Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1168: Hoà thượng gây rối

Theo lời của đệ tử tiếp khách, đoàn người từ ngoài cửa bước vào sảnh đường chính.

Dư Thương Hải và Nhạc Bất Quần nghe vậy đều cau mày, sau đó cũng đồng loạt đứng dậy chào đón.

Những người này mặc huyền bào màu đen, trường kiếm khoác trên lưng, chuôi kiếm đều dài giống như một cây giáo.

Đội ngũ đi rất chỉnh tề, dáng vẻ nghiêm túc, khí thế uy nghiêm giống như một lưỡi dao đen nhánh và sắc bén, mang theo mũi nhọn cắm thẳng vào sảnh Chính Khí.

Người đi đầu chính là Ngũ Nhạc minh chủ trong truyền thuyết Tả Lãnh Thiền, sắc mặt người này hơi trắng, nét mặt uy nghiêm, vóc người vạm vỡ, đầu đội chiếc khăn vuông màu xanh, dáng vẻ thận trọng bễ nghễ khiến người ta không tránh khỏi cảm giác áp lực vô hình. Nhưng điều khiến Vương Viễn cảm thấy quỷ dị nhất chính là, rõ ràng khí thế của người này rất mạnh, vậy mà hắn không thể cảm giác được bất cứ nội công tu vi gì trên cơ thể của hắn ta.

Điều này tương đối đáng sợ.

Sau khi Dịch Cân Kinh của Vương Viễn đại thành, cảnh giới nội công đã đạt tới tu vi cực cao, người có thể che giấu khí tức trước mặt hắn đều là cao thủ tuyệt đỉnh, vậy người trước mắt này phải chăng nội công cũng đã tới Hóa cảnh?

Phía sau Tả Lãnh Thiền là Đinh Miễn Lục, Bách Nhạc cùng một số cao thủ của phái Tung Sơn, trong đó còn có một người chơi cũng là người quen cũ của Vương Viễn, tên là Ngũ Nhạc Độc Tôn gì đấy, xen lẫn giữa những cao thủ của phái Tung Sơn, không hề có chút cảm giác tồn tại nào.

"Nhạc chưởng môn, vì sao tiệc đính hôn của lệnh ái lại không mời Tả mỗ?"

Vừa bước vào sảnh chính, Tả Lãnh Thiền đã nửa cười nửa không cất tiếng hỏi, giọng điệu tưởng như đùa nhưng ngữ khí lại hệt như chất vấn.

"Ha ha ha!"

Nhạc Bất Quần cười nói: "Tả minh chủ mỗi ngày phải xử lý trăm công ngàn việc, tiểu nữ đính hôn chỉ là chuyện tầm thường, sao dám làm phiền Tả minh chủ, mong được lượng thứ."

"Ha ha!"

Tả Lãnh Thiền cười nói: "Ta và ngươi đều là người của phái Ngũ Nhạc, sao có thể nói những lời khách khí thế này!"

Nói đến đây, Tả Lãnh Thiền liếc nhìn Lâm Bình Chi đang tỏ vẻ bi phẫn, rồi nhìn Dư Thương Hải nói: "Ngày đại hỉ của Nhạc chưởng môn cũng chính là ngày đại hỉ của phái Ngũ Nhạc chúng ta, bất luận giữa các vị có ân oán thế nào, hôm nay chớ nhắc lại!"

"Tả minh chủ nói chí phải!"

Dư Thương Hải hiển nhiên không dám chọc tức Tả Lãnh Thiền, chỉ đành thấp giọng trả lời.

Nhạc Bất Quần cũng chạy tới nói với Lâm Bình Chi: "Bình Nhi, hôm nay là ngày đại hỉ của ngươi, đừng thất lễ! Có chuyện gì để sau hãy nói!"

"Hừ!"

Lâm Bình Chi hừ lạnh một tiếng, cũng không nói gì.

Dưới sự chỉ dẫn của Nhạc Bất Quần, Tả Lãnh Thiền ngồi xuống ghế trên, Vương Nguyên Bá cũng vội vàng bước tới chào hỏi, Tả Lãnh Thiền khẽ gật đầu đáp lại, hiển nhiên cũng rất khinh thường người này.

"Xem ra tất cả đều đã đông đủ!"

Trương Đại Tướng Quân không hề bất ngờ trước sự xuất hiện đột ngột của Tả Lãnh Thiền, hơn nữa dường như hắn ta còn đang rất mong chờ điều đó.

“Ngươi nói đông đủ là có ý gì?" Vương Viễn tò mò hỏi.

“Chính là người nên đến thì đều đã đến chứ sao!” Trương Đại Tướng Quân nói: “Nếu không thì hôn lễ này sẽ không có cách nào tiến hành, nhiệm vụ của ta cũng không thể xong. Bây giờ Tả Lãnh Thiền đã tới, không ai dám gây chuyện nữa!"

"Ừm..."

Vương Viễn sờ cằm.

Quả nhiên, đúng như lời Trương Đại Tướng Quân nói, sự xuất hiện của Tả Lãnh Thiền vẫn rất có tác dụng, từ khi hắn tới, Dư Thương Hải như con thỏ bị giật mình, không dám có nửa điểm kiêu căng, Lâm Bình Chi cũng yên tĩnh trở lại.

Lễ đính hôn tiếp tục diễn ra, Tả Lãnh Thiền lấy từ trong ngực ra một hộp đan dược làm quà, đưa cho Lâm Bình Chi.

Lâm Bình Chi dùng hai tay tiếp nhận.

Đúng lúc này, Trương Đại Tướng Quân đột nhiên đứng lên, cầm áo cà sa trên tay đi tới trước mặt Lâm Bình Chi.

"?"

Thấy Trương Đại Tướng Quân đột nhiên bước tới, Bạch Hạc Lưỡng Sí bỗng cảm thấy căng thẳng, những người khác cũng kinh ngạc, hòa thượng này muốn làm gì?

"A Di Đà Phật!"

Trương Đại Tướng Quân lịch sự thi lễ với với Tả Lãnh Thiền và Nhạc Bất Quần, sau đó kiên trì tới cùng nói: "Biết tin hậu nhân của Độ Nguyên sư huynh đính hôn, sư phụ Hồng Diệp Thiền Sư của ta đã mệnh lệnh cho tiểu tăng đến gửi tặng một món quà!"

Nói xong, Trương Đại Tướng Quân liền nâng chiếc áo cà sa trong tay lên.

"Ha ha chết tiệt! Thiếu Lâm Tự đang làm cái trò quái gì vậy?"

Nhìn thấy áo cà sa trong tay Trương Đại Tướng Quân, tất cả người chơi trong đại sảnh đều không nhịn được bật cười thành tiếng.

Mấy hòa thượng của Thiếu Lâm Tự đúng là kẻ nào kẻ nấy đều biết làm loạn như nhau!

Đang ngày đại hỉ của người ta, tên khốn này lại đưa tới một chiếc áo cà sa, không phải đang muốn khuyên người ta sớm ngày xuống tóc tu hành à? Đám hòa thượng này thật đúng là vô cùng ác độc.

Bạch Hạc Lưỡng Sí chỉ cảm thấy đau đầu.

Mẹ nó, toàn bộ người chơi đang có mặt ở đây, người khiến Bạch Hạc Lưỡng Sí lo lắng nhất chính là Vương Viễn, sợ hắn gây chuyện, trước đó còn phải bắt chuyện qua để ổn định.

Không ngờ, ổn định được tên hòa thượng này, thoắt cái lại nhảy ra tên hòa thượng khác, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, tên hòa thượng nào cũng đầu tóc bóng loáng, nhẵn nhụi như trái bầu.

Cũng may hòa thượng này không phải hòa thượng kia, chỉ cần hắn dám làm loạn, trực tiếp một kiếm giết ngay tại chỗ là được.

"!!!!"

Khác với những người chơi đang hóng chuyện, ngay khi hai cái tên "Hồng Diệp Thiền Sư" và "Độ Nguyên Thiền Sư" thốt ra từ trong miệng Trương Đại Tướng Quân, dù là Nhạc Bất Quần hay Tả Lãnh Thiền đều biến sắc, Dư Thương Hải và Vương Nguyên Bá thì lại hai mắt sáng rực.

Ánh mắt của bốn người không hẹn mà gặp, đều rơi vào chiếc áo cà sa trong tay Trương Đại Tướng Quân.

Những người khác không biết Hồng Diệp Thiền Sư và Độ Nguyên Thiền Sư là ai, nhưng Nhạc Bất Quần và những người khác thì không thể không biết.

Võ công thiên hạ đều xuất từ Thiếu Lâm, năm đó, cuốn kỳ thư "Quỳ Hoa Bảo Điển" lần đầu tiên xuất hiện trong tay Hồng Diệp Thiền Sư, được hai vị tổ sư của phái Hoa Sơn là Thái Nhạc tình cờ nghe được và cố tình sao chép. Sau đó, Độ Nguyên Thiền Sư đã tới Hoa Sơn để đòi lại bản sao chép Quỳ Hoa, rồi dựa vào trí nhớ của mình, sáng tạo nên bảy mươi hai đường Tịch Tà Kiếm Pháp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận