Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 319: Vừa ăn cướp vừa la làng

Đúng như vậy, nhiệm vụ xung đột sẽ so sánh thực lực của cả hai người chơi. Điều Tử đã biết bản lĩnh của Vương Viễn, đương nhiên cũng biết khi mình đối đầu với hắn thì phần thắng sẽ là bao nhiêu. Là bên yếu hơn, tốt nhất nên giải quyết vấn đề một cách hòa bình. Huống chi bức thư này có thể làm bằng chứng không thì cũng chưa biết.

“Ngươi cũng cho rằng Kiều Phong không phải là hung thủ giết người sao?” Vương Viễn rất hài lòng khi nghe lời này của Điền Tử.

"Đương nhiên!"

Điều Tử nói: "Với thực lực của Kiều Phong, cho dù y có giết người ngay trước mặt ngươi thì ngươi cũng chưa chắc có thể phát hiện ra được. Hơn nữa, nếu đánh thức người đang ngủ, 80% hung thủ giết người là kẻ khác. Mã phu nhân cũng chỉ nhìn thấy bóng lưng mới đoán là Kiều Phong làm, cũng không tận mắt nhìn thấy hung thủ là ai. Ta lại cảm thấy tên Bạch Thế Kính kia rất đáng ngờ ".

“Ta cũng cảm thấy tên đó rất đáng ngờ!” Vương Viễn gật đầu nói: “Nhưng mà Mã phu nhân đích thân chứng minh không phải gã. Hiện giờ ta cứ cảm thấy là lạ chỗ nào, nhưng lại không nghĩ ra được là vì sao.”

"Liệu Mã phu nhân và Bạch Thế Kính có phải là cùng một phe hay không?" Lúc này, Rõ Như Ban Ngày ở một bên nói: "Thế nên bà ta đã tạo chứng cử giả giúp Bạch Thế Kính!"

"Hả? Điều ngươi nói rất có lý."

Ngay khi Rõ Như Ban Ngày nói ra lời này, hai mắt của Vương Viễn và Điều Tử không khỏi sáng bừng lên.

Trong mắt của Vương Viễn, Mã phu nhân là một góa phụ vừa mới mất chồng, mỹ nữ ở một nơi hỗn tạp như vậy có nhiều tai mắt cũng là chuyện bình thường. Lúc này Mã phu nhân đã chủ động báo án để tìm ra kẻ sát hại chồng mình. Tuy rằng bà ta rất khôn ngoan, thủ đoạn cũng có chút quá mức, nhưng hai người lại chủ quan chưa từng nghi ngờ bà ta.

Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, dáng vẻ của Mã phu nhân đáng thương như vậy, khiến mọi người khó có thể nghi ngờ rằng cái chết của Mã Đại Nguyên có liên quan đến bà ta.

Nhưng được Rõ Như Ban Ngày nhắc nhở, hai người chợt hiểu ra tại sao suy nghĩ của mình luôn đi vào ngõ cụt, có vẻ như người phụ nữ này đang vừa ăn cướp vừa la làng.

Suy luận dựa trên tình huống này, điều Vương Viễn và Điều Tử cảm thấy khó hiểu vừa rồi cũng đã trở nên tường tận, mọi thứ đã rõ.

Hay thật, nguyên cáo trở thành bị cáo, Vương Viễn lại gặp phải chuyện vớ vẩn như vậy. Không ngờ người thiết kế lại dám tạo ra tình tiết nhiệm vụ như vậy, hắn không sợ bị người chơi đâm sau lưng sao?

"Chậc chậc chậc..."

Nghĩ đến đây, Điều Tử không khỏi cảm khái: "Ta thật sự không thể hiểu nổi. Bạch Thế Kính vừa già vừa xấu, lại còn là một kẻ ăn xin. Mã phu nhân nhìn trúng gã ở điểm nào vậy?"

“Có lẽ là tài hoa chăng?” Rõ Như Ban Ngày sờ cằm nói: “Lúc trước vợ ta lấy ta là vì ngưỡng mộ tài hoa của ta đấy.”

"Ta nhổ vào!"

Vương Viễn bĩu môi nói: "Mã phu nhân khôn khéo như thế, há lại là loại phụ nữ ngốc nghếch đó, bà ta chắc chắn phải có chuyện gì đó... Hơn nữa 80% là liên quan đến Kiều Phong. Thân thế của Kiều Phong được nhắc đến trong bức thư, chắc chắn không phải là giả."

"A…"

Điều Tử sờ cằm nói: "Để ta suy đoán một chút! Nếu bức thư là thật, ai là người được lợi lớn nhất khi bức thư đó bị lộ?"

"Mã Đại Nguyên!"

Rõ Như Ban Ngày trả lời: "Một khi Kiều Phong đi, bang chủ Cái Bang không còn, Mã Đại Nguyên với tư cách là phó bang chủ Cái Bang, theo tình thế ông ta sẽ tiếp quản vị trí của Kiều Phong."

“Vậy tại sao Huyền Từ lại tiết lộ bí mật cho Mã Đại Nguyên, nhưng Mã Đại Nguyên lại không vạch trần Kiều Phong?” Điều Tử lại hỏi.

“Có lẽ trong lòng Mã Đại Nguyên cũng rất tôn trọng Kiều Phong!” Vương Viễn nói: “Tuy rằng hai người họ không qua lại nhưng từ trước đến nay cả hai vẫn luôn tôn trọng lẫn nhau!”

“Nếu như vậy, chuyện giữa Mã phu nhân và Bạch Thế Kính cũng không còn gì khó hiểu.” Điều Tử mỉm cười, như thể y đã nhìn ra đầu đuôi câu chuyện.

Mã phu nhân muốn nhằm vào Kiều Phong, đương nhiên bà ta sẽ tìm Mã Đại Nguyên, nhưng Mã Đại Nguyên kính trọng Kiều Phong, chắc chắn sẽ không để Mã phu nhân toại nguyện, vì lẽ đó Mã phu nhân muốn tìm một người khác thay thế Mã Đại Nguyên.

Bạch Thế Kính với tư cách là trưởng lão Chấp Pháp, hiển nhiên là nhân vật đầu não, hai người giết chết Mã Đại Nguyên, Bạch Thế Kính sẽ trở thành phó bang chủ, sau đó lại quay sang nhằm vào Kiều Phong, hiển nhiên Bạch Thế Kính sẽ trở thành bang chủ, mọi chuyện đều nước chảy thành sông.

Ai ngờ nửa đường lại bị ba người Vương Viễn chen ngang, Bạch Thế Kính trở tay không kịp, còn Mã phu nhân lại nhân tiện coi ba người họ như quân cờ.

Nếu Điều Tử có chứng cứ đi góp ý với Kiều Phong, rõ ràng đã bị Mã phu nhân lợi dụng để đổ thêm dầu vào lửa.

Không thể không nói, Mã phu nhân này thật sự rất nham hiểm, hãm hại người khác còn rất thuận tay.

"Lý do này xem như đã nói rõ tất cả mọi chuyện..."

Vương Viễn cau mày nói: "Có thể Mã phu nhân cũng biết Kiều Phong. Đương nhiên không thể nào không biết năng lực của Kiều Phong. Lý do gì khiến bà ta điên cuồng muốn hạ bệ một mục tiêu mạnh mẽ như vậy?"

"Chuyện này… Ai mà biết được…”

Điều Tử suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫy tay tỏ vẻ bất lực.

“Bất kể tại sao Mã phu nhân lại oán hận Kiều Phong.” Ngay sau đó Điều Tử tiếp tục nói: “Nếu thật sự giống như chúng ta đoán, thì nhiệm vụ này có lẽ cũng là một âm mưu.”

“Nhất định là có âm mưu!” Vương Viễn nói một cách chắc nịch: “Nếu không thì có rất nhiều cách để lấy được sự tín nhiệm, vậy tại sao lại bắt chúng ta phải trộm đồ của Kiều Phong.”

"Vậy có nên làm nhiệm vụ này không?" Rõ Như Ban Ngày hỏi.

Theo lý thuyết thì trách nhiệm của người chơi chính là nhận nhiệm vụ rồi làm nhiệm vụ.

Nhưng trong trò chơi mô phỏng toàn diện này, người chơi ở trong đó, về cơ bản thì tương đương với thế giới thực thứ hai.

Phương thức của trò chơi khác nhau làm cho thói quen chơi trò chơi của người chơi cũng khác nhau.

Nếu là trò chơi dùng bàn phím với chuột thông thường, cho dù là âm mưu hay dương mưu, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ rồi nhận thưởng là xong, ai quan tâm đến sự sống chết của NPC chứ...

Nhưng đặc điểm của trò chơi nhập vai mô phỏng toàn diện này sẽ cho phép người chơi hoàn toàn đặt mình vào cốt truyện, quan điểm về cái tốt và cái xấu, cái thiện và cái ác cũng rất giống trong thực tế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận