Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 633: Ngươi không xứng làm đối thủ của ta

"Hì hì!"

Lúc mọi người đang nghi ngờ, Đinh Lão Tiên đứng cạnh đấy đột nhiên lộ ra nụ cười hài lòng, đồng thời thầm nói: "Ngươi nhanh ra tay đánh trả đi, thuốc chỉ có tác dụng trong ba mươi giây thôi!"

Bôi Mạc Đình muốn đánh trả thì ít ra cũng phải đủ sức đã.

Lúc này y đã toát mồ hôi đầy đầu.

Bôi Mạc Đình biết Sơn Hà Vô Dạng rất mạnh, nhưng trăm lần nghìn lần không ngờ đến y lại mạnh đến nhường này.

Khi Sơn Hà Vô Dạng ra sân, Bôi Mạc Đình được Đinh Lão Tiên dúi cho một viên thuốc, sau khi ăn vào, tốc độ ra tay của đối thủ ở trong mắt y sẽ chậm đi một nửa.

Nhưng cho dù là vậy, y cũng chỉ có thể né tránh chứ không có tí sức chống đỡ nào.

Sơn Hà Vô Dạng ra tay càng lúc càng nhanh.

Bôi Mạc Đình chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.

"Dừng lại!"

Mắt thấy tác dụng của thuốc sắp hết, Bôi Mạc Đình đột nhiên dừng né tránh, khẽ vươn tay ra làm động tác tạm dừng với đối thủ.

"Rít!"

Trường kiếm của Sơn Hà Vô Dạng bị cưỡng chế dừng lại đột nhiên giữa không trung, chủ nhân của nó thì cau mày hỏi: "Ngươi muốn thế nào?"

Nếu đối thủ là người khác, Sơn Hà Vô Dạng chắc chắn sẽ không thèm để tâm, đâm một kiếm tới chém chết đối thủ là xong. Thế mà lúc này y lại dừng công kích tám nhảm với đối thủ, chứng tỏ đồng chí Bôi Mạc Đình đáng thương trong mắt y đã biến thành một kẻ địch ngang sức ngang tài rồi.

"Ngươi yếu quá!"

Bôi Mạc Đình làm màu bảo: "Ta cho ngươi nhiều cơ hội như vậy mà chẳng chém trúng ta lần nào. Ngươi không xứng làm đối thủ của ta!"

Bôi Mạc Đình không hổ là người được Vương Viễn nuôi dạy và cưỡng ép truyền thụ món nghề, không biết từ khi nào y đã mất đi thứ quan trọng thứ hai của đời người – da mặt.

Mấy lời mặt dày vô sỉ, cứ há miệng ra là có thể tuôn một tràng.

"????"

Sơn Hà Vô Dạng bị khinh bỉ đỏ bừng cả mặt, nhưng lại không phản bác nổi.

"Được rồi, ngươi tự chơi đi, ta mặc kệ ngươi đó!" Bôi Mạc Đình đưa mắt nhìn Sơn Hà Vô Dạng với vẻ mặt cao thâm khó dò, sau đó hiên ngang chọn đầu hàng.

“Ha ha!”

Nghe thấy lời Bôi Mạc Đình nói, Nhất Phi Trùng Thiên không khỏi bật cười thành tiếng.

Thầm nghĩ độ vô liêm sỉ của tên nhãi này rất giống mình hồi còn trẻ.

Nhìn Bôi Mạc Đình biến mất ở trên sàn đấu, tâm trạng của Sơn Hà Vô Dạng phải nói là vô cùng phức tạp.

Tuy rằng thắng trận nhưng y lại không tài nào vui nổi, trái lại Sơn Hà Vô Dạng còn có cảm giác bản thân bị nhục nhã.

Nếu Bôi Mạc Đình trực tiếp đầu hàng thì không sao, nhưng tên nhãi này lại khiến mình bị mất mặt rồi mới đầu hàng.

Giống như một ván này được người ta bố thí cho một điểm vậy, quả thật là ghê tởm không nói nên lời.

“Ngươi không xứng làm đối thủ của ta?!!”

Khán giả trực tiếp bị Bôi Mạc Đình hù dọa.

Sơn Hà Vô Dạng là ai chứ? Mọi người đương nhiên không thể nào không biết, nếu như là người khác dám nói ra những lời này ở trước mặt Sơn Hà Vô Dạng, cũng không cần y phải phản bác, những khán giả có mặt đều có thể cho rằng người đó đang nói bậy.

Nhưng lúc này đây, lại không có người nào dám nhảy ra chỉ về phía Bôi Mạc Đình nói y khoe khoang, khoác lác.

Bởi vì mới vừa lúc nãy thôi, dưới con mắt của mọi người, ngay cả góc áo của Bôi Mạc Đình, Sơn Hà Vô Dạng cũng không chạm vào nổi.

Có thân pháp như vậy, Bôi Mạc Đình sẽ không nói điêu.

“Đây mới là cao thủ thật sự!”

“Đúng đấy, cao thủ chân chính tới nơi này chính là để tìm đối thủ mạnh hơn mình, chứ không phải là đi tranh giành mấy cái hư danh!”

Cảnh giới của Bôi Mạc Đình ngay lập tức được nâng lên.

Y từ một tên quái nhân không rõ giới tính – trực tiếp trở thành một ông vua không ngai, thế ngoại cao nhân ở trong mắt khán giả.

“Ta còn đang thắc mắc tại sao y phục của y lại kỳ quái đến vậy, quả nhiên cao thủ không giống người thường!”

Thậm chí phong cách ăn mặc kỳ quái của Bôi Mạc Đình cũng được coi là riêng một phong cách.

Đám người Một Đám Ô Hợp lại càng phục sát đất.

Mấy việc như ra vẻ ta đây đám người Một Đám Ô Hợp đã nhìn nhiều lắm rồi, hơn nữa chính bản thân bọn họ cũng đã làm việc này rất nhiều lần, nhưng giả bộ thành công như vậy, cũng chỉ có duy nhất Bôi Mạc Đình.

“Được đấy Bôi Tử!”

Mario điên cuồng giơ ngón tay cái về phía Bôi Mạc Đình, phục sát đất việc Bôi Mạc Đình có thể mặt dày nói Sơn Hà Vô Dạng không phải là đối thủ của y, đồng thời gã cũng rất tò mò tại sao y có thể thốt ra được mấy lời này.

“Đương nhiên!” Bôi Mạc Đình ngạo nghễ nói: “Có thực lực thì có thể tùy hứng như vậy đấy.”

“Từ lúc nào da mặt của ngươi lại trở nên dày như vậy?”

Mario hỏi từ tận đáy lòng.

“Đương nhiên là do lão Ngưu chỉ dạy tốt.” Bôi Mạc Đình cũng không giấu giếm.

“Lợi hại!” Vương Viễn phủi tay nói: “Ta đã không còn gì để dạy ngươi nữa rồi, xuống núi đi thôi.”

Mọi người: “...”

“Nói đi rốt cuộc ngươi đã xảy ra chuyện quái gì vậy?”

Thấy mấy người càng nói càng xa, Phi Vân Đạp Tuyết vội vàng bước tới, hỏi ra vấn đề mà tất cả mọi người đều tò mò.

“Ha ha!” Bôi Mạc Đình cười nói: “Hỏi Lão Tiên ấy.”

“Lão Tiên?”

Mọi người quay đầu, ánh mắt đổ dồn về phía Đinh Lão Tiên.

Cái gọi là giả vờ vô hình mới là chí mạng nhất, ánh mắt của kinh ngạc của mọi người khiến Đinh Lão Tiên cảm thấy thỏa mãn chưa từng có.

“Nhìn này!!”

Đinh Lão Tiên giả vờ bản thân có râu, tay trái vuốt vuốt chiếc cằm trống trơn, tay phải duỗi ra, một viên đan dược xuất hiện ở trước mặt mọi người.

(Viên Đạn Thời Gian) (Đan dược)

Cấp bậc: Cấp ba.

Dược hiệu: Sau khi uống vào thân pháp tăng lên 100%. Trong mắt của người uống thuốc, tốc độ ra tay của đối thủ giảm xuống 100%.

Thời gian duy trì:30 giây

Giới thiệu vật phẩm: Một viên đan dược kỳ quái, được chế tạo ra từ một tai nạn ngẫu nhiên trong lúc luyện đan.

Người luyện chế: Đinh Lão Tiên.

...

“Định mệnh! Viên thuốc này...”

Nhìn thấy thuộc tính của [Viên Đạn Thời Gian], đám người Một Đám Ô Hợp không khỏi thốt ra thành tiếng.

Trên thị trường, đan dược tăng thuộc tính trong một khoảng thời gian ngắn tương đối có giá trị, có điều đa số thuộc tính tăng lên cũng chỉ rơi vào khoảng trên dưới 30%.

Tăng thuộc tính thân pháp lên 100%, đương nhiên là vô cùng quý giá.

Bạn cần đăng nhập để bình luận