Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1509: Cảm ngộ đại đạo Vạn Pháp Quy Chân, Đại Phẩm Thiên Tiên Quyết!

Mọi người bày thế trận sẵn sàng đón địch, Vương Viễn ngồi xếp bằng dưới đất, bấm chọn mục cảm ngộ thiên địa.

[Hệ thống thông báo: Bạn sắp cảm ngộ thiên địa, mời xác nhận có ráp lại tất cả công pháp hay không?]

“Có!”

[Cảm ngộ thiên địa bắt đầu! Lưu ý: Thời gian này không thể bị ngắt quãng, nếu không cảm ngộ sẽ thất bại, phải độ kiếp lần nữa.]

Thông báo của hệ thống xuất hiện xong, trước mắt Vương Viễn tối sầm lại, tiến vào trạng thái không minh, xung quanh một mảnh hư vô.

Đột nhiên một luồng ánh sáng hiện lên, Vương Viễn trở lại quảng trường ở Ngưu Gia Thôn, chỉ thấy một người chơi ngoại hình giống mình y đúc dùng hai trăm văn tiền mua lại một cuốn sách rách rưới từ trong tay tăng nhân tiếp khách.

Kế đó cảnh tượng chuyển đổi, trên núi Hắc Phong, người này lôi từ trong ngực Tôn Tam Bá ra một quyển “Ác Long Đào Tâm Trảo”.

Thân Giới tự, lượm thi thể của Huyền Bi, lấy được Đại Vi Đà Chử.

Ở Đại Hùng Bảo Điện, Huyền Từ ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn, mặt mũi hiền hòa đưa quyển “Đại Kim Cương Chưởng” cho Vương Viễn.

“Sư phụ...”

Thấy Huyền Từ, Vương Viễn nhịn không được hô to một tiếng. Ngày đó ở Thiếu Lâm tự, hắn không thể tiễn Huyền Từ đi nốt đoạn đường cuối cùng, ngờ đâu hôm nay lại có thể gặp mặt tại đây.

“A di đà phật!”

Huyền Từ tựa hồ nghe được tiếng gọi của Vương Viễn, ngẩng đầu lên nhìn hắn, sau đó chắp tay lại, niệm một tiếng phật hiệu thật dài rồi lặng lẽ biến mất.



Kế đó, từng cảnh tượng xưa kia lần lượt xuất hiện.

Nó ghi lại cách thức Vương Viễn đạt được các loại công pháp và tu luyện như thế nào đến lúc đại thành. Hình ảnh kỷ niệm giống như những mảnh vỡ và ký ức đan xen vào nhau.

Chuyển cảnh xong xuôi, hệ thống bắt đầu khóa các loại công pháp mà Vương Viễn trang bị trong cột võ học.

Âm Dương Cửu Chuyển… Đã đọc.

Bắc Minh Thần Công… Đã đọc.

Thái Huyền Kinh… Đã đọc.

Đại Nhật Như Lai Chân Kinh… Đã đọc.

Long Tượng Bàn Nhược Công… Đã đọc.



Mỗi một môn công pháp trang bị trên cột võ học đều lần lượt biến mất trong giao diện thuộc tính, đến khi môn công pháp cuối cùng là [Thuật Dịch Dung] được hệ thống quét dữ liệu xong, trước mắt Vương Viễn xuất hiện một vòng xoáy màu đen.

Tất cả công pháp vừa được đọc biến thành mảnh giấy vụn, đang sàng lọc liên tục trong vòng xoáy.

Liên Hoa Hà Diệp Vương Viễn đeo sau lưng tỏa ra ánh sáng.

Cùng lúc đó, trong sơn động, trên người Vương Viễn cũng bắn ra một luồng khí thế kinh người, khiến tất cả mọi người đứng gác trong đó đều chao đảo. Đảo nhỏ nơi hắn cảm ngộ thiên địa chẳng hiểu sao bắt đầu rung lắc một cách dữ dội, sóng ngoài biển ào ào cuồn cuộn, dâng cao chừng vài chục trượng.

“Đùng đoàng!!!”

Từng tia sét từ trên trời đánh xuống mặt biển, ai nấy đều nghe văng vẳng bên tai tiếng quỷ khóc thần sầu, thảm thiết thê lương.

“Đậu mòe! Tình huống gì thế này?”

Khung cảnh bất thình lình chuyển biến đáng sợ như vậy khiến nhóm Một Đám Ô Hợp giật hết cả mình.

“Có người đuổi giết!”

Phi Vân Đạp Tuyết hết sức cảnh giác, còn tưởng rằng có cao thủ sử dụng [Đại Na Di Phù] lên đảo ám sát Vương Viễn, thế là nhanh chóng lôi một xấp Bùa Huyền Vũ ra ném xuống đất chặn lại cửa động.

Sau đó hắn mở hiệu ứng đặc biệt của trang bị, đủ loại màu sắc sặc sỡ sáng bừng lên khiến sơn động trông như sàn nhảy disco.

Nhưng bên ngoài sơn động không hề có người đuổi giết, bên cạnh Vương Viễn ngoại trừ nhóm Một Đám Ô Hợp thì không còn ai khác cả.

Mà khí thế trên người hắn vẫn không ngừng tăng lên.

Uy áp mạnh mẽ bắn ra khắp nơi, mọi người cảm thấy khó chịu cực kỳ, đá vụn trên đỉnh sơn động rơi rớt lả tả… sấm sét đánh lên đỉnh núi, chấn động làm ai nấy đều khí huyết cuồn cuộn.

Tiếng gào thét thê lương bên tai càng ngày càng rõ.

Nhìn lại chỗ Vương Viễn, không biết từ lúc nào trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một lá sen to lớn, dưới người hóa thành bóng mờ của một đóa hoa sen.

Ánh sáng trên sen và lá càng lúc càng chói mắt, càng lúc càng thực, động tĩnh trên đảo cũng mỗi lúc một lớn.

Lúc này rốt cuộc mọi người cũng ý thức được, bầu trời xuất hiện hiện tượng kỳ lạ không phải tới từ người đuổi giết mà do chính bản thân Vương Viễn dẫn đến.

“Chuyện này…”

Sau khi nhận ra điều này, mọi người đều lơ ngơ chả hiểu gì.

Ở đây đều là cao thủ đã qua độ kiếp, từng cảm ngộ thiên địa, tất cả mọi người đều tránh trong phòng mình, yên lặng nghiên cứu pháp môn tu luyện, cho tới tận giờ chưa từng thấy qua cảm ngộ thiên địa nào có thể dẫn tới động tĩnh lớn nhường này. Đây là phi thường đạo, cướp vận may của thiên địa, chiếm lấy huyền cơ của nhật nguyệt.

Cảnh tượng khiến thiên địa hãi hùng quỷ thần khiếp sợ, đến độ kiếp cũng không khoa trương thế này đâu!



Cùng lúc đó, trong ý thức của Vương Viễn, vòng xoáy trước mặt dần dần chậm lại, hoa văn sau lưng hóa thành một nụ hoa bao bọc hắn lại.

Nụ hoa từ từ hé nở, dị tượng trên đảo cũng dần dịu lại.

Đến khi nụ hoa hoàn toàn nở rộ, đảo nhỏ trở lại vẻ yên bình trước đây, vòng xoáy cũng ngưng quay.

Bên tai Vương Viễn vang lên âm thanh xa xăm.

Nan nan nan, đạo tối huyền! Mạc bả kim đan tác đẳng nhàn, bất ngộ chí nhân truyện diệu quyết, không ngôn vô bằng thiệt đầu kiền...

Tương bàn kết, tính mệnh kiên, khước năng hỏa lý chủng kim liên, toàn thốc ngũ hành điên đảo dụng, công hoàn tùy tác Phật hòa Tiên(1).

(1)Pháp quyết tu luyện trích từ Tây Du Ký.

Khúc hát ngừng lại một luồng sáng vàng từ trong vòng xoáy phóng ra, bắn thẳng vào giữa trán Vương Viễn.

Mi tâm hắn chợt lạnh, đồng thời bên tai vang lên tiếng thông báo của hệ thống.

[Hệ thống thông báo: Cảm ngộ thiên địa đã xong, bạn lĩnh ngộ đại đạo thiên địa thành công, lĩnh ngộ được Thiên Tiên Quyết đại phẩm “Cửu Chuyển Huyền Công”, cảnh giới hiện tại là Sơ Khuy Môn Kính.]

[Cửu Chuyển Huyền Công]

Loại hình: Thiên Tiên Quyết

Phẩm chất: Đại phẩm

Giới thiệu: Gộp mật quyết tu luyện của cả hiển giáo và mật giáo trong Phật giáo làm một, nhật nguyệt huyền cơ chứng trường sinh, nguồn gốc ba giáo quy về làm một, đoạt vận may của thiên địa khó mà dung thứ.

Bối cảnh công pháp: Đây là đại đạo trường sinh, có được vận may thiên địa, huyền cơ của nhật nguyệt, tu luyện đến mức cao nhất, ma thần bất diệt, vĩnh sinh bất từ.

“Đại phẩm? Thiên Tiên Quyết?”

Vương Viễn cau mày, Thiên Tiên Quyết thì hắn hiểu, nhưng đại phẩm là gì? Cao hơn thượng phẩm hay thấp hơn hạ phẩm? Trong thiết lập của trò chơi công pháp chỉ có ba cấp bậc là thượng – trung – hạ, đây là lần đầu tiên hắn thấy khái niệm đại phẩm.

Song loại hình là Thiên Tiên Quyết, không phân chia cảnh giới, xem ra thiết lập của “Cửu Chuyển Huyền Công” cùng tính chất với “Trường Sinh Lục Đao Luân Hồi Quyết” của Phi Vân Đạp Tuyết, đều là công pháp cao cấp trước mắt không giới hạn cảnh giới.

Còn cao bao nhiêu, không có thứ so sánh nên Vương Viễn cũng không rõ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận