Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1380: Nhận tiền của người, giúp người tiêu tai

Đổi thành Lão Ngoan Đồng hoặc Quách Tĩnh, dù hai bọn họ có tu vi thâm sâu đến đâu cũng không dám chắc mình có thể dễ dàng đánh thắng Kim Luân Pháp Vương.

Từ đây có thể thấy lĩnh ngộ của Tiểu Long Nữ đối với Tả Hữu Hỗ Bác đã đạt tới cảnh giới một lòng chuyên nhất, nàng đã chạm tay đến nơi sâu xa và ảo diệu nhất của loại võ công đặc biệt này.

Mà thuộc tính duy nhất trong trò chơi thể hiện được nội tâm kiên định của người chơi, không màng đến công danh lợi lộc chính là định lực.



Thế giới trò chơi vốn chẳng bao giờ nói đến phải trái.

Vương Viễn không hề ngu, nhưng ngộ tính trời sinh ngẫu nhiên chỉ có 10 điểm, trùng hợp có thể học thuật Tả Hữu Hỗ Bác. Hơn nữa Vương Viễn cẩn thận có thừa, chẳng kém cạnh bao nhiêu so với Hoàng Dung và Dương Quá, thế mà không có lựa chọn nào hơn ngoài học “Kim Cương Bất Hoại Thần Công”, định lực thêm từ chín tầng Kim Cương Bất Hoại Thần Công ước chừng chín mươi điểm.

Lại thêm chỉ số từ trang bị và các công pháp khác, định lực của Vương Viễn đã đạt đến con số 120.

Đây là khái niệm gì?

Định lực sẽ tăng thuộc tính khống chế và chống đỡ.

Một trăm hai mươi điểm định lực quy ra 120% khống chế và chống đỡ, tức là ở cùng cấp độ và cảnh giới, không có bất kỳ người chơi với kỹ năng khống chế nào có thể tạo ra ảnh hưởng đối với hắn.

Định lực cao như vậy, việc tăng cấp Tả Hữu Hỗ Bác sẽ vô cùng khả quan.

Khi dốc toàn lực, thuật Tả Hữu Hỗ Bác của Vương Viễn vốn chỉ phát huy được 60% sức mạnh từ sát thương đơn thủ, sau khi cảnh giới tăng lên sát thương cũng theo đó tăng 70%, dưới hiệu quả của 120 điểm định lực, sát thương tạo ra ước chừng sẽ tăng lên tới 190%, dùng song thủ sẽ là 380%. Sát thương của hắn khi trong trạng thái Tả Hữu Hỗ Bác sẽ tăng cao gấp 3,8 lần.

Vương Viễn tuy có tu vi cao, nhưng chỉ có mỗi chiêu thức Nhất Phách Lưỡng Tán là đạt đến tiêu chuẩn sát thương của cao thủ tuyệt đỉnh. Lúc này sát thương của thuật Tả Hữu Hỗ Bác tăng lên trực tiếp giúp hắn phá vỡ thành lũy cuối cùng, với chiêu thức này, Vương Viễn đã từ cấp bậc cao thủ nhất lưu thăng lên hàng ngũ cao thủ tuyệt đỉnh.

Lát lại học thêm Long Tượng Bàn Nhược Công của Kim Luân Pháp Vương nữa, tu vi tiến thêm một bước, đến lúc đó Vương Viễn sẽ trở thành một cao thủ tuyệt đỉnh thực thụ.

“Ha ha!”

Dương Quá thấy Vương Viễn học Tả Hữu Hỗ Bác xong thì cả người đột nhiên thơ thẩn, hắn ta biết Vương Viễn vô cùng hài lòng với phần thưởng này thế là híp mắt cười nói: “Tuyệt Tình Cốc là địa bàn của Ngộ Si đại sư, đại sư đã xuống được đây thì chắc hẳn phải có biện pháp đi lên đúng không? Long Nhi sống một mình trong này mười mấy năm, hy vọng Ngộ Si đại sư nể mặt quyển võ học tâm đắc kia mà mang hai vợ chồng ta rời khỏi nơi này.”

Không hổ là Dương Quá, hắn ta quả thực rất thông minh, biết Vương Viễn là hạng người gì, muốn nhờ hòa thượng này giúp thì sớm muộn cũng phải xì tiền công ra, chẳng bằng cứ lôi phần thưởng ra trước, vừa thể hiện thành ý, vừa khiến hắn vui vẻ.

Nếu đợi rời khỏi nơi này xong mới phát thưởng thì tình cảnh có hơi lúng túng.

“Chuyện nên làm mà!”

Nhận tiền của người, giúp người tiêu tai, Vương Viễn vẫn luôn là một người có quy tắc, nghe vậy thì khẽ mỉm cười, gật đầu đồng ý.

“Long cô nương, cô mặc bộ quần áo này vào đi! Chốc nữa chúng ta còn phải lặn xuống nước.”

Vương Viễn tiện tay lôi từ trong túi đồ ra một bộ quần áo rồi đưa cho Tiểu Long Nữ.

Tiểu Long Nữ ở đây mười sáu năm, không dệt vải nuôi tằm nên trên người không có quần áo mà toàn dùng lá cây cỏ dại làm thành chút đồ che thân đơn sơ, nếu xuống nước kiểu gì cũng trôi bằng sạch…

“Đa tạ Ngộ Si đại sư!”

Tiểu Long Nữ nhận lấy quần áo, tính thay luôn ở đây.

“Ngươi thay quần áo ở đây luôn hả?” Vương Viễn trợn tròn mắt, sắc mặt biến hóa đa dạng, không ngờ Tiểu Long Nữ lại hào phóng như vậy.

“Ồ…”

Tiểu Long Nữ trước kia không hiểu sự đời, sau đó lăn lộn trong giang hồ một thời gian nên cũng học được chút quy tắc, nghe vậy vội vàng chạy vào trong nhà thay quần áo.

“Hề hề hề, ta lại thối mồm rồi!” Vương Viễn chặc lưỡi cảm thán.

Dương Quá nhìn chòng chọc hắn như muốn giết người đến nơi.

Đợi Tiểu Long Nữ thay quần áo đi ra, ba người thuận theo đầm nước sâu di chuyển thẳng đến khu vực đáy Đoạn Trường Nhai.

Lúc này Quách Tương đang ngồi dưới tàng cây, ôm đầu gối run lẩy bẩy, bên cạnh nhóm một đống lửa nhỏ bập bùng.

Tiết trời tháng ba se lạnh, huống chi Quách Tương lại ướt sũng cả người, ít nhất cô nhóc này không ngốc, lạnh còn biết đốt lửa sưởi ấm.

“Đại ca ca!”

Quách Tương thấy Vương Viễn dẫn hai vợ chồng Dương Quá từ trong nước ngoi lên thì kích động đứng dậy, bước tới gần bờ, vươn tay kéo Dương Quá lên.

Vương Viễn bất mãn nói: “Đại ca ca, suốt ngày đại ca ca, trong đầu ngươi còn nghĩ đến người khác không hả? Không thấy đại tẩu người đứng bên kia sao? Ngươi còn dám kéo tay ca ca ngươi!”

“A…”

Bấy giờ tầm mắt Quách Tương mới đặt lên người Tiểu Long Nữ.

Tiểu Long Nữ vẫn giữ ngoại hình của một thiếu nữ, dù mặc vải thô trên người, còn mới từ dưới nước lên nên tóc tai rối bời nhưng mặt mày xinh đẹp vẫn khiến Quách Tương nhìn đến ngây ngốc...

Tiểu Long Nữ thấy có người nhìn mình cũng ngẩng đầu lên, mặt đối mặt với Quách Tương mấy giây.

Không biết vì sao, Vương Viễn đột nhiên cảm thấy lạnh cả sống lưng, tình huống này có hơi rờn rợn, đầm nước lạnh buốt mà Vương Viễn còn chẳng cảm nhận được gì, nhưng ánh mắt giao nhau của hai người này thực sự đã hù dọa hắn.

“Ai thế?” Tiểu Long Nữ bình tĩnh hỏi Dương Quá.

“Con gái út của Quách bá phụ, Quách Tương! Ngày xưa nàng từng ẵm con bé rồi đó!”

“Ồ…”

Tiểu Long Nữ bừng tỉnh nhớ ra: “Mới thoắt cái mà bé con đã lớn nhanh như vậy…”

“Đây… Đây chính là Dương đại tẩu sao?” Quách Tương ngạc nhiên thốt lên: “Đại tẩu đẹp thật đấy…”

Tiểu Long Nữ: “…”

“Đại tẩu gì mà đại tẩu! Gọi là Long tỷ tỷ!” Vương Viễn bên cạnh nhanh chóng sửa lại lời nói của Quách Tương.

Trời đất ơi, dám gán cho một cô nương xinh đẹp như hoa danh xưng đại tẩu, chẳng khác nào coi người ta là phụ nữ trung niên, Tiểu Long Nữ dĩ nhiên sẽ cảm thấy khó chịu.

Đột nhiên Vương Viễn cảm thấy Quách Tương chẳng phúc hậu chút nào… Cụ thể là ở đâu thì hắn không rõ, dù sao cứ cảm thấy con bé này mặt vờ ngu ngơ miệng lại nói khía người ta ấy… Nhưng nó mới chỉ là một con nhóc mười sáu tuổi thôi mà.

(Trên mạng có rất nhiều người ghét Tiểu Long Nữ và nói nàng trông cực kỳ giả tạo, khiến Quách Tương đau khổ cả đời. Mặc dù tôi không thích vợ chồng Dương Quá nhưng trường hợp này tôi cũng muốn nói mấy câu minh oan thay cho Tiểu Long Nữ. Tiểu Long Nữ và Dương Quá vốn là vợ chồng, Quách Tương lại cố tình chen ngang vào giữa hai người nên Tiểu Long Nữ tỏ thái độ không mấy thiện cảm với Quách Tương là chuyện rất đỗi bình thường. Cũng chẳng biết mấy người hâm mộ Quách Tương lấy can đảm đâu ra mà nói Tiểu Long Nữ giả tạo! Xum xoe bên cạnh vợ chồng người ta nửa đời người, không thèm quan tâm đến cha mẹ mình, liếc mắt cái biết ngay ai mới là kẻ giả tạo thực sư.)

Bạn cần đăng nhập để bình luận