Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2476: Nỗi lo của Thần Hoàng! (2)

Notice: Undefined offset: 186
Bọn người Thần Hoàng cũng không ở lại trong tửu lâu quá lâu.
Bọn họ đến đây là bởi vì bánh bao chiên mà thôi.
Biết không có bánh bao chiên thì Thần Hoàng bèn rời đi, sau khi ghi lại thời gian nấu bánh bao chiên cho ngày hôm sau thì họ giải tán.
Đương nhiên, có một số đại thần vẫn đang ăn mỹ thực trong tửu lâu.
Ăn uống no đủ xong thì mới rời đi.
Dường như Đế Tử càng ngày càng thành thục với nghề phục vụ này.
Có lẽ đã từng phục vụ một hàng rồng rắn, lần thứ hai sẽ tiếp nhận rất dễ dàng.
Tóm lại, Đế Tử cũng không kháng cự như vậy nữa.
Đương nhiên, hắn vẫn còn có chút kiêu ngạo.
Trừ phi gặp được Thần Hoàng, nếu không thì thực khách khác đến, Đế Tử đều rất cao lãnh.
Không thèm nói một câu nào, chỉ yên lặng làm công việc của một người phục vụ thôi.
...
Đêm đã khuya.
Tửu lâu đã đóng cửa.
Đế Tử cởi đồng phục ra, sắc mặt hắn lạnh nhạt mà nhìn Bộ Phương vừa đi ra khỏi phòng bếp.
Hắn kêu ngạo hừ một tiếng rồi xoay người rời đi.
Đi ra ngoài cửa tửu lâu, hắn huýt sáo một tiếng.
Trên bầu trời, một chiếc thuyền chiến vô cùng xa hoa đang lao vùn vụt tới. Là Đế Tử, đương nhiên xe của hắn phải xa hoa mà không tầm thường rồi.
Xoẹt một tiếng, chiến thuyền xa xỉ hóa thành một đạo lưu quang rồi lướt ngang qua khoảng không.
Bộ Phương có hơi không nói nên lời mà nhìn Đế Tử rời đi với dáng vẻ kiêu ngạo.
Vốn hắn còn muốn gọi Đế Tử cùng ăn cơm nữa nè.
Nếu đã như vậy rồi, vậy thôi bỏ đi.
Hắn quay người trở lại trong phòng bếp, Bộ Phương bưng món Tôm Huyết Long cay nóng hôi hổi mà thơm nức mũi ra rồi đặt lên trên bàn cơm.
Tiểu U, Minh Vương Nhĩ Ha, Cẩu gia tập trung xung quanh.
Ăn uống xong thì ai nấy tự tản đi.
Người đi tu hành thì tu hành, kẻ đi ngủ thì đi ngủ...
Thời gian cứ chậm rãi trôi qua.
Bộ Phương mỗi ngày mở tửu lâu, nhìn doanh thu tăng lên mà trong lòng hắn sảng khoái đến mức không nói nên lời.
Bởi vì tửu lâu có Thần Hoàng bảo bọc, cho nên cũng là không có người nào dám đến gây sự cả.
Cho nên, có đôi khi Bộ Phương nấu một vài món ăn.
Thời gian rảnh sẽ chạy qua Thần Trù cung, đi đến chỗ Phong Ấn Truyền Thừa của Thiên Thần thượng cổ rồi tiến hành trùng kích.
Tuy nhiên, phong ấn tiếp theo rất khó, trên cơ bản Bộ Phương rất khó để đột phá được nó.
Trừ phi tu vi của hắn đột phá đến Thần Chi.
Đương nhiên, Bộ Phương không vội.
Hạ Thiên rời đi rồi.
Nửa năm trước, nàng đã rời khỏi Triều Đô Thần Triều, theo nàng nói thì là tiến về di tích của Thiên Thần thượng cổ để trùng kích lên một cảnh giới cao hơn.
Về vấn đề này, Bộ Phương cảm thấy hơi có hơi đáng tiếc, trong tửu lâu, Hạ Thiên cũng có thể bày ra sự răn đe.
Bây giờ, Hạ Thiên rời đi, Bộ Phương phải đích thân đối mặt với những trưởng lão của Thần Trù Cung.
Bộ Phương dứt khoát ở lại trong tửu lâu mỗi ngày.
Lúc rảnh rỗi, hắn sẽ dựa vào ban công phía sau tửu lâu, nằm trên ghế xích đu kẽo kẹt.
Lắc rồi lắc, lắc rồi lại lắc...
Mỗi lần Đế Tử nhìn thấy dáng vẻ này của Bộ Phương thì sẽ thầm mắng Bộ Phương không có chí tiến thủ.
Vì bại trận trước Bộ Phương, Đế Tử được coi là sự sỉ nhục của cuộc đời.
Thế mà hắn lại thua trong tay một tên nhóc không hề có chí tiến thủ!
Mà Thần Triều, sau lâm triều ngày hôm đó.
Lập tức có một lực lượng hùng hậu tấn công.
Từng đội binh sĩ được trang bị hạng nặng xuất kích xông vào trong di tích của Thiên Thần thượng cổ.
Cũng có các chiến sĩ nhao nhao đáp xuống các Đại Thế Giới xung quanh Hạ Ấp Thần Triều.
Tìm kiếm sinh linh đáng sợ mà Thần Hoàng nói tới.
Đối với tin tức này, Bộ Phương cũng hơi chú ý tới.
Dù sao, lúc trước cũng là những sinh linh đã tách rời hắn và đám người ra.
Tháng đầu tiên của cuộc tấn công nặng nề.
Không có bất kỳ thu hoạch gì cũng không có một ai nghe nói về loại sinh vật đáng sợ đó.
Nhưng Thần Hoàng không hề nản lòng.
Những người bị đại nạn phủ xuống đều sẽ luôn có sự bức bách không thể giải thích được đối với những thảm họa như vậy.
Vì vậy, những lực lượng hùng hậu tiếp tục tìm kiếm.
Tháng thứ hai...
Đã phát hiện ra dấu vết của sinh linh.
Một Tam Lưu Đại Thế Giới xung quanh Hạ Ấp Thần Triều... Toàn bộ Đại Thế Giới đều biến thành một bãi tha ma.
Toàn bộ sinh linh ngã xuống ào ào, chỉ còn lại những quả cầu đen kì lạ.
Quả cầu kia lan rộng khắp cả Tam Lưu Đại Thế Giới...
Chiến sĩ của Thần Triều rơi vào bên trong Đại Thế Giới.
Gặp phải tập kícch.
Từng con sinh linh rất giống với miêu tả của Thần Hoàng đã đánh lén bọn họ.
Bùng phát một trận đại chiến.
Trận chiến đặc biệt này vô cùng bi thảm, cho thấy một sự giết chóc nghiêng về một mặt.
Trong hang ổ của sinh linh khủng bố, một tiểu đội của Thần Triều đã bị tiêu diệt hoàn toàn trong trận chiến này.
Chỉ còn lại một vị thủ lĩnh Cao Đẳng Thần Chi chạy trốn về Triều Đô của Hạ Ấp Thần Triều tựa như phát điên vậy...
Sự việc này đã khiến cho toàn bộ Thần Triều đứng ngồi không yên.
Sau khi vị thủ lĩnh Cao Đẳng Thần Chi kia trở về Thần Triều, trong nháy mắt khi hắn bẩm báo xong mọi việc thì thân thể đã nổ tung.
Vậy mà trong cơ thể hắn có mang một viên cầu màu đen.
Viên cầu nổ tung, một con sinh linh khủng bố xuất hiện, nó điên cuồng mà tập kích về phía Thần Hoàng đang ngồi trên ngai vị phía trên triều đình ở Hạ Ấp Thần Triều.
Chỉ có điều...
Nó lại bị Thần Hoàng bóp chết bằng một ngón tay.
Bóp chết sinh linh xong thì mặt mũi Thần Hoàng tràn đầy sầu lo, bời vì đây cũng không phải tin tức tốt lành gì.
Cùng lúc đó.
Đội quân đi tìm kiếm trong di tích của Thiên Thần thượng cổ cũng hồi bẩm tin tức về.
Có rất nhiều cường giả trong di tích của Thiên Thần Thượng cổ, trên cơ bên đề là những nhân vật cấp Thần Vương, cho nên ngược lại cũng chưa từng bị sinh linh khủng bố tiêu diệt,
Nhưng nó cũng không hề lạc quan.
Bời vì có không ít Thần Vương đều đã ngã xuống, cái kiểu không còn thi thể nữa.
Ba cái Thần Triều, có ba cái di tích Thiên Thần thượng cổ...
Trong nháy mắt khi tin tức này vừa xuất hiện.
Thần Hoàng lập tức phái người đi truyền tin cho Thần Hoàng của Tiên Linh Thần Triều và Thái Thản Thần Triều.
Sau đó hai vị Thần Hoàng của Thần Triều, biểu thị rằng bọn họ không hề phát hiện ra đám sinh linh trong lãnh thổ nước bọn họ.
Hơn nữa, hai Thần Triều phân biệt điều động đội ngũ sử giả tiến đến.
Đội ngũ sứ giả vừa xuất hiện thì đã làm cho Thần Hoàng của Hạ Ấp Thần Triều giận dữ.
Lời hay nghĩa đẹp thì là vì trợ giúp cho Hạ Ấp Thần Triều, trên thực tế lại giám thị tình hình nơi đây.
Thần Hoàng đã tuổi xế chiều, Hạ Ấp Thần Triều lại xuất hiện nguy cơ sinh linh mức độ này...
Tiên Linh Thần Triều và Thái Thản Thần Triều sao lại có thể không rục rịch được chứ?
Lịch Hạ Ấp, một vạn ba ngàn sáu trăm năm.
Đội ngũ sứ giả của Tiên Linh Thần Triều và Thái Thản Thần tiến vào Triều Đô.
Hôm đó, trời vừa sáng.
Bộ Phương mở cửa tửu lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận