Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1284: Nhận đồ đệ

“Ý trời, ý trời rồi!”

Vô Nhai Tử thở dài một tiếng, nói: “Tất cả đều do ý trời, ta đã đợi nhiều năm như vậy, có đợi nữa cũng chưa chắc đã có thể đợi được một người toàn tài thập toàn thập mỹ làm đồ đệ, chỉ có thể chọn ngươi vậy!”

“Nhận đồ đệ?”

Vô Nhai Tử nói ra lời này, khiến mấy người Vương Viễn đều hơi sững sờ.

Hóa ra Vô Nhai Tử bày ra trò này chỉ vì muốn nhận một đồ đệ, y chính là sư phụ của Tô Tinh Hà, đồ đệ của y không phải chính là sư huynh đệ của Tô Tinh Hà hay sao?

Cơ hội này sao có thể nhường cho người khác được.

“Nếu ngươi nói vậy…” Nghĩ đến đây, Vương Viễn tiến lên, chỉ vào Tống Dương và bảo: “Em gái này của ta, cô ấy không xinh đẹp sao?”

“Ừm, xinh đấy!” Vô Nhai Tử gật đầu, đáp.

“Phá ván cờ Trân Lung này, lẽ nào không có một phần của cô ấy sao?” Vương Viễn lại hỏi.

“Đương nhiên có rồi.” Vô Nhai Tử lại đáp.

“Vậy tại sao cô ấy không thể làm đồ đệ của ngươi?” Vương Viễn lại hỏi.

“Không phải vừa rồi ngươi đã nhường cơ hội này cho tiểu hòa thượng Hư Trúc rồi sao?” Vô Nhai Tử hỏi ngược lại.

“Ta? Bao giờ?”

Đôi mắt của Vương Viễn trừng thật to, không biết từ khi nào mình lại làm một việc có đạo đức tốt như vậy.

Vô Nhai Tử cười tủm tỉm, đáp: “Vừa rồi khi ta nói ngươi xấu, chính là muốn chọn ngươi làm truyền nhân… ta cho rằng cho dù ngươi không thể học được võ công của phái Tiêu Dao, thì thế nào cũng sẽ nhường cơ hội này cho người bên cạnh ngươi, nhưng không ngờ ngươi lại nhường cho hòa thượng Hư Trúc này.”

“Cái… đệt mợ!”

Vương Viễn nghe được lời này của Vô Nhai Tử, đột nhiên nghĩ đến vừa rồi miệng của mình quả thực có chỉ vào Hư Trúc nói hắn xấu nhất, nhưng ai ngờ được lại ném cơ hội bái sư này cho hắn, Vương Viễn thực có hơi sụp đổ.

Con mẹ nó, còn có thể như vậy nữa sao? Thế này cũng hại người quá rồi, ai bằng lòng để người khác nói mình xấu chứ?

“Ngươi cũng không cần có ý kiến.” Vô Nhai Tử nói: “Cô gái này là môn hạ phái Tiêu Dao ta, chuyện ở đây, ta cũng sẽ nhận cô ấy làm đệ tử quan môn, chỉ là một thân tu vi của ta không thể truyền hết cho cô ấy được.”

Nói xong, y túm cổ tay của Hư Trúc, truyền một nguồn nội lực tới.

“Lần này thật đáng tiếc quá…”

Thấy Vô Nhai Tử muốn truyền công cho Hư Trúc, trong lòng Vương Viễn khỏi phải nói dâng lên bao nhiêu cảm xúc, loại cảm giác đó giống như có một trăm đồng dưới chân mình, lại bị người khác nhặt được vậy, chiếm không được lợi ích thì phải chịu thiệt thôi.

Thế nhưng ngay đúng lúc này, chỉ nghe thấy Hư Trúc kinh ngạc hô lên: “Á… nội công của ta đâu?”

‘Ha ha ha!” Vô Nhai Tử cười ha ha, đáp: “Võ học Thiếu Lâm của ngươi đã bị ta hóa giải sạch sẽ rồi… bằng không làm sao chấp nhận tu vi nội công bảy mươi năm này của ta được?”

“Cái đệt!”

Nghe thấy y nói như vậy, Vương Viễn đang ảo não đột nhiên giật mình một cái, sự hối hận trong lòng trong nháy mắt đã biến thành vui mừng.

Được rồi, hóa ra người chấp nhận truyền thừa của Vô Nhai Tử, còn phải phá bỏ những võ học khác sao? Con mẹ nó cái thiết lập chó má gì đây.

Một thân bản lĩnh của Vương Viễn đều tới từ Thiếu Lâm tự. Dịch Cân Kinh, Kim Cương Bất Hoại Thần Công đều là võ học chí cao vô thượng trong Thiếu Lâm tự, vì tu vi nội công bảy mươi năm đó của Vô Nhai Tử, mà bị phế sạch toàn bộ võ công, rõ ràng là mất nhiều hơn được.

Dù sao thì ở trong mắt Vương Viễn, nội công của Vô Nhai Tử truyền cho mình cùng lắm cũng chỉ là dệt hoa trên gấm, nếu như giọng khách át giọng chủ, vậy thì không còn ý nghĩa gì nữa.

“Các ngươi mở to mắt mà xem cho kỹ! Ta muốn truyền công cho người khác, đây là một cơ hội để lĩnh ngộ thiên địa!” Vô Nhai Tử thản nhiên dặn dò mấy người Vương Viễn một câu, rồi đột nhiên quay ngược lại, thiên linh cái của y và thiên linh cái của Hư Trúc đối diện nhau.

Trong phút chốc, dưới ánh nhìn chăm chú của mấy người Vương Viễn, Vô Nhai Tử trút nội lực vào trong cơ thể của Hư Trúc.

Cùng lúc đó, bên tai mấy người Vương Viễn cũng vang lên giọng nói của Vô Nhai Tử: “Đối với việc thuận theo quy luật của tự nhiên, nắm vững sự thay đổi của lục khí, ngao du ở cảnh giới vô biên vô tận, còn cần dựa vào gì khác nữa, vì vậy mới nói…”

Hệ thống nhắc nhở: [Lĩnh ngộ tạo hóa thiên địa, có được sự dẫn dắt, cảnh giới Đại Kim Cương Chưởng của bạn đã tăng lên… cảnh giới hiện tại là “Nhất Đại Tông Sư”, chiêu thức lĩnh ngộ được “Duy Ngã Độc Tôn”…]

Hệ thống nhắc nhở: [Bạn đã thỏa mãn điều kiện tăng lên làm võ giả Tiên Thiên, có chấp nhận mở Độ Kiếp hay không?]

Dưới sự chỉ điểm của Vô Nhai Tử, vậy mà Đại Kim Cương Chưởng của Vương Viễn lại tăng đến cảnh giới cao nhất.

Dựa theo thiết lập của trò chơi, khi hai môn công pháp trên cao cấp đạt đến cảnh giới Nhất Đại Tông Sư, thì có thể mở [Độ Kiếp], tăng lên Tiên Thiên.

Nhưng Vương Viễn lại nhấn không.

Kinh nghiệm của Bạch Hạc Lưỡng Sí nói cho hắn biết, nền móng không vững thì khó giữ được thăng bằng, bây giờ trên người Vương Viễn vẫn còn nhiều môn võ học chưa tăng lên cảnh giới cao nhất, thuộc tính cũng chưa đạt đến đỉnh cấp cao nhất, nếu lúc này tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, chắc chắn cũng không dung hợp ra được pháp môn luyện khí gì tốt, đến lúc đó lại giống như Bạch Hạc Lưỡng Sí chuyển thế trùng tu, chẳng phải là phiền phức hơn nhiều hay sao.

Phải biết rằng, Bạch Hạc Lưỡng Sí chuyển thế trùng tu là bởi vì trên người không có công pháp tuyệt học, mà Cái Thế Thần Công trên người Vương Viễn lại có đến vài môn.

Cái Thế Thần Công đều là duy nhất, học một lần là không thể học lại lần hai, nên hiển nhiên phải luyện chúng đến mãn cấp mới có thể thăng cấp.

“Ái chà, Thái Cực Thần Công của ta mãn cấp rồi!”

“Bắc Minh Thần Công của ta cũng mãn cấp rồi!”

“Đệt… ta vẫn chưa có tuyệt học, tiếc cơ hội này ghê.”

Lúc này, ba người Mario cũng nhao nhao kêu lên đầy vui mừng.

Cho dù là nội công hay là chiêu thức, nói một cách tương đối thì chín tầng đầu đều không có gì đặc biệt khó luyện, nhưng độ thành thạo cần thiết để tăng từ tầng chín lên tầng mười, quả thực còn nhiều hơn chín tầng trước cộng lại.

Điều càng hại người hơn là đan dược tăng cảnh giới bình thường cũng không có khả năng tăng lên tới một tầng cảnh giới cuối cùng, hơn nữa phẩm chất công pháp càng cao, thì tốc độ tăng lên càng chậm, yêu cầu độ thành thạo cũng càng cao hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận