Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1759: Nam nhân đều dễ thay lòng đổi dạ (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Xoẹt một tiếng.
Tiếng quần áo tơ lụa văng tứ tung bất ngờ vang lên.
Những người có mặt ở đó đều trở nên im ắng, đám thủ vệ đang ôm lấy cơ thể gào thét ở xung quanh kia cũng đều ngơ ngác.
Bởi vì bọn họ nhận ra, dưới một ngón tay của nam nhân này, ngay cả quần áo tơ lụa của thủ lĩnh của bọn họ cũng bị cởi sạch, để lộ thân thể chỉ mặc một bộ đồ lót...
Làn da trắng ngần đập vào tầm mắt của tất cả mọi người.
Mái tóc của nữ nhân đội Thúc Quan kia đột nhiên xõa ra, những sợi tóc đen nhánh đang bay tứ tung không ngừng.
Minh Vương Nhĩ Cáp lơ lửng trên không trung, điểm một cái vào giữa hai đầu lông mày của nữ nhân kia, nháy mắt một cái.
Sau đó, hai mắt của Minh Vương Nhĩ Cáp liếc xuống, khóe miệng khẽ nhếch lên.
- Dáng người... Không tồi.
Đồng tử của nữ nhân đội Thúc Quan co rụt lại, khuôn mặt lập tức chuyển thành đỏ thẫm như tôm luộc.
Bộ Phương cũng không khỏi vỗ trán...
Vù vù.
Nữ nhân đội Thúc Quan kia nghiến răng, trận pháp lơ lửng trên bàn tay đánh về phía Minh Vương Nhĩ Cáp.
Ngay lập tức, thân hình của Minh Vương Nhĩ Cáp chợt bay ra, một lúc sau đã đáp xuống bên cạnh Bộ Phương.
Nữ nhân đội Thúc Quan bị cởi sạch quần áo kia gần như sắp khóc.
Loại sỉ nhục này thực sự khiến nàng không thể chịu đựng được.
- Tên dê xồm! Ta... Ta liều mạng với ngươi!
Nữ nhân đó cắn chặt đôi môi hồng hào của mình, tức giận đến mức cả người run lẩy bẩy.
Nhưng ngay khi nàng chuẩn bị ra tay, một âm thanh đột nhiên vang vọng trong khoảng không.
Cả người nàng lập tức cứng đờ, quay đầu lại nhìn về phía xa xa.
Ở nơi đó, một bóng người mặc áo choàng trắng đang từ từ bước trên không trung đi tới.
- Bái kiến Đại Tế Ti!
Mái tóc dài của nữ nhân đội Thúc Quan rủ xuống quỳ rạp trên mặt đất, trong nháy mắt, dáng người xinh đẹp hiện ra đường cong quyến rũ dưới động tác này.
Đại Tế Ti bước đi trên không trung, nhẹ nhàng đi đến giống như nàng tiên nữ.
Ánh mắt vô cùng bình thản.
Hư không dường như hoàn toàn dừng lại vào lúc này.
Minh Vương Nhĩ Cáp nhìn chằm chằm vào Đại Tế Ti đang bước đến từ trên không trung kia mà hít sâu một hơi.
- Thật sự không ngờ được rằng chủ nhân của Minh Khư lại đích thân tới Thần Nữ Thành, Đại Tế Ti của Thần Nữ Thành không thể tiếp đón từ xa, mong Minh Vương đại nhân thứ lỗi.
Đại Tế Ti giẫm trên khoảng không, giọng nói thánh thót như tiếng chim oanh trong thung lũng vang lên.
Mái tóc đen rủ xuống, tà áo trắng bay phấp phới.
- Vệ Cẩn... tạ tội với Minh Vương đại nhân, mạo phạm chủ nhân của Minh Khư tất nhiên phải chịu nhận lỗi.
Ánh mắt của Đại Tế Ti hờ hững, rơi vào trên người nữ nhân đội Thúc Quan đang quỳ sát trên mặt đất kia.
Toàn thân nữ nhân kia run lên bần bật.
Chủ nhân của Minh Khư?
Tên lưu manh này vậy mà lại là chủ nhân của Minh Khư?
Có điều là, trong lòng nàng cũng có chút giật mình.
Chủ nhân của Minh Khư...
Đối với Thần Nữ Thành mà nói, thân phận này không giống với những thân phận bình thường khác!
Nam nhân đầu tiên bước chân vào Thần Nữ Thành lúc trước cũng được gọi là... Chủ nhân của Minh Khư!
- Được rồi, được rồi, không cần để ý, bản vương không quan tâm những lễ nghi này...
Minh Vương Nhĩ Cáp cũng có chút xấu hổ, cởi quần áo của đối phương rồi lại còn yêu cầu đối phương xin lỗi, ngay cả hắn cũng cảm thấy có chút ngại ngùng.
Tuy nhiên, hắn cũng có chừng mực, bởi vì thân là chủ nhân của Minh Khư, cho nên hắn cũng không thể tùy tiện giết chóc ở bên trong Thần Nữ Thành được.
Nếu không, với thực lực hiện tại của hắn, muốn giết những nữ nhân này cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi.
Thế nhưng...
Bởi vì người cha phong lưu kia của hắn, vì vậy, hắn không thể giết người trong Thần Nữ Thành.
- Nếu như Minh Vương đại nhân đã rộng lượng như thế, thì tại hạ thay Vệ Cẩn tạ ơn Minh Vương đại nhân...
Đại Tế Ti lành lạnh nói.
Đôi chân trần của nàng đạp nhẹ trong hư không
Ngay lập tức, ống tay áo rộng thùng thình bất ngờ vung lên, như thể che khuất cả bầu trời vậy.
Tay áo quét tới, Vệ Cẩn và những Thủ Vệ Quân của nàng lập tức biến mất.
Chiêu thức ấy khiến cho Bộ Phương không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Ánh mắt của Minh Vương Nhĩ Cáp cũng co rụt lại.
- Minh Vương đại nhân nghỉ ngơi đi nhé, tại hạ có việc, xin cáo lui trước...
Đại Tế Ti nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp một cái, sau đó, ánh mắt rơi vào trên người Bộ Phương.
Ánh mắt thâm sâu đó làm cho Bộ Phương không khỏi nhảy dựng trong lòng, như thể mọi thứ về hắn đều bị nhìn thấu qua ánh mắt của nữ nhân này.
Thực lực của nữ nhân này... Tuyệt đối bất phàm!
Đại Tế Ti nhìn Bộ Phương một cái, sau đó xoay người giẫm lên hư không rời đi, chẳng mấy chốc đã biến mất khỏi tầm mắt của Bộ Phương và Minh Vương Nhĩ Cáp.
- Nữ nhân trong Thần Nữ Thành... đều là biến thái.
Minh Vương Nhĩ Cáp cắn môi, nói.
- Nữ nhân kia rất mạnh.
Bộ Phương nói.
- Đương nhiên là mạnh rồi, dù sao cũng là thế lực đại diện cho vùng cấm địa núi Thần Tuyệt, ngay cả con rồng thối Ứng Long kia cũng không dám đắc tội Thần Nữ Thành... Nếu không phải Thần Nữ Thành không xuất thế, thì cơ cấu của Địa Ngục đã thay đổi từ lâu rồi.
Minh Vương Nhĩ Cáp nói với vẻ đương nhiên.
Ba vùng cấm địa lớn trong Địa Ngục, mỗi một cấm địa đều có một thế lực đại biểu, mỗi một thế lực đều cực kỳ cường đại, hơn nữa, còn có cường giả vô thượng đang ngủ say bên trong cấm địa.
Đó là một vùng cấm của Địa Ngục.
- Được rồi... Ta muốn vào núi Thần Tuyệt, ngươi có cách nào không?
Bộ Phương nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp, hỏi.
- Đi vào núi Thần Tuyệt hả? Ngươi đến cái nơi tồi tàn kia làm gì thế?
Minh Vương Nhĩ Cáp nhíu mày nhìn Bộ Phương, hơi thắc mắc một chút.
- Tiên Trù Giới đang trên bờ vực sụp đổ, hạt giống Tiên Thụ rơi vào trạng thái ngủ say, cần phải dùng Sinh Mệnh Chi Tuyền tưới vào để thức tỉnh nó... mà Sinh Mệnh Chi Tuyền lại nằm bên trong núi Thần Tuyệt, vì vậy ta muốn đi.
Bộ Phương nói một cách ngắn gọn.
- Tiên Trù Giới sắp sụp đổ sao? Chậc chậc chậc... Tên Bạo Lộ Cuồng kia không thể cầm cự được nữa rồi hả? Ta đã sớm biết kiểu gì Tiên Trù Giới cũng sẽ bị Minh Ngục để mắt tới rồi mà.
Minh Vương Nhĩ Cáp sờ cằm.
- Sinh Mệnh Chi Tuyền quả thực nằm trong núi Thần Tuyệt, cho dù ngươi vào được trong đó, nhưng cũng chưa chắc sẽ lấy được... Ngươi chắc chắn muốn đi vào sao?
Minh Vương Nhĩ Cáp hỏi.
Bộ Phương nhìn hắn, cong môi lên.
- Không còn cách nào khác nữa rồi.
- Được rồi, ta cũng không biết cách để đi vào núi Thần Tuyệt, nếu thực sự muốn đi vào trong đó, ngươi phải nói với nữ nhân điên trong Thần Nữ Thành kia, nàng ta có cách cho ngươi đi vào.
Minh Vương Nhĩ Cáp nói.
Bộ Phương trợn mắt lên, không có cách thì sao còn không nói sớm.
- Biết rồi, bây giờ ta phải đi tham gia trận đấu tỷ thí tài nghệ nấu nướng, lấy được tư cách nấu ăn cho vương tiệc, sau đó chinh phục Nữ Vương để có được tư cách tiến vào núi Thần Tuyệt.
Bộ Phương nói.
Nói xong, hắn quay người đi về phía xa xa.
Lòng bàn chân giẫm trên mặt đất, lập tức một tiếng nổ vang, cả người nhanh chóng lao đi.
- Người thiếu niên Bộ Phương muốn chinh phục nữ nhân điên sao?
Minh Vương Nhĩ Cáp tự hỏi.
Nhưng mà chờ tới lúc hắn hồi hồn lại thì Bộ Phương đã xuất hiện ở đằng xa.
- Này... Người thiếu niên Bộ Phương, chờ bản vương một chút, ờm... ngươi cho bản vương một thanh Que Cay trước để ăn cho đỡ thèm đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận