì khí Hỗn Độn, đôi mắt hắn lại toát lên vẻ kiên định. Hắn run lẩy bẩy nắm cái muỗng lên, múc một muỗng. Hàm răng hắn như cũng đang run cầm cập.
Ánh mắt Bộ Phương co rụt lại, người xung quanh nín thở quan sát Đại Sư Chân Dũng chầm chậm hướng muỗng về phía miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận