Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 568: Bẫy chết ngươi

“Hê…”

Nghe được lời xin giúp đỡ của Vương Viễn, đám người xung quanh không hẹn mà cùng nở nụ cười.

Đây là do ngươi muốn chúng ta giúp đó nha, không phải chúng ta tự mình cướp!

Đương nhiên, điều khiến cho mọi người cảm thấy vui mừng hơn cả đó là hóa ra hòa thượng này cũng không thể cày BOSS này một mình.

Ngay cả Sơn Hà Vô Dạng cũng hơi ngẩn ra, sau đó mỉm cười đáp: “Giúp người làm niềm vui chính là truyền thống tốt đẹp, nếu hắn đã chủ động yêu cầu, vậy chúng ta hiển nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.”

Cùng lúc nói xong, Sơn Hà Vô Dạng rút trường kiếm, lên ngựa xung trận mà vọt thẳng tới trước.

Vương Viễn chỉ cảm thấy kiếm quang lóe lên trước mắt, trường kiếm của Sơn Hà Vô Dạng đã đâm một chiêu Thương Tùng Nghênh Khách vào cổ họng của Song Đầu Ma Viên kia. Cùng lúc đó phóng nội kình ra, kiếm quang sắc bén kéo ra một đóa hoa máu trên cổ Song Đầu Ma Viên.

-774

Một chuỗi con số bay lên trên đầu Song Đầu Ma Viên.

“Ế?”

“Ế?”

Vương Viễn và Sơn Hà Vô Dạng đồng thời thầm cả kinh.

“Công kích mạnh thật!”

Vương Viễn hơi nhướn mày.

Sau khi dây dưa mấy hiệp với Song Đầu Ma Viên, Vương Viễn vẫn vô cùng hiểu rõ lực phòng ngự của con súc sinh này.

[Thương Tùng Nghênh Khách] là thức mở đầu trong kiếm pháp của Hoa Sơn, cũng là một chiêu bình thường không có gì nổi bật nhất trong võ học của phái Hoa Sơn. Nhưng đệ tử Hoa Sơn trước mắt này chỉ dựa vào một chiêu đã đánh ra sát thương hơn bảy trăm điểm, vậy có thể thấy được tu vi của y thật sự không thấp. Người chơi có thể có được tu vi mạnh mẽ như vậy, Vương Viễn cũng chỉ từng thấy mỗi Bạch Hạc Lượng Sí mà thôi.

Bạch Hạc Lượng Sí cũng là đệ tử Hoa Sơn, mẹ nó, phái Hoa Sơn thật sự mạnh như vậy sao? Vương Viễn có chút cảm khái.

Con mẹ nó, chẳng trách phái Hoa Sơn lại nổi tiếng như vậy, chỉ cần mình có chút khả năng có thể chọn lựa, chắc chắn sẽ gia nhập vào phái Hoa Sơn.

“Phòng thủ thật mạnh!!”

Trong lòng Sơn Hà Vô Dạng lại càng ngạc nhiên hơn, yếu hầu chính là vị trí yếu hại. Một kiếm này của mình đâm vào, cho dù không xuất hiện sát thương lớn, thì ít nhất cũng phải đánh ra sát thương bốn con số mới đúng. Nhưng một kiếm này đâm trúng, chỉ vẻn vẹn đánh ra bảy trăm điểm sát thương, đủ để thấy lực phòng thủ của Song Đầu Ma Viên này rất mạnh.

Hóa ra hòa thượng này đang một mình đấu với một BOSS khủng khiếp như vậy sao? Thiếu Lâm quả nhiên danh bất hư truyền.

“Cẩn thận!”

Ngay lúc Sơn Hà Vô Dạng đang thán phục BOSS trước mặt mạnh mẽ, thì lời nhắc nhở của đồng đội vang lên phía sau, chỉ thấy Song Đầu Ma Viên hé miệng ra, phun thẳng một luồng khí lạnh về phía y.

“Hê hê!”

Vương Viễn thấy thế, trong lòng mừng thầm.

“Đụ má!”

Nhưng ai ngờ Sơn Hà Vô Dạng kêu lên một tiếng sợ hãi, rồi vội vàng nhảy ra sau, tránh thoát công kích bằng khí lạnh.

Y đáp xuống đất, xoay người, quay đầu và vung kiếm!

Một loạt động tác của Sơn Hà Vô Dạng như nước chảy mây trôi, một chiêu “Hữu Phong Lai Nghi” đâm vào dưới nách của Song Đầu Ma Viên.

“Ế, tiểu tử này giấu nghề!”

Vương Viễn nhìn thoáng qua Sơn Hà Vô Dạng một cách kinh ngạc, thuận tay ném một lời mời tổ đội qua.

Sơn Hà Vô Dạng nhìn thấy lời mời tổ đội, nhấn vào xác nhận theo bản năng.

Nhưng đúng lúc phân tâm này, đột nhiên trước mắt tối sầm lại, một cái đầu to đã vù đến trước mặt y.

“Xong rồi!”

Sơn Hà Vô Dạng thầm nói một tiếng không ổn, chỉ nghe thấy “ầm” một tiếng, trong chớp mắt đã xuất hiện ở điểm sống lại của thành Lạc Dương.

"Ha ha ha!"

Sau khi lừa chết Sơn Hà Vô Dạng, Vương Viễn cười thầm một tiếng, chui ra từ bên dưới cánh tay của Song Đầu Ma Viên, lăn về phía sau nó.

"???"

Mà đám người Non Sông Gấm Vóc thấy trong nháy mắt không biết vì sao lão đại đã bị BOSS cho một quyền giết chết, trên đầu ai cũng nhảy ra một chuỗi dấu chấm hỏi, rồi đồng loạt chế giễu trong kênh đội: "Không thể nào. Lão đại, ngươi sao vậy? Sao lại yếu thế?"

Sơn Hà Vô Dạng làm đội trưởng, thực lực đương nhiên không thể nghi ngờ.

Tuy không mạnh đến mức một mình đánh BOSS như Vương Viễn, nhưng cũng không đến nỗi trong một hiệp đã bị Song Đầu Ma Viên này giết chết.

"Sơ ý, sơ ý thôi!"

Sơn Hà Vô Dạng bị cười nhạo, gương mặt đỏ bừng.

"Chậc, ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ tin sao?"

Đoàn người nhao nhao bĩu môi, bày tỏ không tin.

"Là lỗi ta được chưa!" Sơn Hà Vô Dạng cũng lười giải thích, nói thẳng: "Các ngươi cẩn thận một chút!"

"Yên tâm!"

Mọi người tự tin nói: "Người của chúng ta nhiều như vậy, lại không xử lí được một con súc sinh sao?"

"Ta muốn nói là tên hòa thượng kia!" Sơn Hà Vô Dạng nói: "Tuy rằng không biết không đúng chỗ nào, nhưng chắc chắn hòa thượng kia có chỗ kì lạ."

"Kì lạ?"

"Grào!"

Trong lúc mọi người còn đang suy nghĩ, chỉ nghe Song Đầu Ma Viên gầm lên phẫn nộ, nhảy lên đánh tới, nắm đấm to như bao cát được giơ lên, đập thẳng về phía đám người Non Sông Gấm Vóc.

Trong trò chơi, thứ quan trọng nhất khi đánh BOSS là giá trị cừu hận. Cừu hận của Song Đầu Ma Viên này đã bị Sơn Hà Vô Dạng lúc nãy kéo hết qua, nhưng chỉ trong nháy mắt tên đó đã bị giết nên giá trị cừu hận lại bị phân tán.

Vương Viễn len lén chạy ra khỏi tầm mắt của Song Đầu Ma Viên, chính vì vậy nên cừu hận đã rơi vào đám người Non Sông Gấm Vóc đang đứng trong tầm nhìn của nó.

Trong trường hợp này, có thể nhìn ra đâu là cao thủ.

Thấy Song Đầu Ma Viên lao tới, Non Sông Gấm Vóc tiến về phía trước một bước, điều động chân khí, ngưng tụ một đồ án thái cực chắn ở trước mặt.

Những người khác đều thi triển khinh công, tản ra tứ phía, kéo dãn trận địa, vây Song Đầu Ma Viên vào giữa.

"Không biết lượng sức!"

Thấy Non Sông Gấm Vóc lại muốn dùng công pháp đỡ đòn tấn công của Song Đầu Ma Viên, Vương Viễn không nhịn được cười lạnh một tiếng.

Sức lực của Song Đầu Ma Viên này vô cùng lớn, lực công kích cao, phán định mạnh, ngay cả Vương Viễn cũng không dám chống đỡ. Đệ tử Võ Đang này lại có ý muốn dùng công pháp đón đỡ để phòng ngữ, thật là không biết sống chết.

"Uỳnh!"

Một quyền của Song Đầu Ma Viên giáng xuống, nện lên đồ án thái cực của Non Sông Gấm Vóc, tạo nên một âm thanh nặng nề .

"Phụt..."

Đồ án thái cực theo đó mà biến mất.

Non Sông Gấm Vóc bị một quyền đập bổ nhào, không tự chủ được mà bay về phía sau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận