Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 499: Tu vi tinh tiến

Trong trò chơi có hơn một trăm triệu người chơi, từ trước đến nay mấy chuyện như tu hành đều là đi ngược dòng nước không tiến ắt lùi, có chút lười biếng thôi thì rất có thể sẽ bị người phía sau vượt lên.

Lúc tất cả mọi người đều bế quan luyện công vì Hoa Sơn Luận Kiếm, tất nhiên Vương Viễn cũng sẽ không ngoại lệ.

Vương Viễn là một tên lười, kẻ lười thì thích nhất là làm một mẻ, khoẻ suốt đời. Ngày thường Vương Viễn rất lười nhác, công pháp tu vi tiến cảnh cũng không tính là nhanh. Lần này Vương Viễn cũng không đi dạo ở bên ngoài Thiếu Lâm tự. Vừa trở lại môn phái, Vương Viễn lập tức chui vào Mộc Nhân Hạng phía sau núi, mở ra trạng thái bế quan.

Tuy rằng Mộc Nhân Hạng đều là Khôi Lỗi để luyện võ, nhưng cũng là bí cảnh của Thiếu Lâm tự, chỉ có người chơi mang theo chỉ thị viết tay của phương trượng Thiếu Lâm thì mới có thể tiến vào. Khôi Lỗi luyện võ này cũng sẽ tăng lên giang hồ lịch duyệt và công pháp giống như quái ở bên ngoài.

Sự khác biệt duy nhất là quái trong Mộc Nhân Hạng đều là quái thường, không hề tồn tại BOSS, không thề mang đến sự bất ngờ và ngạc nhiên mừng rỡ cho người chơi, điều này khiến cho công việc luyện cấp vốn đã tẻ nhạt nay lại càng trở nên tẻ nhạt hơn.

Thời gian trôi qua rất nhanh, Vương Viễn đã bế quan một tháng.

Một tháng qua, ban ngày Vương Viễn đánh mộc nhân tới hạn mức cao nhất, buổi tối treo máy luyện nội công, chưa từng gián đoạn, cuối cùng đã từ cấp 38 lên cấp 42, phần lớn cảnh giới võ học công pháp trên người, dưới sự bổ trợ của trang bị cũng đều đã tăng tới cảnh giới cao nhất hiện giờ - Tâm Lĩnh Thần Hội. Có điều Kim Cương Bất Hoại Thần Công yêu cầu độ thông thạo vô cùng kinh người, cho dù bị ăn đánh ở Mộc Nhân Hạng liên tục một tháng, nhưng hiện tại độ thông thạo cũng chỉ mới tăng lên một phần năm mà thôi, vẫn ở cảnh giới Dung Hội Quán Thông.

Hết cách rồi, lực phòng ngự của Vương Viễn quá cao, mộc nhân đánh Vương Viễn cũng là trừ máu một cách ép buộc, cứ tích lũy từng chút từng chút một như vậy, không biết đến ngày tháng năm nào mới có thể tăng lên.

Thứ đáng để nhắc tới chính là, sau một tháng treo máy tu luyện, Dịch Cân Kinh Thần Công của Vương Viễn đã tăng lên hai tầng, đạt tới cảnh giới Dung Hội Quán Thông, điểm khí huyết đột phá 13000, điểm nội lực đột phá 10000.

Dù sao cũng là nội công có cấp bậc thần công cái thế, tu luyện tới tiến cảnh càng ngày càng chậm. Vương Viễn căn cốt trác tuyệt, tuy rằng tu luyện nội công đã được bổ trợ thêm chút, nhưng Vương Viễn đều là treo máy tu luyện, chưa bao giờ tự ngồi điều tức, trong vòng một tháng tăng lên hai tầng đã là thần tốc rồi.

...

Lúc Vương Viễn đang không ngừng tiến bộ, những người khác cũng không dậm chân tại chỗ. Trên bảng xếp hạng, người chơi có cấp bậc cao nhất hiện giờ đã là cấp 48, ngay cả Bôi Mạc Đình và Mario đều đã lên tới cấp 45, cấp bậc hiện giờ của Vương Viễn cũng chỉ mới ở đội tiền tuyến mà thôi.

Lúc này có thể nhìn ra tầm quan trọng của ngộ tính.

Người chơi có ngộ tính cao, không chỉ có tốc độ tăng lên độ thông thạo võ học nhanh, năng lực lĩnh ngộ cao mà giang hồ lịch duyệt nhận được cũng có ưu thế hơn người chơi có ngộ tính thấp. Trong “Đại Võ Tiên”, giữa giang hồ lịch duyệt và kinh nghiệm tăng cấp có một thứ tên là tỷ suất chuyển đổi. Ngộ tính của người chơi càng cao, tỷ suất chuyển đổi kinh nghiệm sẽ càng cao, tốc độ thăng cấp cũng sẽ càng nhanh.

Đối với việc này, Vương Viễn cảm nhận được hệ thống rất có ác ý với những người chơi có ngộ tính thấp... Đúng là ngu ngốc thì sẽ không có nhân quyền... Dựa vào đâu ngộ tính thấp thăng cấp cũng chậm chứ?

Đã có không ít người chơi khiếu nại về vấn đề của Vương Viễn ở trên mạng, câu trả lời của hệ thống lại khiến cho người ta không thể phản bác: “Thuộc tính tối đa là một trăm hai, ngộ tính thấp đồng nghĩa với việc thuộc tính khác sẽ cao, nếu cảm thấy không hài lòng với thuộc tính của bản thân, có thể tạo lại nhân vật, cũng có thể đi đọc sách biết chữ tăng ngộ tính lên.”

Thấy không, đây chính là vẻ mặt đáng ghê tởm của nhà tư bản trò chơi, không phục thì xóa tài khoản luyện lại, hoặc là dùng tiền đọc sách.

Ai chẳng biết ở giai đoạn hiện giờ nơi ăn tiền nhiều nhất chính là trường tư và tiệm thuộc! Chút tiền mà ông đây kiếm được cũng không đủ đến trường xem bệnh đâu! Bởi vậy có thể thấy được từ xưa đến nay giáo dục và chữa bệnh đều là vấn đề nan giải.

Đi vào trong chùa, một tháng không ra cửa chính của Mộc Nhân Hạng, người chơi của Thiếu Lâm tự đã nhiều hơn trước kia rất nhiều.

Một tháng qua, danh tiếng của “Đại Võ Tiên” tăng cao, đã bắt đầu vận hành chính thức, một lượng lớn người chơi tràn vào máy chủ, đã tăng lên gấp mấy lần so với trước khi Vương Viễn bế quan

Cũng may sau khi có một lượng lớn người chơi tràn vào, bản đồ của hệ thống đã mở rộng gấp mấy lần, nếu không chỉ sợ Thiếu Lâm tự của một tháng trước đây sẽ không thể chứa được nhiều người chơi như vậy, càng khỏi phải nói môn phái đột nhiên trở nên nổi tiếng như Hoa Sơn, ít ra Thiếu Lâm tự vẫn là một ngôi chùa lớn, còn phái Hoa Sơn chỉ có vài tòa nhà ở trước và sau núi...

“Sư thúc Đại Xuân, ngài đã xuất quan!”

Ngay lúc Vương Viễn còn đang cảm thán thế giới này biến đổi quá nhanh, đột nhiên một NPC tiểu hòa thượng đi tới trước mặt Vương Viễn.

NPC này Vương Viễn cảm thấy rất quen mắt, đúng là hòa thượng Hư Thanh từng thấy ở Bồ Đề Viện lúc trước.

Xưng hô của Hư Thanh khiến Vương Viễn càng thâm cảm khái.

Được rồi, bây giờ mình đã là thế hệ sư thức.

“Ừ!”

Vương Viễn gật đầu nói: “Có chuyện gì không?”

“Phương Trượng đại sư nói, mời ngươi đến Đại Hùng bảo điện một chuyến!” Hư Thanh nói.

“Đã biết!” Vương Viễn phất tay một cái nói: “Ta đi ngay đây!”

Đồng thời Vương Viễn cũng thầm nghĩ: lão hòa thượng Huyền Từ này thật đúng là nhạy bén, mình vừa mới đặt chân ra khỏi Mộc Nhân Hạng, thế mà lão đã hay tin ngay lập tức, chẳng lẽ đang giám sát ông đây hay gì?

Bạn cần đăng nhập để bình luận