Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1273: Oán của Đinh Xuân Thu

“Vô Nhai Tử đúng là một lão già khốn khiếp...” Phi Vân Đạp Tuyết cảm khái nói: “Khó trách Đinh Xuân Thu lại gọi y như vậy.”

“Đúng vậy, ta đột nhiên có một chút đồng tình với Đinh Xuân Thu.” Mario liên tục gật đầu.

Vương Viễn cũng nhịn không được nói: “Thời thơ ấu bi thảm của Đinh Xuân Thu đã tạo ra tính cách đáng khinh vặn vẹo của lão hiện giờ, nói đến cùng Vô Nhai Tử chính là một trong những nguyên nhân chính.”

“Đúng vậy...” Mọi người đều lên tiếng tán đồng.

Vì sao Đinh Xuân Thu lại thích người khác nịnh hót như vậy? Bởi vì lão cần sự đồng cảm, Vô Nhai Tử lại không cho lão sự đồng cảm này, cũng chưa từng khen ngợi lão. Rõ ràng Đinh Xuân Thu ưu tú, xuất sắc hơn, Vô Nhai Tử lại chướng mắt lão, phương pháp giáo dục này thật sự là rất có vấn đề.

[Hệ thống nhắc nhở: Ngươi nhận nhiệm vụ Ảo Trận Trân Lung, trận thứ hai “Oán”.]

Cấp bậc nhiệm vụ : Kinh Thế Hãi Tục.

Nội dung nhiệm vụ : Tiêu diệt tâm ma của Đinh Xuân Thu 0/1.

Phần thưởng nhiệm vụ : Không biết.

Bối cảnh nhiệm vụ : Hàng năm Đinh Xuân Thu đều chịu những đãi ngộ bất công, trong lòng tích tụ oán khí, cần phải giúp lão thanh trừ ma chướng nơi đáy lòng.

Nhiệm vụ nhắc nhở : Không thể giết chết Đinh Xuân Thu.

“Ách... Sao ta lại có cảm giác bản thân chính là đại sứ giải mộng nhỉ...”

Nhìn nội dung nhiệm vụ ở thanh nhiệm vụ, Vương Viễn lập tức gãi đầu.

Có vẻ như ván cờ Trân Lung này là để giúp mấy tên lục căn không tịnh thỏa mãn dục vọng nơi đáy lòng. (Đoàn Dự: Má nó chứ!)

Có kinh nghiệm từ việc thông quan cửa thứ nhất, cửa thứ hai cũng không khó như bọn họ tưởng.

Mọi việc đều phải giải quyết từ căn nguyên mà!

Đinh Xuân Thu thiếu thứ gì? Lão cần người ta công nhận!

Ai công nhận? Vô Nhai Tử!

Làm cách nào để được Vô Nhai Tử công nhận? Chính là cầm kỳ thư họa!

Tự hỏi một lượt, vấn đề coi như được giải quyết dễ dàng.

Sau khi Lý Thu Thủy an ủi Đinh Xuân Thu một lúc thì cũng nhẹ nhàng rời đi.

Đám Vương Viễn lập tức đi tới trước mặt Đinh Xuân Thu.

“Các ngươi... Các ngươi là ai?!”

Nhìn thấy mấy người Vương Viễn đột nhiên xuất hiện, Đinh Xuân Thu hoảng sợ, lùi về sau một bước, sờ soạng trong lồng ngực, cũng không biết định lấy thứ gì ra.

Vương Viễn bước về phía trước, duỗi tay đè lại tay của Đinh Xuân Thu, nói: “Tiểu Đinh đúng không?”

“Ngươi... Ngươi biết ta?” Đinh Xuân Thu kinh hoảng nói.

“Đương nhiên là biết!” Vương Viễn cười nói: “Đừng hỏi ta là ai, ngươi chỉ cần biết ta đến giúp ngươi là được.”

“Giúp ta?”

Đinh Xuân Thu hỏi với vẻ mặt không thể hiểu được: “Giúp ta thế nào?”

“Đương nhiên là giúp ngươi nhận được sự công nhận của sư phụ ngươi.” Vương Viễn nói: “Thế nào, ngươi không muốn sao?”

“Chuyện này...”

Đinh Xuân Thu nghe vậy, lập tức vui mừng khôn xiết nói: “Thật vậy sao?”

Quả nhiên, Tiểu Đinh thời niên thiếu chính là một đứa trẻ thật thà, không có nguyện vọng gì khác, tâm nguyện lớn nhất chính là muốn được người ta công nhận, về sau dù Vô Nhai Tử đối xử với lão như vậy, lão cũng không quên tôn sư trọng đạo.

Sợ sư phụ đi đường mệt, lão đánh gãy sư phụ chân, sợ thân thể sư phụ không tốt, lão bèn ngủ với sư nương, hiếu thuận cực kỳ... Ha ha, lão Ngưu ta đây tẩy trắng người khác vẫn rất được đó chứ.

“Đương nhiên là thật! Nếu không bọn ta tới đây làm gì.” Vương Viễn gật đầu nói: “Ngươi biết lý do vì sao ngươi không được Vô Nhai Tử nhìn nhận không?”

“Bởi vì ta trầm mê võ công, tu vi tạp học không đủ.” Đinh Xuân Thu buồn bực nói: “Phái Tiêu Dao chúng ta vốn chính là môn phái võ học, sư tổ Tiêu Dao Tử cũng không yêu cầu đệ tử dưới trướng học cầm kỳ thư họa chữa bệnh bói toán chiêm tinh gì đó, không biết vì sao sư phụ ta lại cố tình bắt ta phải học mấy thứ vô dụng đấy.”

Xem ra không chỉ có đám Vương Viễn cảm thấy khó hiểu, Đinh Xuân Thu cũng buồn rầu cực kỳ.

“Sư phụ ngươi chính là một tên não tàn!” Vương Viễn hỏi tiếp: “Khi nào các ngươi kiểm tra cầm kỳ thư họa?”

“Đã thi đấu võ nghệ xong, kế tiếp chính là thi đấu cầm kỳ thư họa, ta không nên đi thì hơn.” Đinh Xuân Thu bỏ cuộc giữa đường: “Tuy rằng võ công của Tô sư huynh không bằng ta, nhưng huynh ấy nhập môn sớm, từ nhỏ đi theo sư phụ, tạp học giỏi hơn ta rất nhiều, cho dù ta có đi thì cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.”

“Không vội!” Vương Viễn xua tay nói: “Chúng ta có thể giúp ngươi!”

“Đừng kéo theo ta...” Mario liên tục xua tay nói: “Ta cũng không hiểu mấy thứ như cầm kỳ thư họa đâu.”

“Nếu có thể tiêu tiền thông quan thì ta có thể thử một lần.” Phi Vân Đạp Tuyết cũng vội vàng tỏ thái độ.

Mấy thứ mà phái Tiêu Dao thi đấu đều là mấy nghề ít người biết. Mấy thứ cổ quái, lạ lùng đó làm gì có ai đi nghiên cứu chứ? Người mà nghiên cứu mấy thứ này thì làm gì có ai lại đi chơi trò chơi chứ.

“Ai kêu các ngươi đi, đúng là tự thiếp vàng lên mặt!” Vương Viễn chỉ vào Tống Dương nói: “Tiểu Tống, ngươi đi!”

Tống Dương nhà người ta chính là đệ tử chính quy đã thành công xuất sư đồng thời thông qua sát hạch của phái Tiêu Dao, tất nhiên mấy vấn đề nhỏ này sẽ không làm khó được cô, còn không phải là thi đấu cầm kỳ thư họa sao, đi thi hộ là được.

“Ủa?”

Đinh Xuân Thu liếc nhìn Tống Dương từ trên xuống dưới một lượt, sau đó kinh ngạc nói: “Vị cô nương này thế nhưng cũng là đệ tử phái Tiêu Dao? Chẳng lẽ là đệ tử của sư bá.”

“Ta là...”

Tống Dương vừa định thành thật khai báo tên họ.

Vương Viễn bèn vội vàng ngắt lời: “Ngươi quan tâm cô ấy là ai làm gì, có thể giúp ngươi thông qua cuộc thi là được.”

“Cũng không phải ta nghi ngờ năng lực của vị cô nương đây...” Đinh Xuân Thu nói: “Chẳng qua Đinh mỗ là nam nhi cao bảy thước, cô nương lại là thân nữ nhi, sao có thể thi hộ ta được? Sư phụ Vô Nhai Tử của ta cũng không phải là người mù.”

“Ha ha!” Vương Viễn cười ha ha nói: “Ngươi đã từng nghe qua về thuật dịch dung chưa?”

Dứt lời, Vương Viễn lấy đạo cụ ở trong túi ra, trang điểm khắp người Tống Dương một lượt.

Một lát sau, cơ thể Tống Dương nhoáng lên một cái, nháy mắt đã hóa thành dáng vẻ của Đinh Xuân Thu.

“Chuyện này... Chuyện này cũng được nữa hả?” Đinh Xuân Thu trợn mắt há hốc mồm nói: “Ngay bản thân ta cũng rất xem thường tạp học, không thể ngờ tạp học lại hữu dụng đến vậy.”

“Đương nhiên rồi!” Vương Viễn nói: “Ngươi cũng đừng coi thường bản thân, về sau ngươi cũng là đại sư tạp học cả một thế hệ, chẳng qua là không đi theo chính đạo mà thôi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận