Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 148: Vương Đại Lạt Ma bị lừa

Trong phòng làm việc không phải tất cả đều là người làm ăn.

Trong Thính Vũ lâu ngoài trừ các lãnh đạo tầng trung phụ trách bán hàng như Vương Đại Lạt Ma thì phía dưới vẫn có rất nhiều người chơi tầng cơ sở.

Những người chơi tầng cơ sở này đều là game thủ chuyên nghiệp tầng chót nhất, trực thuộc phòng làm việc dựa vào việc đào vàng đánh tài liệu để kiếm chút chi phí, giang hồ thường gọi Đảng chuyển gạch.

Đám người chơi đi theo sau Vương Đại Lạt Ma chính là Đảng chuyển gạch trực thuộc Linh Phong đường của Vương Đại Lạt Ma.

Rừng Hổ Gầm là khu quái cấp ba mươi.

Tuy thực lực Đảng chuyển gạch không cao nhưng là người chơi thành đội giết quái vượt cấp cũng không thành vấn đề, chỉ là tiền lời và hiệu suất tương đối thấp mà thôi.

Trong Rừng Hổ Gầm một tấm da hổ thôi có thể bán mười lượng vàng, lợi nhuận cao đương nhiên hiệu suất không cần cân nhắc.

Rừng Hổ Gầm ít ai lui tới nên quái phân bố vẫn khá đông đúc.

Vương Đại Lạt Ma dẫn theo đám thuộc hạ nhanh chóng gặp được một con Ban Lan Hổ Vệ.

Sau một phen bao vây rốt cuộc Ban Lan Hổ Vệ đã bị Đảng chuyển gạch loạn đao chém chết, nó gào lên một tiếng rồi rớt tấm da hổ xuống.

"Thật sự có da hổ này!"

Vỗn dĩ Vương Đại Lạt Ma vẫn lo Vương Viễn có thể gạt hắn ta, sau khi thấy rõ Ban Lan Hổ Vệ rơi ra tấm da hổ, Vương Đại Lạt Ma thầm vui mừng, nỗi lo tan biến trong nháy mắt, vội vã ba bước làm hai đi đến phía trước nhặt da hổ lên.

Ban Lan Hổ Bì

Thuộc loại: Tài liệu

Phẩm chất: Mảnh vỡ

Tác dụng: Có thể dùng để may áo giáp, chế tạo đồ phòng ngự.

"?"

Nhìn thông tin tấm da hổ trong tay mà Vương Đại Lạt Ma bỗng chốc ngớ người.

Không đúng, ngày hôm qua lúc Du Nhận Hữu Dư tạo trang bị Vương Đại Lạt Ma ở ngay bên cạnh nhìn mà, tài liệu trong tay hắn ta Vương Đại Lạt Ma cũng từng thấy qua, tuy đều là Ban Lan Hổ Bì thế nhưng rõ ràng tấm da hổ trong tay Du Nhận Hữu Dư có thêm một chữ Âm phía sau.

Chẳng lẽ da hổ chữ Âm phía sau cần có tỷ lệ nhất định mới có thể rớt ra hay sao?

Nghĩ vậy trong lòng Vương Đại Lạt Ma giật thót.

Tỷ lệ là thứ mà người chơi không thích nhìn thấy nhất, bởi vì phải nhìn trên mặt chữ, theo người xưa nói thì chính là gặp vận xui, tỷ lệ có tính bất định khá cao.

May mắn thì tốt rồi, hên thì mỗi Ban Lan Hổ Vệ đều có thể rớt ra tấm da hổ chữ Âm phía sau, xui xẻo thì xong rồi.

Nếu như bạo phát thì hai trăm lượng vàng tuyệt đối đáng giá, thế nhưng có thêm tỷ lệ thì số tiền đó có hơi chơi khó rồi.

"Mọi người tiếp tục đi!"

Nói khoác, Vương Đại Lạt Ma đã khoe khoang khắp nơi rồi, tiền thì hắn ta cũng cầm rồi, nếu việc không xong thì chỉ sợ Vương Đại Lạt Ma không biết phải giải quyết thế nào, bây giờ hắn ta chỉ có thể tiếp tục kiên trì đến cùng.

Thế nhưng cũng không biết Vương Đại Lạt Ma xúi quẩy hay như thế nào mà thủ hạ hắn ta dẫn theo soát rừng Hổ Gầm suốt đêm, da hổ thu được gần trăm tấm, không có một tấm nào có chữ Âm ở phía sau.

Xem một đống da hổ bình thường trong tay, tâm trạng Vương Đại Lạt Ma hiển nhiên có chút sụp đổ.

Nhiều da hổ như vậy cho dù chỉ có một tấm chữ Âm phía sau cũng còn đỡ, mặc dù không hoàn thành nhiệm vụ nhưng ít nhất còn có thể bàn giao nơi Lưu Thần Phụ.

Nhưng bây giờ một tấm da hổ chữ Âm cũng chẳng có, há không phải thành lừa tiền sao? Con mẹ nó điều này tuyệt đối có miệng cũng không nói rõ được mà.

Ớ cái đệt, không phải là bị con lừa trọc chết tiệt kia lừa sao.

Lúc này Vương Đại Lạt Ma cũng kịp nhận ra rằng điều gì đang xảy ra.

Thứ tỷ lệ này dù có ít đi nữa thì cũng vẫn có, mọi người vất vả bận rộn cả đêm, đánh nhiều da hổ như vậy thì cho dù không quá nhiều, ít nhất cũng phải có một hai tấm chữ Âm ở phía sau mới đúng chứ, nhưng bây giờ không có một tấm, giải thích duy nhất chính là nơi này hoàn toàn không nổ ra tấm da hổ có chữ Âm ở phía sau, chính hắn ta dùng hai trăm lượng vàng mua tin giả.

Càng nghĩ Vương Đại Lạt Ma càng tức giận, không kìm được mắng: "Con mẹ nó! Con lừa trọc ngu ngốc chết tiệt đó nhận tiền còn dám lừa gạt ta? Thật nghĩ ông đây dễ ức hiếp như vậy hả!"

Trời đất chứng giám, Vương Viễn chỉ hơi gian xảo thôi, nhưng vẫn là người rất giữ chữ tín, đương nhiên hắn sẽ không làm loại chuyện lấy tiền còn lừa gạt người khác như vậy.

Lúc trước da hổ của Ban Lan Hổ Vệ ở rừng Hổ Gầm có chứ thuộc tính Âm là do có Hổ Sơn Quân, rừng Hổ Gầm tụ hội thuộc tính Âm, lâu dần quái thường ở đó cũng dính khí tức thuộc tính Âm.

Nhưng bây giờ Hổ Sơn Quân đã bị giết, thuộc tính Âm hoàn toàn biến mất, đương nhiên trên người Ban Lan Hổ Vệ ở rừng Hổ Gầm sẽ không được thêm vào thuộc tính Âm.

Thay vì nói bị Vương Viễn lừa thì nên nói Vương Đại Lạt Ma xui xẻo mà thôi, không gặp phải lúc.

Trong Đại Võ Tiên, BOSS bản đồ hoang dã chia thành hai loại hình không cố định cùng với cảnh tượng, BOSS bản đồ hoang dã không cố định có thể tùy ý đi lại trong khu vực cố định, sau khi bị người chơi đánh chết nhất định trong một khoảng thời gian sẽ sinh ra cái mới.

Mà BOSS bản đồ cảnh tượng thì chính là duy nhất.

Thực lực loại BOSS này cường đại, chiếm giữ một khu vực là Vua, tất cả khu vực cảnh tượng đều bị BOSS ảnh hưởng, một khi BOSS bản đồ hoang dã cảnh tượng bị giết chết, không có sự ảnh hưởng của BOSS cảnh tượng thì khu vực này sẽ khôi phục lại trạng thái bình thường.

Dạng BOSS này vô cùng thưa thớt, căn bản thuộc về loại hình quái đẻ trứng, chỉ cần giết đi thì sẽ không xuất hiện lần nữa.

Nói cách khác thì nếu Vương Viễn không tiễn Hổ Sơn Quân thì da hổ được rơi ra từ rừng Hổ Gầm đều sẽ chưa thuộc tính Âm rồi, tới bây giờ thì chỉ sợ chẳng có tấm da hổ có thuộc tính Âm nào xuất hiện nữa.

"Sao rồi, đánh được bao nhiêu tài liệu rồi?"

Ngay lúc Vương Đại Lạt Ma sầu não, thanh tin tức hắn ta sáng lên, Lưu Thần Phụ cũng đã đăng nhập và gửi tin đến Vương Đại Lạt Ma.

"À ừm!"

Vương Đại Lạt Ma thầm hốt hoảng khi thấy ông chủ gửi tin đến.

Thật đúng là sợ cái gì thì sẽ gặp cái đó mà, Vương Đại Lạt Ma đã khiến cho mọi việc thành như này rồi, bây giờ sự sợ hãi nhất chính là ông chủ truy hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận