Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1082: Vương Viễn đơn đấu Niên Thú

"Muốn chết cùng chết!"

Bạch Hạc Lưỡng Sí lớn tiếng nói, tên này suy nghĩ quá nhiều, sợ Vương Viễn đẩy bọn hắn ra độc chiếm chân thân Niên Thú.

"Vậy ngươi gánh! Ta chạy trước!"

Vương Viễn thấy Bạch Hạc Lưỡng Sí khẳng khái chịu chết như thế, thì lập tức lấy ra một tấm Truyền Tống Phù.

"Đừng... Đừng vậy chứ... Vẫn là ngươi tới đi..." Bạch Hạc Lưỡng Sí xạm mặt lại, mẹ nó, hòa thượng này sao lại không ra bài theo thói quen.

Niên Thú hung mãnh như vậy, Bạch Hạc Lưỡng Sí lại không phải môn phái chịu đòn.

"Grao!"

Chỉ ngây người một lúc mà chân thân Niên Thú đã tới gần.

Chân thân Niên Thú như một con quái vật khổng lồ cao bằng toà nhà bốn tầng, da dày thịt béo không nói, móng vuốt của nó vồ xuống dưới thì không có người nào có thể gánh vác được, như là một chiếc xe bọc thép không lồ, nó đi tới đâu không ai có thể cản nổi, trực tiếp nghiền ép lao qua.

Ngay cả đống kiến trúc trong nội thành, chịu một cước của chân thân Niên Thú cũng sẽ sụp đổ ngay tại chỗ.

Người chơi trong nội thành vì muốn sờ đến BOSS, chen chúc lít nha lít nhít, chật như nêm cối.

Chân thân Niên Thú một đường xông tới đây, đã giết không biết bao nhiêu người...

Người chơi sống sót cũng ý thức được con thú khổng lồ đáng sợ này không thể ngăn cản, nhao nhao chạy trốn khắp nơi.

Không chạy thì thôi, vừa chạy lập tức loạn, người chơi bị chèn chết, bị đâm chết, bị giẫm đạp chết lại nhiều vô số kể.

Quả thực là một thảm họa.

Trong trò chơi, những người chơi ở trong những thành chính không bị chân thân Niên Thú giáng lâm thì vô cùng khó chịu, nói cái gì mà bản thân vận khí không tốt không được nhận nhiệm vụ ẩn, ước gì bản thân có mặt ở Trường An ngay lúc này.

Nhưng bây giờ người chơi ở thành Trường An lại đang gạt nước mắt khóc lóc kể lể: "Con mẹ nó, đứng đấy nói chuyện không đau eo! Đây là vận khí cái quái gì!" Dáng người Niên Thú khá lớn, tốc độ lại cực nhanh, Truyền Tống Phù là truyền tống vượt thành, truyền tống xa hơn Độn Địa Phù, khi đọc cần khoảng chừng năm giây, trong lúc đó chỉ cần bị đánh gãy, truyền tống sẽ thất bại.

"Các ngươi đi mau! Ta yểm trợ cho các ngươi!"

Niên Thú sắp lao tới nơi mà đám người Một Đám Ô Hợp vẫn chưa kịp truyền tống rời đi, Vương Viễn dứt khoát cắn răng trực tiếp nghênh đón.

"Grao!"

Cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt, bởi vì vấn đề điểm tích lũy, Niên Thú vừa xuất hiện thì đã bị đám người Vương Viễn kéo chặt thù hận.

Lúc này Vương Viễn chủ động đi lên ngăn cản, Niên Thú đương nhiên sẽ không nương tay.

Nó hú lên một tiếng quái dị, nâng móng vuốt lên, đập xuống đầu Vương Viễn.

"Choang! ! !"

Móng vuốt của Niên Thú có đường kính khoảng chừng hai mét, móng vuốt to lớn từ trên trời giáng xuống, đập thật mạnh lên người Vương Viễn, bụi mù bốc lên, đất đá bay tán loạn, mặt đất bị nện thành một dấu chân khổng lồ, người chơi xung quanh lập tức cảm giác như có một trận động đất, suýt nữa đứng không vững.

"Mẹ nó, vừa rồi tên ngốc kia có phải đầu óc có vấn đề hay không! Lúc này còn dám đi lên!"

"Chắc không phải là chia tay bạn gái nên nghĩ quẩn đấy chứ!"

Thấy Vương Viễn chết một cách ngốc nghếch như thế, người chơi xung quanh nhịn không được bắt đầu cười trên nỗi đau của người khác, hoàn toàn quên mất Niên Thú vẫn chưa rời đi.

Trong lúc người chơi xung quanh trào phúng Vương Viễn không biết tự lượng sức mình, đột nhiên, móng vuốt của chân thân Niên Thú chậm rãi giơ lên, phía dưới móng vuốt còn lóe ra ánh sáng màu vàng.

"? ? ? ? Bảo bối gì à!"

Người chơi xung quanh còn tưởng rằng Vương Viễn vừa mới bị giẫm chết nên trang bị rơi ra, trong nháy mắt ánh mắt bị hấp dẫn, cả đám xắn tay áo lên, nóng lòng muốn thử.

Nhìn vào hiệu ứng ánh sáng, chí ít cũng phải là trang bị phẩm chất Ưu Tú. Bị Niên Thú giết một lần nhiều nhất là rơi một tầng cảnh giới, cùng lắm thì luyện trở về, nếu có thể nhặt được một kiện trang bị cực phẩm, tuyệt đối là kiếm lời.

Nhưng khi mọi người thấy rõ "Đồ vật" tản ra kim quang dưới chân Niên Thú, trong giây lát choáng váng tại chỗ.

Kim quang kia không phải là trang bị, cũng không phải đạo cụ, mà là một người, chính là Vương Viễn mới vừa bị Niên Thú dùng một cước giẫm trên mặt đất, Niên Thú cũng không phải tự mình giơ móng vuốt lên, mà là bị Vương Viễn ở dưới chân cứng rắn đẩy lên.

"Cái quỷ gì thế này? Thế mà cũng chưa chết hay sao? Cái này mẹ nó là lực phòng ngự gì?"

"Mẹ nó, đẩy được cả móng vuốt của Niên Thú lên, đây là lực cánh tay của thần tiên nào?"

Tất cả mọi người nhìn đến mức trợn mắt há hốc mồm.

Tất cả mọi người đã tận mắt nhìn thấy lực phá hoại của Niên Thú, phòng ốc trong thành Trường An đều không thể chịu được nó giày vò. Vậy mà người này chỉ dùng thân thể bằng xương bằng thịt, không chỉ đỡ được móng vuốt nặng nề của Niên Thú, còn đẩy móng vuốt lên. Tên này mẹ nó đúng là quái vật.

"Lên!"

Lúc này, Vương Viễn chợt quát một tiếng, hất mạnh móng vuốt của Niên Thú lên trên, rồi từ dưới chân Niên Thú lăn ra.

"Ầm!"

Móng vuốt của Niên Thú lại một lần nữa rơi trên mặt đất.

"Grao!"

Một kích không giết được Vương Viễn, ngược lại còn để Vương Viễn chạy thoát, Niên Thú cảm thấy mất hết mặt mũi, phẫn nộ gầm rú một tiếng, móng vuốt bới trên mặt đất mấy lần, cúi đầu xuống, dốc sức húc về phía Vương Viễn.

Trạng thái [Kim Cương Bái Tháp] trên người Vương Viễn đã giải trừ, giờ phút này tất nhiên là không ngăn cản nổi lần công kích thứ hai của Niên Thú, thế là hắn bèn chắp tay trước ngực, mở ra hai tầng trạng thái [Càn Khôn Đại Na Di] và [Phật Pháp Vô Biên].

Một luồng hồng quang từ trên người Vương Viễn bắn ra, đồng thời kim quang chiếu xuống, Phạn âm vang lên khắp nơi.

Vương Viễn ở trước mắt bao người, trong nháy mắt ngưng tụ Kim Thân cao sáu trượng, sau đó tay trái duỗi thẳng, tay phải vòng tròn, sử dụng một chiêu [Kiến Long Tại Điền].

"Choang!"

Hư ảnh của một bức tường màu vàng đứng ở trước mặt Vương Viễn, bên trên hư ảnh được đánh dấu bằng một ký tự "Vạn".

[Phật Pháp Vô Biên - Phật Quang Phổ Chiếu]

"Oanh!"

Niên Thú xông đến trước mặt Vương Viễn, đập đầu vào bức tường.

Đây là quyết đấu giữa phán định và phán định, hai cỗ khí tức cường hoành bá đạo đồng thời va vào nhau, chân khí tản ra bốn phía, tất cả người chơi xung quanh đều bị thổi tới người ngã ngựa đổ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận