Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 346: Hình như đã từng quen biết

Điều này không khỏi khiến cho chủ nhiệm Trương không tự chủ được mà nhớ đến một người khác – một kẻ gan to bằng trời giết BOSS vượt cấp ở khắp nơi.

“Gửi mặt của hắn qua đây cho tôi nhìn một chút!” Chủ nhiệm Trương suy tư trong chốc lát, sau đó với người trẻ tuổi kia.

“A? Mặt?” Nhân viên lấy làm lạ, thầm nghĩ chủ nhiệm Trương phải chăng là có bệnh, tra người chơi thì trực tiếp tra số liệu là được, còn đi tra mặt? Thói xấu gì không biết? Lẽ nào phần mềm hack có thể viết ở trên mặt sao?

Quan lớn đè chết dân, tuy rằng trong lòng oán thầm, nhưng anh ta vẫn cực kỳ nghe lời phóng to hình ảnh khuôn mặt Vương Viễn lên trên màn hình.

“Hí...”

Sau khi nhìn rõ ràng khuôn mặt của Vương Viễn, chủ nhiệm Trương đột nhiên hít vào một ngụm khí lạnh.

Mặt chữ quốc, mày rậm mắt to, vóc người cao lớn vạm vỡ...

Những hình ảnh năm đó, lập tức xuất hiện ở trước mắt chủ nhiệm Trương.

Quả nhiên là hắn sao? Vừa nhìn thôi đã thấy giống nhau đến tám phần rồi, nhưng nhìn kỹ thì giữa hai lông mày có thêm vài phần giảo hoạt, hơn nữa mấy năm trước nhìn thấy hắn ở công ty, lúc ấy vóc người vẫn còn khỏe đẹp, mấy năm qua không gặp, hình như đến độ tuổi trung niên nên đã mập ra rất nhiều...

“Chủ nhiệm... Làm sao vậy? Ông biết hắn sao?”

Nhân viên kia thấy chủ nhiệm Trương nhìn tên hòa thượng đáng kinh ở trên màn hình với vẻ mặt kinh ngạc, không hề nhúc nhích, anh ta không nhịn được lên tiếng hỏi.

“Rất giống người mà tôi từng quen, nhưng nhìn kỹ thì hình như không phải.”

Chủ nhiệm Trương hoảng loạn nói: “Chúng ta còn hai bản mở rộng dự bị đúng không?”

“Vâng đúng!”

“Cho dù có phải là người kia hay không, tôi kiến nghị vẫn nên hủy bỏ cập nhật tự động, thay bằng cập nhật bằng tay đi! Nếu không làm như vậy, tâm huyết của mọi người đều sẽ uổng phí đó...” Chủ nhiệm Trương thở dài, sau đó lắc đầu rời khỏi tổ giám sát.

“?”

Tất cả mọi người bên trong tổ giám sát đều mang vẻ mặt không thể tin được. Bây giờ là thời đại nào rồi, còn phải cập nhật bằng tay nữa hả? Việc này cũng không thuộc phạm vi quản lý của tổ giám sát chúng ta mà...

...

Bên trong phòng, Vương Viễn tháo mũ trò chơi xuống, sau khi lê dép đi tới nhà vệ sinh để rửa mặt, lúc này ngoài cửa phòng khách truyền tới tiếng bước chân xột xoạt.

Không cần đoán, tất nhiên là “Đại tiểu thư” Tống Dương lại tới đây ăn trực.

“Sao hôm nay đến đây sớm thế?” Vương Viễn cách một chiếc cửa bất mãn hét lớn một tiếng. Bất mãn không phải là bởi vì Tống Dương tới ăn trực, mà là bởi vì bản thân thế nhưng lại coi việc cô nàng tới đây ăn trực thành thói quen, như vậy không phải là quá ti tiện sao?

“Trò chơi đang cập nhật mà, tôi lại không có chuyện để làm.” Nói tới đây, Tống Dương có chút oán hận nói: “Tôi còn đang làm nhiệm vụ đến điểm mấu chốt, ai ngờ hệ thống lại bắt đăng xuất, thế là giữa đường gãy gánh.”

“Ách...”

Vương Viễn có chút chột dạ hỏi: “Chắc cô cũng không biết vì sao lại đột nhiên cập nhật nhỉ.”

“Biết chứ.” Tống Dương nói với vẻ khó chịu: “Nghe nói là có một tên ngu ngốc không có nhiệm vụ nhưng lại xông vào nhiệm vụ của người chơi khác giết chết NPC nhiệm vụ, khiến cho nhiệm vụ bị gián đoạn, do đó dẫn đến việc phải cập nhật. Không phải thông báo giang hồ đã đề cập rồi sao, anh không nhìn thấy hả? Với lại sao sắc mặt của anh lại trở nên khó coi như vậy?”

“Mẹ nó! Cái tên ngu ngốc kia chính là tôi đó!” Vương Viễn tức giận nói.

Tống Dương: “...”

“Anh rảnh rỗi đi giết NPC làm gì!” Tống Dương khó hiểu.

Tuy rằng không phải NPC nhiệm vụ thì sẽ rơi ra đồ, nhưng độ nguy hiểm cực kỳ cao, hơn nữa còn dễ dàng dẫn đến việc bị truy sát. Trong tình huống bình thường, ngay cả người mới như Tống Dương còn biết không nên trêu chọc những NPC không phải là NPC nhiệm vụ, Vương Viễn chạy đến hội trường Cái Bang giết người, điều này quả thật khiến cho người ta cảm thấy vô cùng khó hiểu.

“Muốn giết thì giết chứ, còn phải có lý do nữa hả?” Câu trả lời của Vương Viễn cũng vô cùng bí hiểm, hắn đương nhiên sẽ không nói bản thân vì muốn giết một người phụ nữ tay trói gà không chặt nên mới bị người của Cái Bang bao vây đâu.

“Cô làm nhiệm vụ gì bị gián đoạn vậy?” Vương Viễn lảng chuyện khác.

Ngày thường, mọi người học võ công làm nhiệm vụ, Tống Dương đều trốn trong Tiêu Dao cốc học tập cầm kỳ thi họa, tự dưng cô nàng lại đi làm nhiệm vụ, không khỏi khiến người khác cảm thấy ngạc nhiên.

“Nhiệm vụ của một người phụ nữ...”

Tống Dương nói: “Người phụ nữ kia điên điên khùng khùng, sau khi biết tôi là truyền nhân của phái Tiêu Dao, lập tức quấn quít lấy tôi bắt tôi phải dậy bà ấy kỳ môn thuật số, mới dạy được một nửa thì hệ thống cập nhật.”

“Ha!” Vương Viễn nghe vậy bèn cười nói: “Không nghĩ tới mấy con gà còi tạp nham của phái Tiêu Dao các cô cũng được người coi trọng, xem ra cũng không phải là không có tác dụng.”

Trong lời giới thiệu của Tống Dương, quả thật Vương Viễn không có một chút hảo cảm nào với môn phái Tiêu Dao này, lúc nào cũng có cảm giác môn phái này cứ điên điên khùng khùng kiểu gì. Chả hiểu kiểu gì, một môn phái võ học lại không tu luyện võ học, mỗi ngày học một ít cầm kỳ thi họa, chữa bệnh coi bói, trông chả khác gì lũ thiểu năng. Nếu đổi lại là Vương Viễn thì đã phản sư một trăm lần rồi ấy chứ, ai ngờ trong trò chơi lại có NPC thích điều này, thật đúng là quái lạ.

Tạo ra một trò chơi kiệt tác sử thi có quy mô lớn, việc bất ngờ cập nhật bản mở rộng không chỉ khiến người chơi không kịp trở tay, công ty trò chơi cũng luống cuống tay chân, lần cập nhật này mất khoảng chừng hai mươi tư giờ đồng hồ.

Ăn cơm xong, sau khi đuổi kẻ chuyên ăn trực Tống Dương về, Vương Viễn nhàm chán mở diễn đàn trò chơi ra, xem trên đó có động tĩnh gì không.

Có thể nói Vương Viễn vẫn còn là một đứa trẻ, khi cha hắn bằng tuổi hắn thì đã biết tận dụng mọi cơ hội, cách làm cũng vô cùng cao minh. Cho dù cha hắn làm chuyện xấu ở trong trò chơi hay ngoài đời thực, đều có thể trưng ra dáng vẻ vô hại, khiến cho người ta theo bản năng không hề nghi ngờ gì, đây chính là sự chênh lệch về cảnh giới.

Đúng như Vương Viễn dự đoán, lúc này trên diễn đàn đã tràn đầy tiếng mắng chửi.

Thật ra việc cập nhật bản mở rộng là chuyện tốt đối với người chơi, phiên bản mới có thể có thêm nhiều cách chơi, nhưng việc mở rộng một cách đột ngột lại phản tác dụng.

Dù sao đẳng cấp tu vi hiện tại của người chơi đều chưa cao, chưa kịp thích ứng với phiên bản thứ nhất đã mở phiên bản thứ hai, việc này có hơi vô nghĩa, công ty trò chơi sắp tiêu đời đến nơi rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận