Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1198: Thân phận của Triệu Vô Cực (2)

"Dung hợp!"

Vương Viễn nhấn xác nhận.

Hệ thống nhắc nhở: Dung hợp thành công, Càn Khôn Đại Na Di tăng lên tầng thứ hai, bạn lĩnh ngộ chiêu thức Càn Khôn Ma Lộng.

[Càn Khôn Ma Lộng]: Chiêu thức chủ động, di chuyển tức thời tới địa điểm được chỉ định trong phạm vi mười thước, không quản địa hình, nội lực tiêu hao 2000, thời gian hồi chiêu: 60 giây.

[Tiêu Hao Cực Hạn]: Chiêu thức bị động, trong thời gian hồi chiêu có thể sử dụng Càn Khôn Ma Lộng liên tục chín lần, tiêu hao theo thứ tự tăng lên gấp bội. Sau khi kích hoạt thì 24 giờ sau mới có thể kích hoạt tiếp.

"Thú vị đấy..."

Nhìn thấy giới thiệu của Càn Khôn Ma Lộng, Vương Viễn đột nhiên hiểu được vì sao một võ học yếu như Càn Khôn Đại Na Di lại có thể được gọi là thần công trấn phái của Ma giáo.

Hóa ra đề cao tiềm lực chỉ là một trong những công dụng của võ học này, luyện tới tầng thứ tư còn có loại chiêu thức cường hãn như vậy nữa.

Dựa theo miêu tả của chiêu thức thì Càn Khôn Ma Lộng không khác Di Hình Hoán Ảnh là bao, đều là kỹ năng di chuyển vị trí trong chớp mắt, nhưng hiển nhiên Càn Khôn Ma Lộng này mạnh hơn Di Hình Hoán Ảnh nhiều.

Đầu tiên, khoảng cách di động của Càn Khôn Ma Lộng nhiều gấp đôi Di Hình Hoán Ảnh. Tiếp theo, Càn Khôn Ma Lộng là di chuyển tức thời chân chính, không quan tâm địa hình.

Ví dụ như trước mặt ngươi có một bức tường thì Càn Khôn Ma Lộng cũng có thể bỏ qua bức tường đi ra phía sau, còn Di Hình Hoán Ảnh lại không làm được vậy.

Nhất là trạng thái bị động [Tiêu Hao Cực Hạn] lại càng trâu bò hơn, có thể di chuyển liên tục chín lần trong thời gian ngắn, quả thực chính là lợi khí mạnh nhất dùng để chạy trốn khi bị đuổi giết.

Chỉ là, Càn Khôn Ma Lộng tiêu hao quá nhiều nội lực, ngay cả võ học chiêu bài của Vương Viễn là Đại Kim Cương Chưởng cùng lắm cũng chỉ tiêu hao 1000 nội lực mà thôi. Thế nhưng lần đầu tiên dùng Càn Khôn Ma Lộng đã tiêu hao 2000 nội lực, lần thứ hai là 4000, lần thứ ba là 8000, cứ vậy tính lên... Có thể tiêu hao chết Vương Viễn.

Hơn nữa thời gian hồi chiêu của nó cũng hơi dài, trạng thái bình thường thời gian hồi khí là 1 phút Vương Viễn còn có thể nhịn được, nhưng sau khi sử dụng lại cần chờ 24 giờ sau mới có thể kích hoạt, thời gian hồi phục như vậy thật sự là có chút bẫy người.

Nhưng là một chiêu thức tàn trang mà có thể có được uy lực như thế, đã không hổ danh là thần công trấn phái của Ma giáo.

...

Triệu Vô Cực là BOSS cuối cùng của phụ bản cảnh tượng Thiên Lý Giáo, giờ đã bị giết chết nên phụ bản Thiên Lý Giáo cũng mở ra, tất cả giáo đồ trong cảnh tượng sau khi Triệu Vô Cực tử vong cũng biến thành điểm kinh nghiệm.

Mạc trưởng lão và Như Sương cô nương thoát khỏi đa số giáo đồ Thiên Lý Giáo thì về tới sườn núi.

"Sao lại thế này?"

Thấy Tô Xán biến thành bộ dạng này, Như Sương cô nương lo lắng tiến lên, mang vẻ mặt lo lắng hỏi Vương Viễn.

"Ta... Ta không sao..."

Tô Xán là một người có lòng tự trọng rất mạnh, hắn ta từng khoe khoang khoác lác với Như Sương rằng muốn làm võ trạng nguyên, chỉ cần còn tay còn chân, mặc dù nghèo đói cũng có tự tin dựa vào một thân bản lĩnh xoay người.

Nhưng hôm nay, Tô Xán đã biến thành một phế vật gân mạch đứt hết, tất nhiên là không dám đối diện với Như Sương nữa, nên vội vàng giãy dụa ra vẻ bản thân không sao cả.

"Bộ dạng này của hắn ta, e là đã bị phế rồi!" Mạc trưởng lão tiến lên, túm lấy tay Tô Xán, dùng nội lực thăm dò, lắc đầu nói: "Đáng tiếc... Nếu..."

"Ta không phế! Tên ăn xin thối, đừng có nói bậy!" Tô Xán vừa vội vừa giận.

"Được rồi, ngươi câm miệng đi!" Vương Viễn hung hăng trừng mắt nhìn Tô Xán, mắng to.

Tô Xán sợ tới mức toàn thân run lên, không dám nói thêm nửa chữ.

Lúc này, Vương Viễn lại quay sang hỏi Mạc trưởng lão: "Lão Mạc, vừa nãy ngươi nói nếu cái gì? Có phải có phương pháp trị khỏi cho Tô Xán hay không?"

"Nói thế nào nhỉ!" Mạc trưởng lão suy nghĩ một chút rồi nói: "Trước tiên, chúng ta cứ đưa Tô Xán về phân đà Cái Bang ổn định thương thế đã rồi nói, nếu không thì hắn ta thực sự không thể chữa được đâu."

"Được rồi!"

Vương Viễn hết cách đành gật đầu.

Nói thật, Tô Xán này rất thông minh, nhưng phong thái ăn chơi trác táng của hắn ta khiến Vương Viễn không quá thích. Mọi người bèo nước gặp nhau, Vương Viễn có thể lấy bạc ra bố thí cho cha con bọn họ, còn giúp bọn họ tìm cách gia nhập Cái Bang đã là hết lòng. Hắn cũng không rảnh quan tâm Tô Xán có phải đã bị phế hay không nữa.

Nhưng ai bảo Tô Xán lại là NPC chủ yếu trong nhiệm vụ của Vương Viễn chứ, không cần biết tốt xấu ra sao, ít nhất cũng phải làm cho hắn ta gia nhập Cái Bang, thì Vương Viễn mới có thể hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Cõng Tô Xán, mấy người Vương Viễn đi tới phân đà của Cái Bang.

"Mạc trưởng lão, ngài đã trở về!"

Có Mạc trưởng lão đi cùng nên đệ tử thủ vệ ở cửa phân đà Cái Bang không ngăn cản mấy người Vương Viễn nữa. Nhóm người Vương Viễn cùng nhau đi vào trong viện, bố trí cho Tô Xán ở trong một phòng trống.

Lúc này, Lê Sinh cũng nghe tin chạy tới, Lê Sinh bị Âu Dương Khắc làm hỏng hai mắt, không nhìn thấy gì, sau khi vào phòng thì hỏi Vương Viễn và Mạc trưởng lão: "Ngưu ca, Mạc trưởng lão! Rốt cuộc là có chuyện gì thế?"

"Không thể ngờ Triệu Vô Cực còn có một sư phụ!" Vương Viễn kể lại cho mọi người nghe chuyện Tô Xán bị thương, nhưng lại không nói cho mọi người biết chuyện sư phụ của Triệu Vô Cực là một hòa thượng Thiếu Lâm.

Dù sao chuyện này cũng có liên quan tới danh dự của Thiếu Lâm tự, lão hòa thượng Huyền Từ coi trọng nhất là danh dự, Vương Viễn không dám dẫm vào bãi mìn này chút nào.

"Sư phụ của Triệu Vô Cực?" Nghe Vương Viễn nói vậy, Mạc trưởng lão và Lê Sinh đều vô cùng kinh ngạc nói: "Không thể ngờ sư phụ của Triệu Vô Cực còn sống, người kia tám phần là người của Ma giáo."

"Người của Ma giáo?" Vương Viễn nghe vậy thì giật thót.

Tuy Vương Viễn đã nhìn thấy sư phụ Triệu Vô Cực là một hòa thượng Thiếu Lâm, nhưng mắt thấy chưa chắc đã là thật, dù sao Vương Viễn cũng biết có thuật Dịch Dung, giả trang hòa thượng Thiếu Lâm không phải chuyện khó gì.

Nói là người Ma giáo cũng không phải không có lý, nếu không tại sao Triệu Vô Cực lại có võ học trấn phái của Ma giáo chứ?

Đương nhiên, Triệu Vô Cực biết La Hán Thần Công của Thiếu Lâm tự, chuyện này Thiếu Lâm tự cũng không thoát khỏi liên quan.

Bạn cần đăng nhập để bình luận