Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2869: Thiên Thần Luân Hồi! (1)

Thiên Thần Luân Hồi.
Không ngờ lại gặp phải nhanh như vậy...
Không chỉ có mình Bộ Phương không ngờ đến, mà ngay cả bản thân Thiên Thần Luân Hồi cũng bất ngờ.
Ở Hỗn Độn Vũ Trụ lại nhiều lần ra tay trấn áp Bộ Phương, mỗi một lần ra tay đều mang theo sát ý cực lớn.
Điều này khiến Bộ Phương thực sự tức giận. Lần này đi vào Hỗn Độn, mục đích của hắn là giải quyết ân oán với Thiên Thần Luân Hồi.
Giữa hắn và Thiên Thần Luân Hồi tuyệt đối có ân oán lớn chưa được giải quyết, loại ân oán này liên quan sâu xa, ít nhất là bản thân Bộ Phương rất rõ ràng, đường đường là Thiên Thần Luân Hồi, sẽ không thể nào vô duyên vô cớ chỉ muốn muốn giết hắn được.
Lúc này, Minh Vương Nhĩ Ha ở bên cạnh Bộ Phương đã sớm đỏ bừng mắt.
Là hắn, đúng vậy, chính là hắn!
Khí tức trên người Thiên Thần Luân Hồi, hắn ta không thể quên được, hắn ta cùng với người hắn yêu chính là bị Thiên Thần Luân Hồi chia rẽ.
Người yêu nhau lại bị cưỡng ép chia rẽ, sao lão già này có thể ác độc như vậy chứ?
Cơ thể Vân Thiên Y run rẩy, làn da màu đồng cổ dường như có mồ hôi lạnh chảy xuống, đó là do bị hoảng sợ tạo thành.
Đây chính là Thiên Thần Luân Hồi đó, là là nắm quyền mạnh nhất trong Hỗn Độn, ngay cả Thiên Thần Thời Gian có chống lại cũngkhông phải là đối thủ.
Đối mặt với nhân vật thế này, nàng có cảm giác tự ti mặc cảm.
Bên ngoài Thiên Thần Cung, trong Hỗn Độn.
Một bóng người ngồi xếp bằng, xung quanh cơ thể được một luồng năng lượng màu xám bàng bạc quấn lấy, đó là Lực Lượng Luân Hồi, là Pháp Tắc Luân Hồi làm cho tâm thần người ta phải run rẩy.
Trên đỉnh đầu hắn ta dường như có Luân Hồi thật lớn đang xoay tròn.
Trong Luân Hồi này, dường như có vô số linh hồn đang kêu rên, không ngừng cung cấp lực lượng cho Thiên Thần Luân Hồi.
Đối với Luân Hồi, Bộ Phương cũng không xa lạ gì, lúc trước cưỡng ép kéo Minh Vương Thiên Tàng từ trong Luân Hồi trở về, hắn đã được chứng kiến rồi.
Nhưng hôm nay, Bộ Phương mới chính thức nhìn thấy người nắm Luân Hồi trong tay.
- Vù vù...
Bóng người đang ngồi xếp bằng bên trong hư không rũ mi mắt, chậm rãi mở ra, dường như có cỗ khí tức từ thời viễn cổ trôi nổi.
Trái tim mọi người đều nhảy lên một cái.
- Lão tặc... Ngươi giấu nữ nhân của bổn vương đi đâu rồi hả. Đôi mắt của Minh Vương Nhĩ Ha đỏ bừng lên.
Khó khăn lắm hắn ta mới gặp được chân ái, thế mà lại bị cái lão thất phu này chia rẽ.
Vì tình yêu, hắn ta sẵn sàng liều tất cả, cho dù có là lật mặt với lão thất phu này thì hắn ta cũng sẽ không chối từ.
- Hửm?
Dường như là tiếng kêu của Minh Vương Nhĩ Ha đã khiến Thiên Thần Luân Hồi chú ý.
Tròng mắt thâm thúy của hắn ta dường như có thể hút linh hồn người khác vào trong đó.
Đây là một vị Thiên Thần đương đại, tương đương với sự tồn tại ở cấp Hỗn Độn Thánh Nhân, sức mạnh vô cùng đáng sợ.
Lúc trước, Toại Nhân Thị cũng là Hỗn Độn Thánh Nhân, nhưng so sánh với Thiên Thần Luân Hồi này, dường như khí tức của ông ta cũng yếu hơn một chút.
- Tiểu tặc này, ngươi chưa chết à.
Thiên Thần Luân Hồi mở mắt ra, từ tốn nói, hắn ta có hơi kinh ngạc.
Một chưởng kia của hắn ta, ngay cả Thiên Thần Thượng Cổ bình thường cũng phải biến thành một đống thịt nát, thế nhưng tên nhóc trước mặt này vẫn có thể nhảy nhót tưng bừng, thậm chí còn kêu gào ở trước mặt hắn ta nữa.
- Ngươi có biết sức mạnh tình yêu là gì không? Ngươi không hiểu đâu!
- Tình yêu khiến ta không thể chết được! Lão tặc nhà ngươi làm sao hiểu được tình yêu chứ!
Minh Vương Nhĩ Ha gằn giọng la lớn.
Khóe miệng Bộ Phương giật một cái.
Vân Thiên Y đang run lẩy bẩy cũng không nhịn được mà trợn trắng mắt.
Tên nhóc này... thật đúng là không sợ chết.
Chẳng lẽ hắn ta không biết mình đang đối mặt với người đứng đầu Hỗn Độn à? Lại dám kêu gào như vậy...
Nếu Thiên Thần Luân Hồi muốn giết hắn ta, một ngón tay út cũng có thể nghiền chết Minh Vương Nhĩ Ha rồi.
- Vừa vừa thôi là được rồi nha...
Cẩu gia cũng chịu không nổi Minh Vương Nhĩ Ha nữa, nó mở miệng nói.
Nhĩ Ha lập tức sững sờ, hắn ta cười cười mà, lui về sau vài bước.
Thiên Thần Luân Hồi cũng lười để ý đến Minh Vương Nhĩ Ha.
Lần này mục đích hắn ta đến đây là vì muốn gặp Bộ Phương.
- Cuối cùng ngươi cũng đến...
Thiên Thần Luân Hồi nhìn Bộ Phương, lạnh lùng nói.
Hắn ta từ trong hư không đứng lên, Quang Bàn sau đầu không ngừng xoay quanh, tản ra ánh sáng chói lộng lẫy.
Một đợt sóng khủng bố lập tức quét tới, khiến tước vũ bào trên người Bộ Phương bay phất phới.
- Nợ nần của chúng ta cũng nên tính rồi.
Bộ Phương mặt không cảm xúc mà nói.
Thiên Thần Luân Hồi híp híp mắt.
- Ở Hạ Giới khó có được người có thể trở thành Thiên Thần, phi thăng lên Hỗn Độn, đáng tiếc, thời điểm ngươi suy yếu nhất lại không giết được ngươi, lúc phi thăng vào Hỗn Độn cũng là lúc ngươi suy yếu nhất , đúng là không thể trông cậy vào một đám rác rưởi."
Thiên Thần Luân Hồi thản nhiên nói.
Hắn ta đi xuống từng bước một.
Bên ngoài cung Thiên Thần Thời Gian lập tức lóe lên hàng vạn hào quang.
Những ánh sáng kia sáng đến chói mắt, ngăn cản bước đi của Thiên Thần Luân Hồi.
- Đây là cung Thiên Thần Thời Gian... Ngươi không thể vào được.
Cẩu gia từ tốn nói.
Ánh mắt Cẩu gia gắt gao nhìn Thiên Thần Luân Hồi.
Người kia cười nhạt một tiếng, dường như không hề bất ngờ.
- Ngươi còn có thể co đầu rút cổ được bao lâu...
Thiên Thần Luân Hồi nói.
Lời vừa nói ra, Cẩu gia nghe thấy đã tức giận, lông chó toàn thân dường như đều muốn nổ tung lên.
Thời gian như thể ngừng lại, sau đó trước mắt mọi người chói lóa, bọn họ phát hiện thân hình Cẩu gia đã hiện ra ở bên ngoài cung Thiên Thần Thời Gian.
Móng vuốt quất về phía khuôn mặt của Thiên Thần Luân Hồi.
-Ầm!
Va chạm lập tức xảy ra.
Cẩu gia đánh nhau với Thiên Thần Luân Hồi ở trên vòm trời , các Khí Tức Pháp Tắc đáng sợ lập tức tràn ngập ra.
Ầm ầm...
Hỗn Độn treo thật cao dường như cũng bị một chiêu này đập trúng, nó chấn động liên hồi, hình như đã bị lỏng lẻo một chút.
- Tiểu tử Bộ Phương, ngươi nấu cho Cẩu gia món Túy Bài Cốt đi, đợi Cẩu gia chào hỏi lão già này xong sẽ trở về nếm thử.
Giọng nói của Cẩu gia vang vọng trên bầu trời. Sau đó, cùng với thân thể Thiên Thần Luân Hồi, xông vào mây trời.
Dần dần, không còn nhìn thấy gì nữa, dường như cả hai đã đại chiến trong hỗn độn.
Bên trong cung Thiên Thần Thời Gian.
Vân Thiên Y hơi sững sờ, hình như nàng ta không hiểu lời Cẩu gia nói có ý gì.
Mà khóe miệng Bộ Phương hơi nhếch lên, tay hắn run một cái.
Ngay lập tức, Long Cốt Thái Đao, nồi Huyền Vũ Trù, Thần Sáo Trang xuất hiện, hắn bắt đầu nấu nướng.
Mặc dù thần lực trong cơ thể hắn lúc này còn chưa hồi phục hẳn, nhưng nếu chỉ là nấu nướng, cũng có thể làm được.
Vân Thiên Y hơi ngẩn người.
Bời vì nàng ở trong hỗn độn nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nhìn thấy loại nghề nghiệp đầu bếp này.
Càng không nghĩ đến, đường đường là một vị Thiên Thần mà lại là một tên đầu bếp.
Động tác của Bộ Phương mây bay nước chảy, trình độ của hắn bây giờ đã là Chuẩn Trù Thần rồi.
Trong quá trình nấu ăn, mỗi một bước dường như cũng có Pháp Tắc Chi Lực tràn ra, khí tức đại đạo bao phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận