Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 959: Quốc tặc

Trong trò chơi và hiện thực vẫn có chút khác biệt. Trong hiện thực, tiền và vật tư quyên tặng cần mất thời gian để vận chuyển tới tiền tuyến, nhưng trong trò chơi, ngoại trừ những vật tư liên quan tới nhiệm vụ, thì đại bộ phận quân lương và vật tư đều là tới ngay lập tức. Lữ Văn Đức cũng đã phát thông báo thế giới, hẳn là đồ đã tới tay gã rồi mới đúng.

"Hừ!" Hoàng Dung đứng cạnh bĩu môi nói: "Chuyện này còn phải nghĩ sao, nhất định là tên Lữ Văn Đức kia đứng giữa kiếm lời, cắt xén vật tư tiền tuyến."

"Dung nhi chớ có nói bậy!" Quách Tĩnh nghe vậy nghiêm túc nói: "Việc này rất quan trọng, nhất định phải điều tra rõ ràng mới có thể đưa ra kết luận!"

"Hừ!"

Hoàng Dung thè lưỡi với Vương Viễn, không phản bác lại.

"Thú vị đấy!" Vương Viễn thấy thế cười cười. Đôi vợ chồng son này rất thú vị, Quách Tĩnh thoạt nhìn đần độn, ngốc ngốc giống như đầu gỗ, kỳ thật lúc nói chuyện làm việc lại vô cùng khôn khéo, thường thường một câu trúng đích.

Hoàng Dung tuy thông minh lanh lợi, nhưng lại nghe lời Quách Tĩnh, sai đâu đánh đó. Quách Tĩnh này quả thực có mị lực nhân cách độc đáo.

"Quách đại hiệp nói không sai!"

Phương Đông Chưa Tỏ nghe Quách Tĩnh nói vậy, cũng vô cùng đồng tình gật đầu: "Hiện giờ quốc gia gặp nạn, nói chuyện làm việc nhất định phải có chứng cứ rõ ràng, không có chứng cứ không thể kết luận!"

Điều Tử, Phương Đông Chưa Tỏ đều làm người của quan phủ, nói chuyện làm việc dựa theo chứng cứ đã là thói quen nghề nghiệp.

Nói tới đây, Phương Đông Chưa Tỏ lại thắc mắc: "Nhưng vấn đề là, tìm chứng cứ ở đâu?"

"Cần cái gì thì cái đấy là bằng chứng!" Vương Viễn cười lạnh nói.

"Ngưu ca, ý của ngươi là?" Phương Đông Chưa Tỏ nhíu mày.

"Trong số vật tư tiền tuyến cái gì chiếm phần nhiều?" Vương Viễn hỏi.

"Binh khí lương thảo và khôi giáp!" Quách Tĩnh nghĩ rồi trả lời.

"Đúng vậy!" Vương Viễn giang hai tay nhún vai nói: "Dù sao tiền Lữ Văn Đức cũng nhận rồi, vật tư thì phải chuyển tới quân doanh tiền tuyến chứ, chúng ta tới đại bản doanh của đội quân canh giữ Tương Dương xem thử, không phải là biết hay sao?"

"Chuyện này..." Hai mắt Quách Tĩnh đột nhiên tỏa sáng nói: "Ngưu đại sư, ngươi thật thông minh."

"Quân doanh là trọng địa, làm sao ngươi đi vào được?" Hoàng Dung hỏi ngược lại.

Hiện tại là thời kỳ nhạy cảm, người chơi chỉ là thế lực giang hồ không phải quân đội chính quy. Vương Viễn một không có quan chức, hai không phải tướng thủ thành, tự tiện đi vào quân doanh là trọng tội.

"Lén đi vào thôi!" Vương Viễn không chút do dự nói.

"Hay lắm! Việc này giao cho các ngươi!" Hoàng Dung đột nhiên mỉm cười, thuận tay ủy thác trọng trách cho Vương Viễn.

Hoàng Dung vừa dứt lời, đội ngũ của Vương Viễn lập tức nhận được nhiệm vụ đột nhập doanh trại.

Nhất thời đoàn đội Một Đám Ô Hợp nổ tung.

"Lão Ngưu, ngươi làm cái gì thế?" Mario hoảng sợ nói: "Chẳng lẽ ngươi phản quốc, theo địch làm Hán gian rồi hả?"

Nếu tiếp nhận nhiệm vụ ở phủ tướng soái thành Tương Dương, thì phải là nhiệm vụ đột nhập tra xét đại doanh quân Mông Cổ mới đúng. Nhưng bây giờ Vương Viễn lại nhận được nhiệm vụ vụng trộm tra xét nơi coi giữ vật tư của thành Tương Dương. Bà mẹ nó, rốt cuộc là tình huống gì đây?

"Đúng vậy đó lão Ngưu! Bình thường ngươi làm chuyện gì chúng ta cũng có thể đi theo ngươi, nhưng lần này nếu ngươi làm Hán gian, vậy đừng trách chúng ta không còn là huynh đệ!" Bôi Mạc Đình cũng tỏ thái độ nói.

"Nhận được nhiệm vụ ẩn!"

Thấy người trong Một Đám Ô Hợp oán giận như vậy, Vương Viễn kể lại chuyện gặp được Quách Tĩnh và Hoàng Dung cho mọi người nghe.

"Không thể nào, Lữ Văn Đức này không phải tướng lĩnh thủ thành sao? Lúc này còn đứng giữa kiếm lời, đây là muốn tiền không muốn mạng hả?"

Mọi người không khỏi ôm nghi ngờ với nhiệm vụ của Vương Viễn.

Vật tư của vệ binh thủ thành Tương Dương bị tham ô, thì sẽ không còn người chống cự quân Mông Cổ. Sau khi quân Mông Cổ phá thành, thì có tiền còn có ích lợi gì?

"Gã là tướng thủ thành! Chứ không phải dân chúng!" Vương Viễn nói: "Huống chi còn có người chơi giúp gã chống đỡ quân Mông Cổ!"

"Hừm... lão Ngưu nói vậy cũng đúng!"

Nghe Vương Viễn phân tích, mọi người cũng nhận ra chuyện này rất có thể.

Là thủ lĩnh một thành, đương nhiên là có đãi ngộ khác biệt với dân chúng bình thường. Nếu cứng đầu chống cự, ngày thành bị phá chính là lúc dân trong thành bị tàn sát hàng loạt. Nếu chắp tay đầu hàng, thì không cần lo cho sống chết của dân trong thành, nhưng làm tướng lĩnh lại có tỷ lệ rất lớn được sống sót, cho dù sống không ra người, chí ít có nhiều tiền như vậy thì vẫn thoải mái hơn người bình thường rất nhiều.

E rằng, ngay từ đầu Lữ Văn Đức này đã không có ý muốn chống cự (kỳ thật trong lịch sử Lữ Văn Đức là một danh tướng, còn Lữ Văn Đức này chỉ là một tướng lĩnh thủ thành trong tiểu thuyết).

Nghĩ tới đây, mọi người có chút phẫn nộ.

Mẹ nó, quân Mông Cổ dẫn binh xuôi nam, tất cả người chơi đều tề tựu về thành Tương Dương bảo vệ quốc gia. Con chó Lữ Văn Đức này tiêu cực không chống cự thì thôi đi, còn mẹ nó cản đường cắt xén vật tư, quả thực đáng chết.

"Ta đây phải đi chém gã!"

Hai người nóng nảy như Bôi Mạc Đình và Mario lúc này chỉ muốn vọt vào phủ tướng soái, vặn đầu Lữ Văn Đức xuống mang đi thị chúng.

"Đừng có làm càn!"

Lúc này, Điều Tử đột nhiên răn dạy hai người: "Hiện tại, Lữ Văn Đức không chỉ là mệnh quan triều đình, mà còn là thủ lĩnh một thành, là nhân vật đầu não của chúng ta. Không có bằng chứng đã giết chủ tướng phe mình, ngươi đây là muốn trở thành công địch của toàn dân hả?"

Cho dù hiện tại Lữ Văn Đức làm chuyện gì, thì trước khi tìm được chứng cứ, gã vẫn là chủ tướng. Vô duyên vô cớ giết chủ tướng phe mình, về công nhất định sẽ làm cho quân tâm đại loạn, về tư thì người giết chủ tướng sẽ bị người chơi coi thành Hán gian. Đến lúc đó, Một Đám Ô Hợp chỉ sợ không ngóc nổi đầu trong trò chơi.

Xúc động không thể giải quyết được vấn đề.

"Đúng vậy! Điều Tử nói rất đúng!" Vương Viễn nói: "Quách Tĩnh cũng có ý này!"

Không thể không nói, về mặt quyết sách đại sư, Điều Tử vẫn tinh mắt hơn Vương Viễn.

"Vậy phải làm sao bây giờ?"

"Các ngươi tùy tiện tìm một chỗ chờ ta đi, ta đi vào quân doanh tìm chứng cứ trước đã!"

Nói xong, Vương Viễn thêm Phương Đông Chưa Tỏ vào đội ngũ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận