Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2912: Hắc Ám Liêu Lý! (2)

Notice: Undefined offset: 120

Hình ảnh trước mắt thay đổi, Bộ Phương phát hiện mình đang đứng ở một nơi rất tối, đây là một nhà bếp.
Bộ Phương liếc nhìn khắp nơi, phát hiện đây chính là một nhà bếp bình thường, nhưng lại có chút không giống bình thường lắm.
Uỳnh…
Thân hình Nữ Vương màu lục kia lại nổi lên. Nữ Vương cao cao tại thượng, giống như đang ngồi trên vương tọa, bắt chéo hai chân, từ trên cao nhìn xuống Bộ Phương.
- Lựa chọn nấu nướng, vậy thì phải tiến hành kiểm tra, muốn vào khu Bính ngươi cần phải thắng đầu bếp đứng đầu Thành Hư Vô.
Giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng vang vọng khắp nơi.
Bộ Phương nhíu mày, quả nhiên là so đấu trù nghệ…
So nấu nướng, hắn đã từng sợ ai?
- So đấu trù nghệ, nếu thắng có thể vào khu Bính, nếu bại… trục xuất linh hồn, vĩnh viễn phong ấn tại Thành Hư Vô, trở thành nô lệ của Thành Hư Vô, đời đời kiếp kiếp.
Giọng nói của Nữ Vương Nguyền Rủa vang vọng.
Ánh mắt Bộ Phương nghiêm túc, nơi này đúng là quá tàn khốc. Nhưng Bộ Phương đã lựa chọn thì sẽ không lùi bước.
- Biết rồi.
Bộ Phương trả lời.
Uỳnh…
Lại một tiếng ầm vang vọng, sau đó cửa nhà bếp mở ra. Một cỗ xe gỗ chậm rãi tới, đỗ tại trước cửa.
Cộc cộc cộc…
Tiếng bước chân vang lên, Bộ Phương quay người nhìn về phía đó. Một bóng người anh tuấn, chắp tay đi từ bên ngoài vào.
Đó là một bóng người màu trắng xám, Bộ Phương nhìn thấy nhíu mày một cái, bởi vì có một cảm giác quen thuộc hiện lên trong lòng hắn.
Ầm ầm ầm!
Ngoài nhà bếp vang lên tiếng ồn ào không ngừng. Mà âm thanh ồn ào đó rõ ràng là những người ở khu Đinh, chính là âm thanh điên cuồng khi được giao đồ ăn…
- Chinh phục những người này, dùng trù nghệ của ngươi chinh phục bọn họ. Giữa một ngàn người bị lưu đày kia, đồ ăn của ai chinh phục được nhiều người hơn, người đó sẽ thắng.
Quy tắc này cũng không quá phức tạp, nhưng Bộ Phương cảm thấy áp lực khá lớn. Nam tử trước mắt kiêu ngạo, tự tin, trên thân có khí tức giống Bộ Phương như đúc.
Trong lòng Bộ Phương run lên.
Chủ ký sinh đã từng của hệ thống?
Bộ Phương thầm nghĩ đến, nhưng Bộ Phương không hề biết, ở bên ngoài nhà bếp ông lão kia quỳ rạp dưới đất, lệ rơi đầy mặt, khóc không thành tiếng. Loại tâm tình bi thương kia chỉ nghe thôi cũng khiến người ta không khỏi chấn động.
Không ai biết hắn đang bi thương cái gì.
Uỳnh…
Tâm thần Bộ Phương nhất động, Long Cốt thái đao, nồi Huyền Vũ đều xuất hiện trong tay hắn. Ánh mắt lạnh nhạt, hắn cũng tự tin, hắn cũng kiêu ngạo, đây là lòng tin mãnh liệt đối với trù nghệ của hắn.
Bộ Phương nhìn về phía bên ngoài nhà bếp, những người điên cuồng kia gần như là mê luyến cái loại thức ăn kỳ dị kia.
Nam tử đối diện cười khẽ, liếc nhìn Bộ Phương một chút sau đó tỉ mỉ thay đồ làm bếp, dùng nước sạch rửa toàn thân.
Con dao là một con dao như pha lê băng, và cái nồi cũng là một cái nồi giống lưu ly. Nam tử này có vẻ mắc bệnh sạch sẽ.
So đấu trù nghệ, bắt đầu.
Nhưng ngay lúc bắt đầu Bộ Phương đã ngây người. Bởi vì động tác của nam tử kia khiến hắn có chút ngẩn ra.
Rầm rầm…
Tay nam tử nhô ra, rửa sạch sẽ. Trước mắt hắn xuất hiện một dòng sông màu đen.
Đó là bờ sông Nguyền Rủa! Chính là sông Nguyền Rủa bên ngoài khu Đinh!
Nam tử kia không ngần ngại mà đưa tay vào dòng sông đó, đột nhiên tay hắn có đầy những côn trùng kỳ lạ. Đó là một côn trùng buồn nôn sống trong dòng sông đó, từng con chậm rãi bò lên tay hắn.
Bộ Phương nhíu chặt mày, tên này… đang làm đồ ăn sao?
Sắc mặt nam tử đờ đẫn, hắn nhìn thấy đám côn trùng kia lập tức tỏ ra vẻ bài xích và chán ghét.
Sau đó, sức mạnh trên cánh tay tăng lên, những côn trùng này nhất thời nhiễm chất lỏng Nguyền Rủa màu đen.
Uỳnh…
Nam tử kia cầm đao như pha lê kia, chém qua.
Dịch màu đen không ngừng bắn tung tóe, đó là dịch bên trong con côn trùng kia… Từng con côn trùng đều bị chém đứt thành hai nửa.
Chỉ có Đao công thôi cũng khiến Bộ Phương mở mang tầm mắt, nhưng càng khiến Bộ Phương kinh hãi hơn còn ở phía sau…
Nam tử nhếch môi, lộ ra nụ cười hưng phấn.
Những chất lỏng đen kia rơi vào nồi lưu ly. Xác côn trùng, Nguyền Rủa dơ bẩn, nước đục ngầu, hỗn hợp này được trộn lại trong nồi.
Tay nam tử kia rung một cái, nắm lấy một cái muỗng sáng chói, bắt đầu khuấy.
Ngọn lửa màu xanh lục đốt cháy, chất lỏng nhất thời càng trở nên đục ngầu.
Khuôn mặt nam tử kia càng ngày càng dữ tợn…
Rống!
Ngoài của là những người khu Đinh đang đợi thức ăn, điên cuồng và hưng phấn rống lên! Tiếng rống khiến tinh thần người khác đều chấn động!
Sắc mặt Bộ Phương hơi thay đổi một chút, hắn nghĩ tới cái gì đó. Hắn thấy lúc nam tử kia quấy nồi chất lỏng, đôi mắt co lại giãn ra…
Bởi vì…
Chất lỏng kia chậm rãi sệt lại, từng đốm nhỏ màu trắng chìm nổi bên trong đó…
Khóe miệng Bộ Phương giật một cái, che miệng lại…
Con mẹ nó…
Đây chính là Hắc Ám Liêu Lý trong truyền thuyết à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận