Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1675: Cha đẻ của việc lai giống nguyên liệu nấu ăn... Ngưu Hán Tam? (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Túy Bài Cốt?
Chủ đề của trận thứ hai đã hiện ra nhưng khiến tất cả mọi người không khỏi hơi sửng sốt.
Bởi không ai nghĩ rằng chủ đề của lần này lại là một món ăn chỉ được gọi tên.
Hơn nữa...
Túy Bài Cốt thì cứ để là Túy Bài Cốt đi, tại sao phải thêm từ mỹ vị vào đằng trước?
Rất nhiều người đều cảm thấy có chút dở khóc dở cười.
Nhìn cái bộ dáng kia của Cẩu gia là biết rằng nhất định nó đã sớm chuẩn bị cái chủ đề Túy Bài Cốt cho trận đấu thứ hai này.
Xem bộ dáng của con chó tâm cơ kia thì người sáng suốt nhìn một cái cũng biết là nó vì thỏa mãn cái ham muốn ăn uống của mình.
Khóe miệng của Bộ Phương co giật một trận, Cẩu gia càng ngày càng trở nên tâm cơ...
Muốn ăn Túy Bài Cốt mà còn phải vòng vo như vậy.
Hắn nhìn Cẩu gia một cái, nó đang không ngừng lè lưỡi liếm mõm, kiêu ngạo liếc nhìn Bộ Phương.
Lưu Mặc Bạch nheo mắt một cái, chủ đề là Túy Bài Cốt à?
Hắn hít một hơi thật sâu, cái chủ đề này, có thể coi là chủ đề, nhưng cũng có thể nói nó không phải là chủ đề.
Bởi vì hạn chế của nó rất lớn, đầu tiên thì món ăn chắc chắn phải là Túy Bài Cốt, còn lại những thứ khác thì rất khó biến hóa.
Muốn biến hóa và sáng tạo một món ăn cố định phải nói là rất khó.
Tuy nhiên... Điều này cũng không làm khó được Lưu Mặc Bạch hắn.
Sau khi trải qua truyền thừa Minh Trù, hắn ta đã nếm trải qua quá nhiều, ở trên một trận trù đấu, hắn ta tuyệt đối sẽ không thua!
Truyền thừa nhất mạch của hắn ta chính là vì trù đấu mà sống!
Mạc Tu cũng rất tin tưởng vào Lưu Mặc Bạch, bởi vì hắn biết rõ rằng nhất mạch đó rất đáng sợ, nhất mạch chắc chắn sẽ khiến cho đối thủ tuyệt vọng.
- Hiện tại các ngươi có thời gian nửa tách trà để chuẩn bị và suy tính nên nấu như thế nào.
Cẩu gia nói.
Ánh mắt của nó quét qua Bộ Phương và Lưu Mặc Bạch một cái, miệng nâng lên và nói:
- Cẩu gia ta rất xem trọng các ngươi!
Bộ Phương liếc mắt nhìn nó.
Ngươi là xem trọng Túy Bài Cốt mới đúng...
Tâm tư của con chó ghẻ này đã hoàn toàn bị bại lộ.
Mộng Kỳ thành chủ nhíu mày, trong con ngươi hiện lên vẻ lo âu, Cửu Chuyển Trù Đạo Chi Tâm của Lưu Mặc Bạch khiến cho nàng ta có loại cảm giác hồi hộp.
Bộ lão bản nhất định phải thắng đó!
Nếu như Bộ lão bản thua, vậy sẽ phải tiến hành trận trù đấu thứ ba.
Trận trù đấu thứ ba là trận của Địch Thái Giới Chủ và Mạc Tu, Mạc Tu người này tạo cho Mộng Kỳ một áp lực rất lớn.
Chỉ nhìn thôi mà nàng ta cũng có thể cảm nhận được áp lực khủng khiếp đến từ cơ thể của đối phương.
Đối mặt với Trù Đạo Chi Tâm cũng giống như đối mặt với một mảng thiên địa vậy.
Vô cùng đáng sợ!
Địch Thái Giới Chủ có thể thắng Mạc Tu hay không?
Nàng ta cảm thấy khả năng này có thể sẽ rất nhỏ...
Ánh mắt của các Tiên Trù xung quanh bỗng nhiên hiện ra vẻ khao khát.
- Đại Ma Vương! Ngươi nhất định phải thắng đó! Giết chết hắn ta để trả thù cho chúng ta!
Có một vị Tiên Trù đột nhiên hét lên, tròng mắt đỏ hoe.
Bộ Phương hơi sửng sốt, nhìn Tiên Trù kia một cái.
Những Tiên Trù khác cũng phục hồi lại tinh thần vào giờ phút này.
- Giết chết tên súc sinh này!
- Đại Ma Vương, chúng ta coi trọng ngươi! Ngươi là niềm hy vọng của chúng ta!
- Đại Ma Vương, hãy mạnh tay xé nát Trù Đạo Chi Tâm của người này để cho hắn ta cũng cảm nhận được một chút mùi vị của tuyệt vọng!
...
Các Tiên Trù xung quanh tức giận hét lên.
Mắt của ai cũng đều đỏ hoe.
Tóc tai của Tiết Dao bù xù hết cả lên nhưng vẫn hét ra tiếng chói tai.
Những người này đều bị Lưu Mặc Bạch cắn nuốt Trù Đạo Chi Tâm của Tiên Trù.
Tiếng gầm rú của những người này dường như đã thu hút sự chú ý của nhiều người.
Trong lòng của Mộng Kỳ thành chủ cũng trầm xuống.
Địch Thái Giới Chủ cũng thở dài một cái, bọn họ là những thiên tài của Tiên Trù Giới, e rằng đã phế rồi...
Mạc Tu nhếch miệng cười nhạo.
- Cửu Chuyển Trù Đạo Chi Tâm dựa vào việc chiếm đoạt Trù Đạo Chi Tâm của những người khác, ngưng luyện lần này, mỗi một lần chiếm đoạt, Trù Đạo Chi Tâm sẽ tăng thêm một lần, dưới Cửu Chuyển, Trù Đạo Chi Tâm của Lưu Mặc Bạch cũng không kém gì Lân Trù Chi Tâm!
Mạc Tu có chút hâm mộ nói, Cửu Chuyển nhất mạch truyền thừa quả thực khiến cho người khác không khỏi hâm mộ và ghen tỵ!
- Những người này muốn dựa vào một tên Nhất phẩm Tiên Trù để thắng người thừa kế của Cửu Chuyển nhất mạch, đây thực sự là suy nghĩ hoang đường.
Mạc Tu cười nhạt.
Lưu Mặc Bạch không ngừng giễu cợt.
Hắn ta nhìn thẳng những Tiên Trù kia một cách đầy chế nhạo.
- Câm miệng hết đi... Một đám bại tướng, nếu ta là các ngươi thì hiện tại cũng sẽ không có gan lên tiếng, kẻ thua cuộc thì đừng quơ tay múa chân vào người thắng cuộc.
Lưu Mặc Bạch nhìn đám người một cách đầy kiêu ngạo và giễu cợt.
Bộ Phương cau mày.
Một giây sau hắn thở một hơi dài.
Những Tiên Trù dưới đó là lòng đầy căm phẫn, tức giận dâng trào.
Bộ Phương giơ tay lên, ổn định và ra hiệu cho các Tiên Trù kia ngừng la hét.
- Mọi thứ... nên dùng hành động để giải thích.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Sau đó, ánh mắt của Bộ Phương nhìn về phía Lưu Mặc Bạch, Lưu Mặc Bạch cũng nhìn lại.
Ánh mắt của hai người chạm nhau trong hư không, như thể có lôi đình va chạm!
Lưu Mặc Bạch nhếch môi, đưa tay lên trên cổ, hướng về phía Bộ Phương mà làm động tác rạch một đường... Hàm ý ra oai mười phần.
Bộ Phương bĩu môi, lắc đầu một cái... Ngây thơ.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, tâm trí hắn lắng vào trong Điền Viên Thiên Địa.
Ông...
Vừa vào Điền Viên Thiên Địa, một cơn gió ấm áp nhẹ nhàng thổi tới.
Trước nhà gỗ, Ngưu Hán Tam đang nằm ở trên ghế, đánh một giấc thư thái trong gió.
Như thể cảm nhận được sự xuất hiện của Bộ Phương nên hắn ta lập tức bò dậy, trên mặt tràn đầy vẻ lấy lòng.
- Ôi chao, Bộ lão bản, cơn gió nào đã đưa ngài tới đây.
Ngưu Hán Tam đến gần bên người của Bộ Phương, trên mặt đầy vẻ cười đùa.
Tuy nhiên, Bộ Phương lại nhìn chằm chằm Ngưu Hán Tam, ánh mắt không nhúc nhích khiến Ngưu Hán Tam bị nhìn đến sợ hãi.
- Bộ lão bản... Ma chủ mạnh nhất bị ngươi ném vào đã được Lão Ngưu ta trấn áp và trói lại... Nếu ngài muốn ăn thịt trâu có thể tìm Đại Hắc Ngưu kia! Ngưu Hán Tam ta đã chưa tắm ba tháng rồi!
Mũi của Ngưu Hán Tam phun ra khí, nói.
- Lúa mạch mà ngươi cho ta... Hình như có gì đó kỳ lạ.
Bộ Phương nói.
- Lúa mạch sao?
Ánh mắt của Ngưu Hán Tam bỗng nhiên sáng lên.
- Đây chính là lúa mạch mới nhất của Lão Ngưu ta... Dung hợp Điền Viên Thiên Địa với ý chí Thiên Đạo! Như thế nào? Có phải rất ngạc nhiên và thú vị hay không? Có phải rất bất ngờ hay không?
Bộ Phương hơi sửng sốt.
Thì ra là... lúa mạch dung hợp ý chí Thiên Đạo?
- Thật đáng tiếc… Thí nghiệm lâu như vậy mà cũng chỉ làm ra được một chút, nhưng mà Bộ lão bản, nếu như ngươi tin tưởng Lão Ngưu, Lão Ngưu nhất định sẽ chế ra những nguyên liệu nấu ăn chấn động thiên hạ trong tương lai!
Ngưu Hán Tam vỗ ngực nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận