Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2268: Đế Thính… hóa hình (2)

Notice: Undefined offset: 166
- Thời Gian Pháp Tắc... Địa Ngục Khuyển không hổ là Địa Ngục Khuyển, đúng là làm người ta phải ngưỡng mộ.
Đế Thính lẩm bẩm.
Minh Khôi lão tổ nhìn Quang Trụ đó, nàng cũng im lặng.
A Tử nhìn nam hài đó, hắn ta giật mình bởi vì Tiểu Long bên cạnh hắn ta đang run lẩy bẩy, dường như nó rất sợ nam hài đó vậy
Nam hài đó mạnh vậy sao?
A Tử vội vàng ôm Tiểu Long thật chặt, chạy ra xa.
Tại Minh Ngục, Minh Trù Nhất Mạch có quan hệ xa xôi với Tiên Trù Giới.
A Tráng cưỡi rồng tiếp đất với tốc độ cực nhanh, “bùm” một tiếng, hắn đập thẳng xuống mặt đất.
Thân hình khôi ngô của hắn lăn vài vòng xong mới ổn định lại được.
Người hắn đầy bụi bặm, hắn ngẩng đầu lên, nhìn khắp nơi một cách rất cảnh giác.
A Tráng là đầu bếp mà Alpha thuê, hắn không ngờ chuyến đi này sẽ xảy ra chuyện đáng sợ như vậy.
Alpha là sứ giả Thần Triều, thân phận rất cao quý, vậy mà hắn lại bị giết ở một Tam Lưu Đại Thế Giới hẻo lánh.
A Tráng cũng coi như là bị lừa lên thuyền của giặc nên bị liên lụy.
Đây là đâu thế?
A Tráng nhìn xung quanh, có một mùi hương nhẹ nhàng đang lan ra trong bầu không khí, mùi hương đó là mùi của món ăn.
Là một đầu bếp, đương nhiên là A Tráng rất quen với những mùi hương này.
Nhưng mà hắn cứ cảm thấy gì đó hơi lạ.
Môi trường xung quanh đây rất hoang vu.
Xung quanh đó đều là lò đốt được dựng lên bằng những viên đá.
Mấy cái lò đốt đó màu đen, trên đó mọc đầy rêu xanh.
Giữa mấy cái lò đốt đó có một Tế Đàn rất lớn.
Không sai, đó chính là Tế Đàn.
Trên Tế Đàn còn có mấy cái bát đã vỡ vụn, có mấy cái xương thú vỡ vụn được đặt trên đó.
- Đây là đâu vậy... hình như đây là một nơi tế tự đã bị bỏ hoang từ lâu.
Nhưng mà mấy căn bếp lộ thiên đó là thế nào?
A Tráng thấy rất thắc mắc.
Nơi tế tự của Tam Lưu Đại Thế Giới hẻo lánh?
A Tráng nghĩ thôi thì cũng không có gì đáng sợ cả, tuy rằng hắn đam mê trù đạo, tu vi không được mạnh lắm nhưng cũng có tu vi Đại Viên Mãn Đại Thánh, đủ để hoành hành trong nơi này rồi.
Thu dọn mấy món đồ linh tinh trên Tế Đàn, A Tráng đứng giữa Tế Đàn, ngẩng đầu lên nhìn xung quanh.
Khóe miệng hắn cong lên, một ngọn lửa nổi lên trong tay hắn.
Hắn ném ngọn lửa đó ra, ngọn lửa chui vào trong các lò đốt, cháy bùng lên, tạo ra ánh lửa mạnh mẽ.
“Đùng!”
Những lò đốt đó như có hiệu ứng lây truyền vậy, chúng đều cháy lên, ánh lửa rực rỡ lấp lánh, thu hút ánh nhìn.
“Đùng!”
Ngọn lửa lan ra khỏi lò đốt, lan đến Tế Đàn.
A Tráng giật mình, hắn quay người định rời đi.
Thế nhưng một uy lực khủng khiếp truyền ra từ phía dưới Tế Đàn.
Ánh lửa lan ra tạo thành một trận pháp.
Trận pháp xoay chuyển, dường như nó đang kết nối với một nơi nào đó rất xa.
- Đây… đây là?
A Tráng há to miệng, trợn tròn mắt lên, hắn thấy rất khó tin.
- Đây là cái gì vậy!
“Đùng!”
Đột nhiên, trận pháp làm hiện ra một bóng người to lớn, nguy nga trên Thiên Khung.
Uy lực khủng khiếp đó đang lan ra.
Hình như một sự tồn tại đáng sợ nào đó ở một nơi xa xôi đang nhìn chằm chằm vào đây.
- Các tín đồ của ta, có chuyện gì mà phải gọi ta thế?
Giọng nói đáng sợ vang lên bên tai Đại Tráng, như tiếng sầm rền vậy.
Đại Tráng đến từ Thần Triều, hiểu biết rất nhiều, hắn hít một hơi thật sâu.
- Thần Chỉ? Nhất Tôn Thần Chi?
“Đùng đùng đùng…”
Người đáng sợ ấy chớp mắt một cái rồi từ từ nhìn xuống dưới, uy lực khổng lồ cũng đến theo.
- Ta là thần, là thần của các ngươi.
- Ta là… Trù Đấu Chi Thần.
Trong Hoàng Tuyền tiểu điếm, Cẩu Gia nằm bò ra trên bàn.
Khí tức đáng sợ đó liên tục tản ra từ người nó, xông thẳng lên trời.
Khí tức này mạnh mẽ vô cùng, ẩn chứa trong đó là Pháp Tắc Chi Lực, khiến mọi người đều phải lùi ra xa theo bản năng.
Một món ăn của Bộ Phương mà lại có thể làm Pháp Tắc Chi Lực của Cẩu Gia đạt đến ngưỡng hoàn hảo rồi sao!
Cứ đà này, Cẩu Gia sắp thành thần luôn rồi sao?
Miếng ớt mà Minh Vương Nhĩ Ha ngậm trong miệng sắp rơi ra luôn rồi.
Con cẩu này cứ im ỉm mà sắp thành công luôn rồi sao?
Khí lãng đang chuyển động, Cẩu Gia bò ra trên bàn, thịt mỡ trên người nó đều đang rung lên.
Khí lãng thổi, thịt trên người nó chạm vào nhau tạo thành tiếng. Minh Vương Nhĩ Ha không nhịn được bật cười.
Nhưng mà hắn ta vừa mở miệng ra thì đã bị phụ thân hắn ta Thiên Tàng đập cho một cái.
- Nghiêm túc chút đi, quan sát cho kĩ, sẽ có ích cho việc đột phá sau này của con đấy.
Thiên Tàng nghiêm túc nói.
Pháp Tắc mà Cẩu Gia lĩnh ngộ được chắc chắn là không bình thường, những dòng chữ huyền ảo bay quanh người nó, hình như đó là chữ được lưu truyền từ thời cổ đại.
Lẽ nào đây chính là Pháp Tắc Chí Cường mà A Tử nói sao?
Đúng rồi, nhớ lại vẻ bất ngờ của Alpha khi mới gặp Cẩu Gia, không phải nghi ngờ gì nữa, Cẩu Gia đã lĩnh ngộ được Pháp Tắc Chí Cường.
Ánh mắt Bộ Phương dừng lại trên người nó, nhìn thật kĩ.
Tự dưng hắn giật mình, Bộ Phương cảm nhận được khí tức mạnh mẽ bên ngoài tiểu điếm.
Hắn nhìn về phía Thiên Tàng và mấy người khác rồi chặp hai tay ra sau, đi ra ngoài cửa.
Tiểu U đang ôm Tiểu Hồ, nàng nhìn Bộ Phương, đầy thắc mắc.
“Bùm!” một tiếng, cánh cửa tiểu điếm đóng lại, Cẩu Gia tiếp tục đột phá bên trong tiểu điếm.
Thiên Tàng và những người khác đang hộ pháp nhưng cũng cảm ngộ được, còn Bộ Phương thì đi ra ngoài.
Ở chỗ xa, có hai bóng người đang tỏa ra khí tức mạnh mẽ thu hút hắn.
Người đi đầu là một tiểu chính thái trông rất xinh đẹp.
Nhìn tiểu chính thái đó, Bộ Phương nhướng mày.
- Hửm? Đế Thính đó sao?
- Ngươi đến đây để phá hoại việc đột phá này sao?
Đế Thính cười, hắn ta cười lên sẽ có một chiếc má lúm xinh đẹp, kết hợp với gương mặt nhỏ nhắn đó, nhìn rất ngây thơ vô tội.
Hắn ta nhìn Bộ Phương với vẻ ôn hòa.
- Đại Thế Giới Minh Khư không cần có hai vị thần đâu, có ta… là đủ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận