Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 687: Đạn Chỉ Thần Công

“Ha ha ha!”

Vương Viễn nghe vậy đột nhiên lại lớn tiếng cười.

“Con lừa ngốc nhà ngươi, cười cái gì?” Nghe được tiếng cười của Vương Viễn, Dương Tiêu hỏi với vẻ mặt cảnh giác.

“A di đà phật!” Vương Viễn niệm dài một tiếng phật hiệu, sau đó cúi đầu nhìn nửa thân dưới của y rồi bảo: “Hình tượng hiện giờ của Dương tả sứ thật sự có phong cách rất riêng nha, nếu giáo chúng ma giáo nhìn thấy, vậy cảnh tượng hẳn sẽ vô cùng thú vị đây.”

Nói xong, Vương Viễn duỗi tay ra, roẹt một cái đã xé rách một chút vải còn sót lại trên đùi Dương Tiêu xuống, lần này thì y thật sự rất thành thật.

“Ngươi!!”

Dương Tiêu là một người đọc sách, hơn nữa cũng vô cùng coi trọng hình tượng của mình. Lúc này, nửa người dưới chỉ còn lại mỗi một vật để che chắn cũng đã bị Vương Viễn kéo xuống nốt. Y vừa sợ vừa giận, sắc mặt soát một cái đỏ đến tận cổ.

“Gọi người đi!”

Thấy bộ dáng này của y, Vương Viễn nhún vai, cười tủm tỉm nói: “Người chơi chúng ta chết còn có thể sống lại, nhưng nếu bộ dạng này của Dương tả sứ ngài bị người nhìn thấy thì, hê hê!”

“Chậc chậc chậc chậc!”

Mấy người Bôi Mạc Đình nghe vậy, đều không hẹn mà cùng phát ra tiếng chậc chậc.

Rốt cuộc vẫn là Vương Viễn nham hiểm. Đối với Dương Tiêu mà nói, thể diện còn quan trọng hơn cả sống chết rất nhiều. Dưới tình huống bình thường, lấy mạng để uy hiếp y sẽ chẳng có nổi tác dụng gì hết. Nhưng khiến y mất thể diện giống như Vương Viễn, chắc chắn có thể chọc thẳng vào điểm yếu của y, khiến y sống không bằng chết.

Cuối cùng, Vương Viễn còn không quên dặn Mario: “Lão Ma! Chụp thêm mấy pô ảnh nữa đi, rồi gửi đến các đại môn phái, thêm hai bức cho Thánh Hỏa đàn, Ma giáo!”

“Được!”

Khi làm việc xấu, Mario tích cực hơn bất kỳ một ai, hắn ta vội vàng triệu hồi tinh linh máy ảnh, rồi vây quanh chụp hình Dương Tiêu.

Dương Tiêu trần nửa người dưới, nằm bên cạnh hố phân, y bắt chéo chân, vẻ mặt chán chường, bộ dáng đó thật sự còn kích thích hơn cả kích thích…

“Đừng… đừng đừng đừng…”

Một loạt lời nói lừa gạt này của Vương Viễn, khiến Dương Tiêu cuối cùng cũng không nhịn được nữa mà vội vàng cầu xin: “Thủ đoạn của các vị thật tuyệt diệu, Dương mỗ phục rồi! Ta bằng lòng dâng hết toàn bộ vật trên người lên, chỉ xin các vị hãy cho ta được chết thoải mái!”

Nói xong, Dương Tiêu lôi hai quyển sách từ trong ngực ra, đưa cho Vương Viễn và nói: “Từ trước đến nay, Dương mỗ không dùng binh khí, trên người cũng không có bất cứ trang bị gì, chỉ có hai quyển bí tịch công pháp này mà thôi.”

[Thanh Trúc Thủ]

Phân loại: Quyền chưởng

Phẩm chất: Trung cấp

Giới thiệu: Chưởng pháp độc môn của Dương Tiêu.

Điều kiện học: Ngộ tính 27, lực tay 32.

Bối cảnh công pháp: Phát ra chưởng lực âm hàn để khống chế kẻ địch với lực xoáy đặc biệt, sẽ có hiệu quả hơn khi phối hợp với nội công thuộc tính hàn.

Công pháp thuộc tính!

Trong giang hồ, thuộc tính tấn công là một thuộc tính có tính thực dụng cực cao. Bất cứ công pháp nào mang thuộc tính tấn công đều có giá trị khá lớn, nhìn từ phần giới thiệu thì “Thanh Trúc Thủ” này thuộc công pháp hệ băng, cho nên cần phối hợp với nội công tâm pháp chủ yếu là âm hàn.

“Rác rưởi!”

Vương Viễn nhìn thoáng qua bí tịch trong tay một cách khinh bỉ, thuận tay mở “Thanh Trúc Thủ” trong tay ra rồi hỏi: “Ai có thể học đây?”

“Thứ ta học là Thuần Dương Vô Cực Công, nội công dương cương chính tông! Không thể học được thứ này đâu…” Mairo có chút tiếc hận, công pháp đê tiện như vậy thực sự rất hợp với khí chất của hắn ta.

“Ta cũng không thể học được…” Trường Tình Tử lắc đầu nói: “Nội công của ta là hệ độc, cũng không phải hệ âm hàn.”

“Công pháp của ta là Nga Mi Cửu Dương…”

“Ai hỏi ngươi!”

Đinh Lão Tiên vừa định nói gì đó thì lại bị mọi người cùng nhau gạt bỏ.

Lúc đánh nhau, thằng cha này chẳng có lấy một chút tác dụng gì, vậy mà lại còn muốn phần thưởng, thật đúng là mặt dày đến cực điểm.

“Thật ra ta có thể học nó, nhưng ta là kiếm khách mà.” Bôi Mạc Đình nhìn thoáng qua nội công của mình với vẻ mặt rối bời. Một nghề cho chín còn hơn chín nghề, trong trò chơi cũng có đạo lý này. Ở giai đoạn hiện tại, công pháp trung cấp đã là tiêu chuẩn cho tất cả người chơi, cho dù là các thuộc tính. Bôi Mạc Đình thân là kiếm khách, y cũng không cần một bản võ học quyền chưởng trung cấp làm gì.

Dù sao thì thanh công pháp chỉ có mười chỗ, lắp võ học kiếm pháp ngoài việc tăng thêm thuộc tính cho người chơi ra, thì còn có thể nâng cao thuộc tính ngự kiếm của họ. Cho nên cầm một quyển võ học quyền chưởng trung cấp chiếm vị trí thì có hơi lãng phí.

“Kiếm của ngươi đâu?” Vương Viễn hỏi ngược lại.

“Ế…” Bôi Mạc Đình hơi sững sờ, sau đó đỏ mặt đáp: “Ờm, cho ta đi!”

Lời nhắc nhở này của Vương Viễn khiến y xấu hổ nhận ra sự chênh lệch của mình. Y quá ỷ lại vào kiếm pháp, lỡ như vũ khí bị gãy, vậy sức chiến đấu sẽ giảm mạnh xuống.

Sau khi ném [Thanh Trúc Thủ] cho y xong, Vương Viễn nhanh chóng mở bí tịch thần công thứ hai ra.

[Đạn Chỉ Thần Công]

Phân loại: Ám khí

Phẩm chất: Cao cấp

Giới thiệu: Vũ khí do đảo chủ Đào Hoa Đảo sáng tạo ra.

Điều kiện học: Ngộ tính 30, thân pháp 54.

Bối cảnh công pháp: Ám khí cao thâm được đảo chủ Đào Hoa Đảo Hoàng Dược Sư sáng tạo ra, dùng chỉ kình đặc biệt để phóng ám khí đả thương người, có uy lực cực kỳ mạnh mẽ, chính là một trong những tuyệt học của Đào Hoa Đảo.

“Ám khí cao cấp!”

Bọn Mario nhìn thấy thuộc tính của Đạn Chỉ Thần Công trong tay Vương Viễn thì kích động kêu lên.

Trong “Đại Võ Tiên”, công pháp ám khí là loại hi hữu nhất trong tất cả các công pháp chiêu thức.

Loại hình như quyền cước và binh khí, các đại môn phái ít nhiều đều có, không nói đến Thiếu Lâm tự - môn phái tinh thông mười tám loại binh khí, chỉ riêng phái học lệch như Hoa Sơn thôi cũng truyền thụ công pháp loại hình quyền cước.

Mà công pháp ám khí chỉ có những môn phái cực kì cá biệt và đặc thù như Thanh Thành Bồng Lai mới có chỗ phân phối, trong các đại môn phái thì chỉ có Đường Môn mới tồn tại loại công pháp này.

Cho dù trong giang hồ có đủ loại võ học, công pháp ám khí cũng cực kì hi hữu, kém xa loại hình như quyền cước và binh khí nhan nhản khắp nơi.

Thế nhưng phương pháp tấn công tầm xa kiểu này lại là võ học có tính thực dụng cực cao, cũng bởi vì nguyên nhân đó, giá trị của nó luôn lớn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận