Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 999: Hai vị đảo chủ

"Lão Ngưu! Lối này!"

Thấy Vương Viễn tiến vào trong động, mấy người Mario đã tìm được chỗ ngồi lập tức vẫy tay ra hiệu với hắn.

Vương Viễn lập tức đi thẳng tới ngồi bên cạnh Tống Dương.

“Ngươi vừa đi đâu đấy?" Bôi Mạc Đình tiến lại gần hỏi thăm: "Sao lại cùng đi vào với NPC?"

"Ha ha ha ha!"

Vương Viễn đắc ý cười nói: "Ta làm gì không cần ngươi phải hỏi, ngươi chỉ cần biết, rất nhanh thôi ta sẽ sớm trở thành người bất khả chiến bại!"

Vẻ mặt này không khác gì với dáng vẻ kiêu căng cuồng dại của Bạch Tự Tại.

"Hả..."

Thấy Vương Viễn kiêu ngạo như thế, mọi người không khỏi lau mồ hôi, không dám phản bác.

Gã hòa thượng này vốn dĩ đã không ai đánh thắng nổi rồi, tuy rằng rất ngứa đòn...nhưng nếu hắn nói mình chính là bất khả chiến bại thì cũng không sai.

Khách khứa trong động rất đông, nhưng không khí lại có phần u ám.

Người chơi thì chẳng nói làm gì, đều là tới du ngoạn thăm thú, chẳng bàn chuyện sống chết, tâm lý rất bình thản, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, đồ ăn trên bàn đều có thêm thuộc tính, cho dù có đánh không lại thì cũng phải giảm bớt sự thiệt hại tới mức thấp nhất.

Nhưng những NPC lại tỏ vẻ như sắp chết tới nơi, thấy Vương Viễn kiêu căng như thế thì không khỏi trợn mắt quay sang nhìn, giống như đang muốn nói: "Sắp chết đến nơi rồi, sao ngươi còn cười được?"

Đột nhiên tiếng chuông cổ vang lên, một người mặc áo vàng bước ra lớn tiếng nói: “Long Đảo Chủ và Mộc Đảo Chủ của đảo Hiệp Khách, xin phép được hoan nghênh các vị khách quý."

Trong lòng mọi người ở đây không khỏi chấn động, đến tận bây giờ họ mới biết hóa ra đảo Hiệp Khách có hai đảo chủ, một người họ Long và một người họ Mộc.

Cánh cửa chính giữa mở ra, hai hàng nam nữ cao thấp bước vào, bên phải màu vàng, bên trái màu xanh. Người xướng lễ kia tiếp tục cao giọng hô lớn: "Long Đảo Chủ, Mộc Đảo Chủ cùng các đệ tử, yết kiến các vị khách quý."

Trương Tam Lý Tứ cũng ở đây nhưng lại xếp cuối danh sách, điều này càng khiến mọi người ngạc nhiên hơn.

Hai người này cũng đã cấp một trăm mười rồi mà chỉ được coi như cấp thấp trên hòn đảo này thôi sao?

Hai hàng đệ tử kề vai sát cánh, trái phải hai bên, cung kính nghiêng mình hành lễ trước quần hùng.

Giữa tiếng nhạc vui tai, hai người già sóng vai nhau bước tới, một người hơi đen và mập mạp, một người thì râu tóc xoăn tít, chính là hai vị Đảo Chủ Long Mộc của đảo Hiệp Khách này.

[Đảo chủ đảo Hiệp Khách - Long đảo chủ] (Độc nhất vô nhị)

Cấp bậc: 180

Cảnh giới: Đăng Phong Tạo Cực

Điểm khí huyết: ?

Điểm nội lực: ?

Võ học tinh thông: ?

Bối cảnh nhân vật: Một trong hai vị đảo chủ của đảo Hiệp Khách, thân phận vô cùng thần bí.

[Đảo chủ đảo Hiệp Khách - Mộc đảo chủ] (Độc nhất vô nhị)

Cấp bậc: 180

Cảnh giới: Đăng Phong Tạo Cực

Điểm khí huyết: ?

Điểm nội lực: ?

Võ học tinh thông: ?

Bối cảnh nhân vật: Một trong hai vị đảo chủ của đảo Hiệp Khách, thân phận vô cùng thần bí.

"Ồ!"

Nhìn thấy thuộc tính của hai vị đảo chủ, người chơi đều hoảng sợ không thôi.

Hai người này thoạt nhìn thì bề ngoài xấu xí như là hát tướng thanh vậy, không ngờ lại là cao thủ tuyệt đỉnh ngang với Thiên Hạ Ngũ Tuyệt.

Quả nhiên là không thể trông mặt mà bắt hình dong được!

Cao thủ tuyệt đỉnh ở trong trò chơi này chính là một sự tồn tại cực kỳ xa vời, xưa nay đều là thần long chỉ thấy đầu chứ không thấy đuôi, nếu không thì cũng là NPC cao cấp bị môn phái hạn chế, người chơi muốn gặp mặt đều rất khó. Hai vị này lại chủ động mời mọi người lên đảo dùng cơm, quả thật có hơi kì lạ.

Hơn nữa, ở trong thế giới trò chơi, cao thủ tuyệt đỉnh và cao thủ bình thường hoàn toàn là hai cấp bậc khác nhau.

Lúc trước ở Tụ Hiền trang, một mình Tiêu Phong đánh mấy trăm cao thủ giang hồ mà trong đó cũng không thiếu các cao tăng chữ Huyền, giết đến mức toàn bộ cao thủ võ lâm xác ngã như rạ máu chảy thành sông. Nếu không phải hắn ta không muốn giết người nữa, chủ động từ bỏ không phản kháng, thì chỉ sợ sẽ không có ai làm hắn ta bị thương được.

Nay trên đảo này cũng có hai cao thủ tuyệt đỉnh, cho dù tất cả người chơi và NPC cao thủ được mời lên đảo cùng xông lên đánh thật, thì tám phần cũng không phải là đối thủ của hai người này, huống chi bên dưới hai người họ còn có một đám đệ tử.

"Ha ha ha!"

Long đảo chủ người mập mạp đen nhẻm mặc áo vàng cười ha hả, nói: "Tại hạ và Mộc huynh đệ đã ở lâu trên đảo hoang vắng vẻ này, hôm nay nhìn thấy các vị cao hiền thì cảm thấy vô cùng vinh hạnh. Chỉ có điều trên đảo hoang này mọi thứ đều đơn sơ, tiếp đãi không được chu toàn, mong các vị thứ lỗi." Giọng nói vô cùng nhã nhặn.

"Mời ngồi!"

Mộc đảo chủ đứng một bên nín ra được hai chữ nhạt nhẽo, giọng của người họ Mộc này lạnh lẽo lanh lảnh chứ không hùng hổ như Lý Tứ.

Sau khi mọi người ngồi xuống, hai vị đảo chủ lập tức bắt đầu mời rượu.

Qua ba tuần rượu, Long đảo chủ nâng tay trái lên, đám tôi tớ bên trong nối đuôi nhau đi ra, bày lên từng chén từng chén cháo lớn nóng hổi trong khay sơn mài, lần lượt đặt xuống trước mặt các vị khách.

Chén cháo kia xanh rờn như bị hạ kịch độc vậy, mùi thuốc xông vào mũi, đây chắc hẳn là cháo Lạp Bát trong lời đồn.

Các NPC thấy thế đều lộ ra vẻ mặt chán ghét.

Còn người chơi thấy thế thì lại lộ vẻ xoắn xuýt.

Trước khi đến đây, mọi người đều đã nghe nói rằng món cháo Lạp Bát ở đảo Hiệp Khách này là một thứ tốt.

Nhưng cả quãng đường đi không hề vui vẻ chút nào, còn bị Trương Tam và Lý Tứ đe dọa, lúc này nhìn thấy món cháo Lạp Bát này lại là thứ buồn nôn như thế thì nhất thời lúng ta lúng túng.

Không uống thì sợ bỏ lỡ thứ tốt.

Nếu uống thì lại không thể nuốt trôi.

Cảm giác kia giống như lúc biết rõ thuốc đắng dã tật, nhưng lại ngại đắng nên không muốn uống vậy.

Lúc này, Long đảo chủ nói: "Các vị đi đường xa ghé thăm, đảo nhỏ này không tìm ra thứ gì đến dâng lên, cũng không có gì thích hợp để dùng hơn chén cháo Lạp Bát này, nguyên liệu chủ yếu trong đó là "Đoạn Trường Thực Cốt Hủ Tâm Thảo", là đặc sản của đảo này, chỉ phát huy tác dụng sau khi nở hoa, nhưng loại cây này mười năm mới nở hoa một lần. Chúng ta phải chờ nó nở hoa xong thì mới mời đồng đạo trong giang hồ đến đây cùng thưởng thức, bấm tay tính ra, đây đã là lần thứ tư rồi. Mời, mời dùng, không cần khách sáo."

Nói xong thì tay trái nâng chén cháo, tay phải nâng đũa mời cùng với Mộc đảo chủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận