Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1051: Viên Tuyệt Tình Đan thứ hai

"Nếu không, tùy tiện giết một người?" Vương Viễn suy nghĩ một chút nói: "Người còn sống uống giải dược."

"Đại ca, ngươi đừng làm loạn!"

Đạo Khả Đạo sợ đến mức muốn tè ra quần.

Y biết Vương Viễn là người như thế nào, hòa thượng này cũng không phải không làm được việc này.

Nếu thật sự ra tay giết một trong hai người Dương Quá hoặc là Tiểu Long Nữ, đừng nói tuyệt học, chỉ sợ sau này Đạo Khả Đạo sẽ không lăn lộn được trong phái Cổ Mộ.

"Xoát!"

Nghe thấy Vương Viễn muốn giết người, Tiểu Long Nữ biến sắc, từ bên trong ống tay áo móc ra hai thanh bảo kiếm, hàn quang bắn ra bốn phía, chỉ thấy trên chuôi kiếm một thanh viết quân tử, một thanh viết thục nữ.

Hai thanh kiếm này trực tiếp hấp dẫn ánh mắt của ba người Vương Viễn.

"Kiếm tốt!" Nhìn thấy hai thanh kiếm trong tay Tiểu Long Nữ, Vương Viễn nhịn không được tán dương một câu.

Không ngờ Tiểu Long Nữ giấu giếm hung khí trong tay áo của mình, xem ra cô nàng này bái đường với Công Tôn Chỉ cũng không có ý tốt, phu thê bái thiên địa mà trong tay áo lại cất giấu binh khí, liệu có thể hòa hợp được không.

"Hừ!"

Tiểu Long Nữ hừ lạnh một tiếng nói: "Ngưu cốc chủ, ngươi cũng là đệ tử chính phái, sao có thể nói ra những lời như vậy?"

"Chỉ đùa một chút mà thôi, đừng coi là thật!" Vương Viễn khoát tay một cái cười nói: "Ta cũng chỉ là nghĩ cách để cho các ngươi có thể có một người sống sót thôi mà."

"Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ!" Dương Quá nói: "Hai chúng ta cho dù ai sống ai chết, cũng sẽ không sống một mình."

"Cứng đầu đúng không. . ." Vương Viễn hơi khó chịu, hai người này quả thật dầu muối không vào.

"Không phải ngươi có phương thuốc hay sao?" Lúc này, Tống Dương ở một bên nhắc nhở: "Cầu Thiên Xích đưa cho ngươi."

"Ta đương nhiên biết rõ có phương thuốc!" Vương Viễn nói: "Nhưng ngươi không nghe thấy Công Tôn Chỉ nói hay sao? Nguyên liệu chính để luyện chế Tuyệt Tình Đan đã hết rồi! Cho dù có phương thuốc, muốn luyện chế Tuyệt Tình Đan, cũng phải đợi đến năm sau, ngươi cảm thấy hai người bọn họ có thể sống đến sang năm sao?"

"Cái này. . ." Tống Dương nghe vậy đầu tiên là sững sờ, sau đó lẩm bẩm nói: "Công Tôn Chỉ chỉ nói là bên trong Tuyệt Tình cốc không có nguyên liệu, chẳng lẽ trên thị trường cũng không có?"

"Chuyện này..."

Vương Viễn nghe xong lời nói của Tống Dương, hai mắt lập tức tỏa sáng: "Ngươi nói có đạo lý!"

Nhà thiết kế trò chơi của công ty Long Đằng thích chơi chữ cũng không phải là chuyện bí mật gì, vừa rồi Công Tôn Chỉ quả thực chỉ nói là bên trong Tuyệt Tình cốc không còn nguyên liệu gì cả.

"Nếu như Ngưu cốc chủ có thể luyện chế ra Tuyệt Tình Đan, Dương Quá tự nhiên cảm tạ đại ân của Ngưu cốc chủ!" Dương Quá kích động nói.

Nếu có thể sống, làm gì có ai muốn chết.

Sau khi Dương Quá thỉnh cầu Vương Viễn luyện đan, nhiệm vụ tuyệt học của Đạo Khả Đạo cũng phát sinh thay đổi.

Nội dung nhiệm vụ từ tìm kiếm Tiểu Long Nữ, biến thành trong bảy bảy bốn mươi chín ngày, tìm ra viên Tuyệt Tình Đan thứ hai.

"Không có gì, không có gì!" Vương Viễn nói: "Tuy nhiên ngươi phải đáp ứng với ta một việc."

"Mời nói!" Dương Quá nói.

Vương Viễn nói: "Ngươi có thể đừng có ngày nào cũng chết chết sống sống được không, làm người lạc quan không tốt hay sao? Cho dù các ngươi chỉ có thể sống bốn chín ngày nữa, thời gian sau cùng chẳng lẽ vẫn còn suốt ngày buồn bực hay sao."

"Dương Quá thụ giáo!"

Dương Quá gật gật đầu, tỏ vẻ cảm kích với Vương Viễn.

"Tốt! Ta đi tìm phương thuốc, có thể luyện chế ra viên Tuyệt Tình Đan thứ hai hay không, ta cũng không nắm chắc, nhưng ngươi tuyệt đối không thể tìm cái chết!" Vương Viễn bàn giao một câu, lập tức cùng với Tống Dương Đạo Khả Đạo rời khỏi đại đường đi tới phòng luyện đan.

Dựa theo di ngôn của Cầu Thiên Xích, Vương Viễn quả nhiên tìm được một tờ giấy ố vàng dưới mặt kệ thứ tư ở vách tường phía tây.

[Phối phương của Tuyệt Tình Đan]

Thuộc loại: Phương thuốc

Phẩm giai: Tam phẩm

Điều kiện học tập: Y thuật 60

Bối cảnh vật phẩm: Phối phương luyện chế Tuyệt Tình Đan, nhất định phải là người có y thuật cao thâm mới có thể luyện chế.

"Đinh Đinh à. . . Đang làm gì đấy?"

Vương Viễn mở cột bạn bè ra, tiện tay gửi ảnh chụp phương thuốc cho Đinh Lão Tiên.

Trong số bạn bè của Vương Viễn, chơi độc có mấy người, chơi y thuật thì chỉ có một mình Đinh Lão Tiên, danh hiệu cặn thuốc phái Nga Mi cũng không phải là cho không, đây chính là kẻ cung cấp đan dược lớn nhất trong trò chơi, nghe nói tiểu tử này có cửa hàng đại diện ở tất cả các thành chính lớn.

"Mẹ nó, đang phải sửa lò đây!"

Đinh Lão Tiên nhanh chóng trả lời tin nhắn: "Cũng không biết là tên thất đức nào, luyện dược còn làm nổ lò! Lão Tề nói cái đồ chơi này chỉ có ta dùng, cho nên bóc lột ông đây!"

"Ngươi nói cái tên thất đức kia chính là ta hay sao?" Vương Viễn nghĩ nghĩ hỏi.

Hắn nhớ thời điểm đi ra khỏi phái Nga Mi lúc trước, phòng luyện đan đã đổi mới, xem ra sau khi lò bị kiếp lôi làm nổ, còn phải đặc biệt sửa chữa.

"Có chuyện gì?" Đinh Lão Tiên vội vàng nói sang chuyện khác.

"Cái phương thuốc này ngươi có thể học hay không?" Vương Viễn nói.

"Có thể học! Nhưng bây giờ không có lò!" Đinh Lão Tiên nói: "Học được cũng vô dụng."

"Lò? Cái đồ chơi này không phải có sẵn hay sao!" Vương Viễn đắc ý nói : "Đến Thủy Tiên sơn trang của ta! Ta cho ngươi cái quyền hạn!"

Nói, Vương Viễn kéo cột bạn bè ra, thiết lập đám người Đinh Lão Tiên, Tống Dương thành khách quý của Thủy Tiên sơn trang.

Một đại trang viên như Thủy Tiên sơn trang được thiết lập giống như một môn phái, ngoại trừ có thể làm nhà kho và phòng luyện công ra, còn có một tác dụng chính là có trạm dịch tư nhân, cho dù khách quý của trang viên ở chỗ nào, chỉ cần có trạm dịch, là có thể trực tiếp truyền tống.

Chẳng bao lâu sau, Đinh Lão Tiên đã tới bên trong Tuyệt Tình cốc.

Dưới sự hướng dẫn của Phàn Nhất Ông, Đinh Lão Tiên đi tới phòng luyện đan.

"Má! Trang viên tốt như vậy lại thật sự thuộc về ngươi... Đúng là người tài giỏi không được trọng dụng!"

Nhìn thấy ba người Vương Viễn, Đinh Lão Tiên không che giấu sự ước ao và ghen tị của chính mình một chút nào.

"Đừng nói nhảm nữa!"

Vương Viễn đưa phương thuốc cho Đinh Lão Tiên nói: "Mau giúp ta luyện chế thuốc này! Về sau trang viên này cũng có một phần của ngươi!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận