Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 228: Cảnh giới Phật pháp

Dịch Cân Kinh!!!

Mặc cho Vương Viễn có nghĩ tới bất kỳ khả năng nào thì đều không ngờ được quyển sách mà hòa thượng điên cầm trong tay mỗi ngày lại chính là chí bảo Dịch Cân Kinh của Thiếu Lâm tự.

Thiếu Lâm tự sở dĩ là môn phái đệ nhất thiên hạ không chỉ bởi vì bọn họ có bảy mươi tuyệt kỹ uy chấn thiên hạ mà đồng thời còn do môn phái này có hai tuyệt học lớn là Dịch Cân Kinh và Tẩy Tủy Kinh.

Nhất là Dịch Cân Kinh, có thể xưng là nội công kinh điển chí cao vô thượng trong chốn võ lâm, được tất cả người trong thiên hạ biết rõ, là điển tịch chí cao ai nấy đều đổ xô theo.

Không ngờ một bản tuyệt học cứ như thế bị một hòa thượng điên giữ khư khư… nhiều năm qua.

Bố tổ sư nó…

Vương Viễn nghẹn một ngụm máu trong ngực, suýt chút nữa thì phun ra ngoài.

Chuyện này giống như cất chìa khóa két sắt ở bệ cửa sổ trước nhà vậy, mẹ nó chứ, ai có thể đoán được một thứ quý giá như thế lại bị ném ở chỗ dễ thấy như vậy?

May mà hòa thượng hỏa công vì lấy lòng Vương Viễn nên chủ động cướp sách, nếu không hắn lại bỏ lỡ một tuyệt học.

...

"A? Không đúng!"

Vương Viễn lại kích động nhìn thoáng qua Dịch Cân Kinh trong tay mình, đột nhiên phát hiện có chút không đúng.

Mặc dù môn phái trong giang hồ có phân cao thấp, thế nhưng hệ thống võ học của các môn phái trong trò chơi vô cùng cân bằng. Dịch Cân Kinh là tuyệt học môn phái, đáng ra phải giống như những võ học cao cấp của các môn phái khác, đều là phẩm chất tuyệt học mới đúng. Nhưng Dịch Cân Kinh trong tay Vương Viễn lại có cấp bậc Cái Thế Thần Công, hơn nữa đằng sau còn thêm hai chữ “bản thật”.

Điều này khiến người ta hơi khó hiểu.

Từ "bản thật" này Vương Viễn từng thấy rồi, trước đó ở Hắc Phong Động đánh Diêu Thúc Khanh, gã ta cũng tuôn ra một võ học “bản thật”, ghi chép nguyên bộ “Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao”.

Bây giờ tuyệt học Dịch Cân Kinh còn có cả chú thích bản thật, điều này thật có hơi khó tin.

Chẳng nhẽ hiện tại Dịch Cân Kinh của Thiếu Lâm tự không phải bản trọn vẹn?

Dĩ nhiên không phải!

Bản Dịch Cân Kinh trong tay Vương Viễn là bản gốc của Đạt Ma Tổ Sư, nhưng Dịch Cân Kinh này người bình thường căn bản khó mà lĩnh hội được, nhất định phải khám phá cảnh giới Phật pháp ngã tướng ngã nhân mới có thể lĩnh ngộ, người thường không học nổi.

Mấy trăm năm qua người luyện thành cực ít, gần hai trăm năm qua, người duy nhất luyện thành Dịch Cân Kinh bản gốc chỉ có duy nhất lão hòa thượng điên.

Cho nên vì để tuyệt học Dịch Cân Kinh lưu truyền thế gian, cao tăng Thiếu Lâm tự đã cố gắng mấy đời, đơn giản hóa Dịch Cân Kinh để tất cả mọi người đều có thể tâp luyện.

Chỉ cần người chơi có đủ đẳng cấp võ học và cống hiến môn phái thì có thể đồng ý nhận nhiệm vụ ở chỗ Huyền Từ, đi Bồ Đề Viện giải khai gương đồng, thu hoạch được bài kệ “Nhất Mộng Như Thị”.

Mặc dù sự thăng cấp của hai phiên bản Dịch Cân Kinh trên phương diện võ học đều tương tự nhau nhưng bản gốc lại khác. Phiên bản Dịch Cân Kinh đơn giản hóa thiếu đi yêu cầu về cảnh giới Phật pháp, mất căn nguyên nên thấp hơn một cấp độ so với bản gốc.

Lúc đầu ngộ tính của Vương Viễn căn bản không học được phần trước của Dịch Cân Kinh cho nên cũng không học nổi nó. Bởi vậy trước đó Vương Viễn đòi Huyền Từ mà lão không cho, chỉ nói rằng Phật pháp của hắn đủ là có thể học, xem ra Dịch Cân Kinh mà Huyền Từ nhắc đến chính là bản thật trong tay Vương Viễn.

Trong “Đại Võ Tiên”, tỷ lệ rơi võ học loại nội công cực thấp, đến tận giờ mà Vương Viễn còn chưa gặp được con BOSS nào rơi ra sách nội công.

Một bản nội công có cấp bậc Cái Thế Thần Công này giá trị lớn bao nhiêu có thể tưởng tượng được.

Dĩ nhiên, đối với Vương Viễn mà nói, không cần quan tâm đó là bản thật hay bản thiếu, chỉ cần không yêu cầu ngộ tính thì sẽ mạnh hơn nội công cơ bản trên người hắn nhiều, thế nhưng điều kiện học tập của Dịch Cân Kinh này cũng có chút thuộc hàng không chính thống.

Khác với võ học, điều kiện học tập là các thuộc tính hạn chế, Dịch Cân Kinh này thì hay rồi, điều kiện học tập là Phật pháp, mẹ kiếp, đúng là phát rồ mà!

...

Vương Viễn cất Dịch Cân Kinh đi rồi vội vàng rời khỏi phòng, như chạy trốn nhanh chóng ra khỏi hậu viện.

Dịch Cân Kinh này chính là chí bảo của Thiếu Lâm, mặc dù hòa thượng Linh Quan ngốc nghếch nhưng hệ thống lại chẳng ngu, lỡ như nó đổi ý lấy lại thì chiếm lợi kiểu gì, nhanh chóng chạy đi mới là hành động sáng suốt.

Nói đi cũng phải nói lại, lần này Vương Viễn có thể lấy được Dịch Cân Kinh cũng là nhờ hòa thượng hỏa công, nếu không nhờ hắn ta ra tay cướp sách, sau đó lại nhắc nhở hắn, chỉ sợ hắn cũng không lấy được bản Dịch Cân Kinh này.

"Hòa thượng hỏa công cũng là một người hiếu học, lần sau gặp lại ta truyền cho hắn ta chút công phu cũng không sao."

Vương Viễn thầm lầm bẩm, chạy tới Đại Hùng bảo điện nhanh như chớp.

Phật pháp là thuộc tính ẩn của Thiếu Lâm tự.

Trước cấp 30, người chơi có thể tự mình học tập điển tịch môn phái để tăng lên thuộc tính ẩn của môn phái, sau cấp 30 sẽ xuất sư, chỉ cần người chơi chủ động nói muốn học Phật pháp thì sư phụ môn phái sẽ dốc lòng truyền thụ.

Vương Viễn tiếp xúc với Phật pháp tương đối sớm, trước cấp 20 đã mở thiết lập này ở chỗ Huyền Từ rồi.

Nếu Dịch Cân Kinh yêu cầu Phật pháp, vậy không phải đơn giản rồi sao, đi tìm Huyền Từ học là được, lão là lão đại của Thiếu Lâm tự, theo lý luận mà nói, bất kể là Phật pháp hay võ học, Huyền Từ cũng là người mạnh nhất môn phái này.

"Đại Xuân! Ngươi không ngoan ngoãn đi úp mặt vào tường hối lỗi, đến chỗ ta có chuyện gì?"

Đại Hùng bảo điện là chỗ ở của phương trượng, người chơi bình thường nếu không có chuyện khẩn yếu thì không dám tùy ý đi vào, cũng chỉ có Vương Viễn là đệ tử thân truyền của Huyền Từ mới có thể dạo quanh đây như dạo siêu thị.

Huyền Từ thấy Vương Viễn vội vàng tiến vào bảo điện thì tò mò hỏi.

"Sư phụ, đệ tử muốn học Phật pháp!"

Vương Viễn đi đến bên cạnh Huyền Từ, bình tĩnh nói: "Hy vọng sư phụ có thể chỉ điểm một hai."

"Hả?"

Huyền Từ nghe vậy ngạc nhiên hỏi: "Ngươi lúc nào cũng chỉ thích học công phu, sao đột nhiên lại muốn học Phật pháp?"

"Tu vi võ học cao chỉ có thể độ mình, chỉ có Phật pháp vô biên mới có thể độ chúng sinh!" Vương Viễn nói với vẻ đầy chính nghĩa – kỳ thực là bịa chuyện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận