Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1020: Chân Linh Hỏa

Vương Viễn đã sớm lấy được Phúc Xà Huyết từ chỗ Lương Tử Ông ở Triệu vương phủ, lúc ở đảo Hiệp Khách lại may mắn lấy được Đoạn Trường Thực Cốt Hủ Tâm Thảo…

"Đã đủ!"

Vương Viễn cực kỳ kích động lấy ra Phúc Xà Huyết và Đoạn Trường Thực Cốt Hủ Tâm Thảo đưa cho Tề Ứng.

"Ôi chao!"

Tề Ứng nhìn những nguyên liệu mà Vương Viễn đưa cho rồi nói: "Không ngờ ngươi thật sự tìm được những thứ này..."

"Ta..."

Vương Viễn có chút cạn lời, hóa ra ngay từ đầu Tề Ứng còn không nghĩ rằng Vương Viễn có thể tìm được đủ nguyên liệu.

"Tuy rằng hơi khó tìm, nhưng vận khí của tiểu tăng cũng không tệ lắm!"

Vương Viễn khiêm tốn nói.

“Đúng thế... Ta cũng không ngờ vận khí của ngươi lại tốt vậy, có thể lấy được hai nguyên liệu chỉ có trong truyền thuyết như này... haiz... đáng tiếc..." Tề Ứng nói xong bỗng lắc đầu.

"Đừng nói với ta là..."

Vương Viễn bỗng thấy hốt hoảng trong lòng.

Đức hạnh của NPC ra sao, Vương Viễn là người nắm rõ nhất, một khi bọn họ có biểu hiện như này liền tương đương với việc bác sĩ bảo với bạn: "Về nhà ăn ngon một chút."

Vương Viễn đã tiêu phí không biết bao nhiêu tiền bạc và thời gian để tìm những nguyên liệu này, chỉ vì mục đích nâng cao ngộ tính của bản thân và thoát khỏi cái thiên phú 10 điểm siêu thấp.

Cuối cùng thì cũng tìm được đủ nguyên liệu, vậy mà Tề Ứng lại có biểu cảm như này, mẹ nó không phải là muốn chơi hắn sao?

Nếu Tề Ứng thật sự dám nói mình bất lực, tám phần Vương Viễn sẽ trực tiếp hất văng cái bàn lên luôn.

Không ai chịu được việc bị đùa giỡn như này, hoặc là nói mình không thể làm được ngay từ đầu, hoặc đừng nhận lời làm việc mà mình không chắc chắn, cứ vòng vo một hồi rồi quanh co trốn tránh, khác gì coi người khác như khỉ để trêu chọc.

Tâm trạng Vương Viễn lập tức khó chịu, hung dữ nhìn Tề Ứng, không nói gì.

"Ngưu thiếu hiệp đừng sốt ruột!"

Thấy sắc mặt Vương Viễn tối sầm lại, bất cứ lúc nào cũng có thể đốt lửa hỏa thiêu núi Nga Mi, Tề Ứng cũng có chút chột dạ, vội vàng nói: "Ta chưa bảo sẽ không thể luyện thành..."

"Vậy tức là có thể luyện đúng không?"

Tâm trạng Vương Viễn lúc này mới thấy tốt hơn một chút, hắn nói tiếp: "Vậy hãy làm nhanh đi."

"Nhưng mà..."

Tề Ứng lại nói: "Lúc trước đan dược mà ta luyện chế đều là những loại thông thường! Tái Tạo Đan không giống thế... nó là tiên dược!"

“Có cái gì khác nhau sao?" Nghe thấy hai chữ "nhưng mà", mặt Vương Viễn lại đen như đít nồi, lạnh lùng hỏi.

"Lão Tiên là bạn của ngươi đúng không?"

Tề Ứng hỏi Vương Viễn.

"Đúng!"

Vương Viễn gật đầu.

"Vậy thì chắc hẳn hắn cũng biết, thứ quan trọng nhất khi luyện đan chính là lửa! Đan dược càng cao cấp, yêu cầu về lửa lại càng cao."

Tề Ứng giải thích: "Nói đơn giản như những đan dược thông thường mà chúng ta sử dụng mỗi ngày, chỉ cần dùng lửa bình thường là có thể khống chế sức nóng, nhưng Tái Tạo Đan là tiên dược... không phải loại thuốc tầm thường phàm tục, cho nên..."

“Cho nên lò luyện thông thường không thể làm ra được đúng không?” Vương Viễn cau mày hỏi.

"Cũng không phải không thể..." Tề Ứng thành thật nói: "Nhưng mà dùng lửa bình thường luyện chế tiên dược, xác suất thành công sẽ giảm đi rất nhiều. Ngưu thiếu hiệp, những nguyên liệu này không hề đơn giản, chắc hẳn ngươi đã mất rất nhiều công sức để tìm được Phúc Xà Huyết và Đoạn Trường Thực Cốt Hủ Tâm Thảo đúng không, một khi thất bại..."

Lần này thì Vương Viễn đã hiểu.

Luyện đan chế thuốc đều có xác suất thành công, điều này khiến Vương Viễn không khỏi bối rối, đây cũng chính là lý do tại sao mỗi công hội lớn đều cần cung phụng một luyện dược sư chuyên nghiệp cho riêng mình.

Tề Ứng là đại tông sư chế thuốc, tỷ lệ thành công đương nhiên cao hơn rất nhiều so với những người chơi bình thường khác.

Nhưng theo ý của Tề Ứng lúc này, xem ra ngay cả y cũng không dám nắm chắc xác suất luyện chế thành công Tái Tạo Đan.

Tái Tạo Đan là tiên dược nghịch thiên cải mệnh, đã không còn thuộc hàng ngũ đan dược thông thường nên muốn luyện chế loại đan dược này chắc chắn sẽ có xác suất thất bại cao hơn những thứ khác. Nếu không tìm được lò lửa phù hợp để luyện chế, xác suất thất bại này có thể còn cao hơn rất nhiều.

Tề Ứng muốn nói rõ chuyện này trước khi làm, để khỏi lỡ tay làm hỏng, đến lúc đó Vương Viễn lại làm loạn.

"Ngươi có chắc muốn luyện chế ngay không? Chẳng may thất bại thì cũng đừng trách ta..." Tề Ứng lại nói.

"Chuyện này..."

Vương Viễn có chút bối rối.

Không luyện, bao nhiêu tiền bạc và công sức Vương Viễn bỏ ra để tìm nguyên liệu đều phí hoài. Vì muốn nâng cao ngộ tính của mình, Vương Viễn đã mong chờ thời khắc này không biết bao nhiêu lâu.

Cho dù tỷ lệ thành công rất thấp, Vương Viễn cũng muốn đánh cược một lần, cho dù biết vận may của hắn cũng không cao.

Nhưng nếu thực sự luyện chế, ngay cả Tề Ứng cũng không dám chắc chắn sẽ thành công, tỷ lệ thành công của việc này thấp đến không nỡ nhìn.

Tốn tiền mua nguyên liệu lần nữa cũng không phải vấn đề, dù sao bây giờ Vương Viễn cũng không thiếu chút tiền đấy.

Chỉ có Đoạn Trường Thực Cốt Hủ Tâm Thảo là thứ không phải có tiền là mua được.

Thứ này sinh trưởng trên đảo Hiệp Khách, mà đảo Hiệp Khách chỉ mở cửa mỗi năm một lần, nếu bây giờ thất bại thì lần đi đến đảo Hiệp Khách tiếp theo chính là ngày mùng tám tháng chạp năm sau.

Cũng có nghĩa là phải chờ tới gần một năm.

Trò chơi không như thế giới thực, trong trò chơi, thời gian một tháng đã quá đủ để có thể thay đổi một người chơi, huống chi là một năm.

Chậm trễ một năm này, không biết sẽ lỗ bao nhiêu tiền nữa.

Trong trò chơi có bao nhiêu cái một năm đề mà chờ?

“Vậy ngươi cần loại lửa như nào mới có thể đảm bảo tỷ lệ thành công?” Sau khi cân nhắc một lúc, Vương Viễn cất tiếng hỏi Tề Ứng.

“Ít nhất phải là Chân Linh Chi Hỏa!” Tề Ứng nói.

"Đó là cái gì? Ta có thể tìm nó ở đâu?" Vương Viễn có chút khó hiểu.

Trước giờ Vương Viễn chưa từng nghe nói đến Chân Linh Chi Hỏa.

Tề Ứng giải thích: "Cái gọi là Chân Linh Chi Hỏa, chính là dùng linh lực căn nguyên lúc ban đầu của sinh vật để tạo nên một ngọn lửa! Nói một cách dễ hiểu hơn thì chính là ngọn lửa được kích hoạt bởi giá trị năng lượng của người chơi."

"À? Chỉ thế thôi sao?" Vương Viễn vui vẻ nói: "Vậy ta đến Ma Giáo tìm một cao thủ tới là được đúng không?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận