Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 438: Trùng Dương Lệnh

"Kiếm lời quá rồi!"

Giao diện công pháp vừa hiện ra, Vương Viễn không nhịn được kêu ra tiếng, sau đó chụp ảnh màn hình gửi lên kênh đội.

"Này..."

Tống Dương nhìn thấy tin nhắn của Vương Viễn, cũng kinh ngạc không nói nên lời.

Mới vừa rồi, khi hai người bọn họ đối chiến với Chu Bá Thông, đã cảm thấy kinh ngạc khi Chu Bá Thông có thể phân tâm đối địch. Nhưng lúc đó hai người bọn họ đều nghĩ đấy là thiên phú dị bẩm của Chu Bá Thông, có thể làm hai việc cùng lúc, không ngờ thuật phân tâm này còn là một môn võ học.

Trong "Đại Võ Tiên", công pháp chiêu thức phân chia vô cùng nghiêm khắc, dựa theo binh khí chia làm đao thương kiếm kích quyền.... sau khi phân hệ theo các loại vũ khí, thì còn dựa vào phương thức phát kình của võ học mà chia làm hai loại lớn là cương và nhu.

Trong tình huống bình thường, người chơi không thể đồng thời sử dụng công pháp khác loại khác hệ.

Lấy ví dụ, Vương Viễn tinh thông quyền pháp, thời điểm dùng quyền thì không thể sử dụng côn pháp! Mà cho dù đều là quyền pháp, thì cũng có phân cương mãnh và âm nhu, thời điểm sử dụng Đại Kim Cương Chưởng, chắc chắn Vương Viễn không thể sử dụng Hư Thực Chưởng.

Nhưng với Tả Hữu Hỗ Bác Chi Thuật, thì hoàn toàn trái ngược.

Sau khi trang bị công pháp này, sau này người chơi sử dụng võ học sẽ không bị hạn chế thuộc tính và phân loại.

Thời điểm Vương Viễn sử dụng quyền pháp cũng có thể thình lình cho đối thủ một thiền trượng.

...

Dĩ nhiên, không phải môn công pháp này không có khuyết điểm, khi đồng thời sử dụng hai môn võ học để đối địch uy lực võ học sẽ bởi vì phân tâm mà giảm uy lực. Nhưng khi chiến đấu luận võ, yếu tố giúp uy lực võ học tăng lên có rất nhiều, không chỉ dựa vào số liệu vốn có.

Ví dụ như vừa rồi Vương Viễn và Tống Dương đồng thời ra tay, cương nhu hỗ trợ lẫn nhau, hai môn võ học cũng có thể phát huy ra uy lực cường đại hơn so với một môn võ học.

Mặc dù hai môn công pháp chỉ có 60% uy lực, nhưng do bản thân phối hợp với nhau, nên có thể tạo ra uy lực hơn xa một môn võ học có thể sánh bằng.

Bởi vậy không khó nhìn ra, tu vi công pháp của Chu Bá Thông đương nhiên đã vượt qua thiên hạ ngũ tuyệt... Cho dù võ học của lão hơi yếu hơn một chút, nhưng có thêm Tả Hữu Hỗ Bác Chi Thuật này, thiên hạ ngũ tuyệt có người nào có thể một lần đánh lại hai Chu Bá Thông chứ?

Về phần điều kiện học tập của môn võ học này cũng vô cùng thú vị.

Người chơi ngộ tính thấp có thể trực tiếp học, ngộ tính cao thì phải trải qua khảo nghiệm... Chẳng lẽ để xem xét một người có đơn thuần hay không, thì phải xem ngộ tính hay sao?

Nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, trò chơi dù sao vẫn là trò chơi, lòng người khó dò, hệ thống làm sao có thể nhận xét tính cách tâm tư người chơi này có đơn thuần hay không? Tuy rằng không thiếu người vừa độc ác vừa ngu xuẩn, nhưng người ngốc, tuyệt đại đa số đều sẽ có tâm tư không quá phúc tạp, dùng ngộ tính để đánh giá có đơn thuần hay không cũng có đạo lý của nó.

Thấy Vương Viễn học được thần kỹ như vậy, trong lòng Độc Cô Tiểu Linh cũng vô cùng chờ mong. Tống Dương và Vương Viễn chỉ là đánh với Chu Bá Thông một trận, đã đạt được hai môn võ học vô cùng trâu bò, mà bản thân cô nàng lại là người trực tiếp chinh phục Chu Bá Thông, nói thế nào cũng phải hơn hai người đó chứ.

Vương Viễn cũng hết sức tò mò Chu Bá Thông còn có thần kỹ gì muốn lấy ra không, nên hỏi: "Không biết Chu tiền bối cho Tiểu Linh phần thưởng gì?"

"Ha ha ha!"

Chu Bá Thông cười ha ha nói: "Chỉ có sư phụ dạy đồ nhi, nào có đồ nhi dạy sư phụ? Bản thân ta vốn có nửa quyển [Cửu Âm Chân Kinh], nhưng mà nàng ấy hẳn là không dùng được, ta sẽ không đưa cho nàng..."

"Này này này, không dùng được thì có thể bán lấy tiền mà!" Vương Viễn nghe vậy vội vàng ngắt lời nói: "Ngài không cần tự ý quyết định như vậy chứ."

"Ta nhổ vào! Tên hòa thượng chết tiệt nhà ngươi!" Chu Bá Thông dựng râu trợn mắt nói: "Đây chính là đồ sư huynh ta tặng cho ta, ngươi muốn bán nó đi lấy tiền?"

"Ây da..."

Vương Viễn cúi đầu, ra vẻ hiểu rõ.

Ai mà không có tình cảm chứ, càng không cần phải nói Chu Bá Thông là NPC vốn chính là người trong thế giới này. Ngay cả người chơi như Vương Viễn, trong túi còn có một quyển [Lăng Già Kinh] mà hòa thượng quét rác đưa, đó là kỷ niệm, sao có thể bán lấy tiền, quá không trượng nghĩa.

"Không cần lo lắng!" Chu Bá Thông lại nói: "Ngươi đã thành công thuyết phục ta rời khỏi đảo Đào Hoa, ta chắc chắn sẽ có đồ tốt hơn đưa cho ngươi!"

Vừa nói, Chu Bá Thông vừa lục lọi trong ngực, sau đó lấy ra một tấm lệnh bài tối đen như mực, đưa cho Độc Cô Tiểu Linh nói: "Đến, cho ngươi này!"

"Đây là gì?" Độc Cô Tiểu Linh mất mát tiếp nhận lệnh bài, sau đó nhìn lướt qua.

[Trùng Dương Lệnh]: Đạo cụ đặc biệt.

Tam giáo hợp nhất: Cầm lệnh bài này trong tay thì giống như Trùng Dương tổ sư, có thể tự do ra vào Toàn Chân Giáo.

Sư huynh ban tặng: Cầm trong tay lệnh bài này, có thể tùy thời triệu hồi Chu Bá Thông hỗ trợ chiến đấu (ngoại trừ thi đấu võ đài, phụ bản cảnh tượng, cảnh tượng đặc biệt), số lần sử dụng: 3/3

Giới thiệu đồ vật: Là mật lệnh Trùng Dương tổ sư tặng cho sư đệ Chu Bá Thông, người mang theo lệnh bài này có được địa vị vô cùng quan trọng trong Toàn Chân Giáo.

“Ta cần thứ này để làm gì...?”

Nhìn lệnh bài trong tay, vẻ mặt của Độc Cô Tiểu Linh thất vọng.

Độc Cô Tiểu Linh đã từng nghe nói đến Toàn Chân Giáo, đạo trưởng Vương Trùng Dương thân là người đứng đầu thiên hạ ngũ tuyệt, nên Toàn Chân Giáo cũng là đại phái nổi danh ngang ngửa với Thiếu Lâm và Võ Đang. Chỉ có điều do sư tổ của Toàn Chân Giáo là Vương Trùng Dương đã tạ thế, nên Toàn Chân Giáo mới bị thiết lập là môn phái ẩn.

Lệnh bài đưa cho người khác, có thể là một bảo bối đáng kinh ngạc, cầm nó có thể đi tới Trùng Dương cung bái sư học nghệ, nhưng hiển nhiên lại chẳng có giá trị gì khi ở trong tay Độc Cô Tiểu Linh.

Dù sao thì một thân bản lĩnh của Độc Cô Tiểu Linh cũng tới từ thuật cơ quan của Đường Môn. Nếu muốn bái vào Toàn Chân Giáo, ngược lại sẽ phản tác dụng.

“Ngươi sẽ biết tác dụng của nó!”

Chu Bá Thông cười một cách bí hiểm và nói: “Có thể gọi ta đến chơi với ngươi bất cứ lúc nào, lẽ nào còn không đủ cho ngươi tự hào hay sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận