Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 931: Hoài bích có tội

"Bớt nói nhảm, mọi người cùng nhau tiến lên!"

Cái người bị Vương Viễn điểm danh nghe vậy hoảng sợ, vội vàng lấy ra một miếng vải bịt kín mặt, mang theo đại đao dẫn đầu chém tới.

Rơi vào tình huống này, mọi người chỉ chờ một con chim đầu đàn. Đã có người dẫn đầu, những người phía sau cũng mang theo binh khí, xông về phía hai người Vương Viễn và Tống Dương.

Vương Viễn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, cánh tay duỗi ra, đánh sau mà tới trước, túm lấy đại đao của tên cầm đầu, sau đó kéo mạnh tới.

"Rầm!" một tiếng, người chơi kia bị kéo ngã nhào xuống đất, Vương Viễn nhấc chân bổ sung một cước, đạp cho cái đầu đó biến thành hình ảnh bị làm mờ.

"Hít...!"

Thấy một màn như vậy, chúng người chơi đều hít vào một hơi, hơn nửa những người đang vọt tới đều dừng bước.

Đao khách kia có đao thế vững vàng, hiển nhiên là cao thủ trường phái lực cánh tay, khí huyết căn cốt đương nhiên không quá thấp, vậy mà lại bị hòa thượng này giết trong nháy mắt. Con mẹ nó đây là sát thương quỷ gì vậy.

"Đừng quan tâm hòa thượng, đánh nữ nhân lòe loẹt kia!"

Phượng Vũ Cửu Thiên ở phía sau hét lớn một tiếng, cực kỳ đáng khinh lấy ra một khối phi hoàng thạch đánh về phía Tống Dương.

Bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh là bản chất của người chơi, ta đánh không lại ngươi chẳng lẽ lại đánh không được vợ của ngươi sao?

Phượng Vũ Cửu Thiên lôi kéo khiến mọi người lập tức chuyển giáo đánh về phía Tống Dương. Mấy chục thanh binh khí từ bốn phương tám hướng trong nháy mắt đâm về phía Tống Dương.

Vương Viễn thấy thế thì theo bản năng xoay người một cái, đưa lưng về phía Tống Dương, bảo vệ phía sau cô nàng.

Keng! Keng! Keng! Keng!

Binh khí đánh lên người Vương Viễn phát ra tiếng kim loại ma sát

-1

-1

-1

-1

...

Những con số sát thương liên tiếp bay lên giống như đang cười nhạo mọi người, đánh người còn không có sức mà dám cướp bóc.

Ngay sau đó, cánh tay trái Vương Viễn quơ một vòng, tất cả binh khí đánh lên người hắn đều bị kẹp dưới nách, tay phải liên tục đánh ra Đại Kim Cương Chưởng, nội lực phun trào, chưởng tới người vong, thây phơi khắp nơi.

"Móa nó, trời ạ, đậu xanh!"

Mọi người hoảng sợ náo loạn!

Mà một bên khác, Tống Dương càng thêm kinh người. Chỉ thấy tay trái cô thôi phát nội lực tới bàn tay, không nhanh không chậm xuyên vào đám binh khí đánh tới phía mình, trái túm phải kéo, giằng co một lượt, quỹ tích công kích của đám đông đều đánh lệch.

Bản thân Tống Dương là một cao thủ Thái Cực, Không Minh Quyền này lại có nguyên lý giống như Thái Cực, bị lôi kéo như vậy chúng người chơi đều bị kình lực của Tống Dương khiến cho đứng không vững. Đồng thời, ngón trỏ tay phải Tống Dương vận khởi chỉ lực Nhất Dương Chỉ, liên tiếp điểm ra.

"Phốc phốc phốc phốc!"

Từng âm thanh trầm đục vang lên, Tống Dương điểm từng cái, cái nào cũng trúng huyệt vị yếu hại của đối thủ.

Tiểu Vô Tướng Công của Tống Dương vốn có thể bắt chước các loại nội công, để có được sát thương lớn nhất, mà Nhất Dương Chỉ lại không kém gì công pháp tuyệt học cao cấp loại hình công kích, nên năng lực sát thương của Tống Dương không thua gì Vương Viễn. Trong khoảnh khắc, toàn bộ đối thủ bên phía Tống Dương cũng bị kích sát chết tại chỗ.

"Đệt, đệt, đệt!"

Lúc này đây, tóc gáy người chơi trong động đều dựng cả lên.

Mà ba người Phượng Vũ Cửu Thiên đều đánh rơi cằm trên đất.

Mẹ nó, vốn tưởng con nhóc lòe loẹt thoạt nhìn vô hại với cả người lẫn vật này sẽ là trói buộc với Vương Viễn, nhưng trăm ngàn lần không ngờ được, cô nàng này lại hung hãn như thế, không thua kém Vương Viễn một chút nào.

Tuy đấu pháp của Tống Dương không thô bạo và máu me khiến người ta sợ hãi như Vương Viễn, nhưng kỹ xảo chiến đấu của cô nàng này quả thực cao tới rợn người.

Một người chơi, có thể đồng thời chống đỡ bảy tám đối thủ công kích, đã có thể khiến người ta nhìn mà giật mình. Nhưng Tống Dương không những chống đỡ công kích của đối thủ, đồng thời còn có thể phản kích, hơn nữa mỗi một kích đều đánh trúng huyệt vị yếu hại, mỗi chiêu ra tay đều chuẩn xác. Thao tác cao cấp như vậy, cho dù là cao thủ chuyên nghiệp, e là cũng chỉ có thể hít khói.

Một mình Vương Viễn đã đáng sợ lắm rồi, không thể ngờ người này còn dẫn theo một khủng bố như vậy giúp đỡ.

Một hiệp miểu sát mười mấy người, thực lực khủng bố như vậy quả thực khiến tất cả mọi người mở rộng tầm mắt.

Chúng người chơi trong sơn động cũng nhận ra, chỉ dựa vào mấy người bọn họ, hiển nhiên không thể giữ chân hai người này được.

"Nhanh, gọi người!"

Cũng không biết ai kêu lên một tiếng, mọi người đều mở kênh công hội, bắt đầu gọi viện trợ.

Những người chơi trong Lang Hoàn Ngọc Động này đều không phải người bình thường.

Ngoại trừ những cao thủ độc lai độc vãng, thì trong mấy trăm người ở đây, phải có tới chín phần là cao thủ tinh anh của các bang phái lớn.

Đội ngũ tầm bảo của những bang phái này đều đóng quân trong tiểu trấn dưới núi Vô Lượng, chờ tiếp ứng.

Mấy trăm đội ngũ dưới chân núi cộng lại cũng phải mấy vạn người, lại càng không cần phải nói tới những người chơi khác trong bang phái chạy tới viện trợ cho núi Vô Lượng.

Lúc nhận được tin tức từ người chơi trong động, đội ngũ dưới chân núi lập tức từ bốn phương tám hướng kéo lên Lang Hoàn Ngọc Động.

Từ trên nhìn xuống, chỉ nhìn thấy đầu người chơi rậm rạp, chặn hết tất cả mọi nẻo đường xuống núi.

"Người của chúng ta sắp đến rồi, không thể để cho bọn họ chạy!"

Viện binh dưới chân núi tuôn lên, người chơi trong động cũng không nhàn rỗi. Sau lưng đã có viện binh tâm tình ai nấy đều bình tĩnh lại, mọi người đồng loạt xông lên, cầm đao cầm kiếm, các loại cung tên nỏ tiễn ám khí, không chút nương tay.

Tuy Vương Viễn có Kim Cương Bất Hoại Thần Công hộ thể, nhưng hai mặt thụ địch cũng khó đảm bảo an toàn sau lưng, huống chi Tống Dương lại không da dày thịt béo bằng Vương Viễn.

"Dựa lưng vào vách núi!"

Nhưng hai người đều là người tập võ, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, thấy mọi người vây công tới, phản ứng đầu tiên chính là bảo vệ lưng.

Vương Viễn sử dụng [Thích Già Trịch Tượng Công] quăng Tống Dương ra ngoài. Tống Dương trong trạng thái bá thể vô địch, xuyên qua công kích của mọi người, bị ném tới dưới vách núi đá. Đồng thời, thân hình Vương Viễn cũng thấp thoáng, sử dụng [Di Hình Hoán Ảnh], tiếp được Tống Dương trước khi cô nàng rơi xuống đất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận