Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1319: Một gậy chết ngay

“Tiểu mỹ nhân, không phải ngươi nói có chuyện xin chỉ bảo hay sao? Sao lại không nói chuyện, hê hê!” Lộc Trượng Khách còn đang ở một bên cười dâm đãng.

“Ngươi đợi chút đã, ta có thứ này cho ngươi xem!” Vương Viễn đẩy tay của Lộc Trượng Khách sang một bên, bắt đầu cởi đai áo để kéo dài thời gian.

Lộc Trượng Khách thấy thế, thở hổn hển đầy kích động.

Khi tình cảnh ở trong phòng sắp lập tức phát triển đến mức không thể miêu tả được nữa, thì đột nhiên nghe thấy Hạc Bút Ông ở ngoài cửa nói: “Khổ đại sư, ngươi đi đâu thế? Trong tay cầm gì kia?”

“…”

Phạm Dao cầm một hồ lô rượu trong tay, làm động tác tay uống rượu, đồng thời liếc mắt nhìn vào trong phòng với vẻ nghi ngờ.

Hạc Bút Ông biết ý của lão, mới giải thích: “Sư huynh ta và người khác đang thảo luận nghiên cứu, không cho ta vào…”

Phạm Dao nở nụ cười, chỉ vào hồ lô rượu, lại chỉ vào Hạc Bút Ông, rồi lại làm ra động tác tay uống rượu, rõ ràng là đang hỏi: “”Có muốn cùng uống một chút không?”

“Được thôi! Chúng ta đi!”

Hạc Bút Ông vốn thích rượu, lúc này lại đang buồn bực vì bị đuổi ra ngoài, Phạm Dao lại đột nhiên xuất hiện mời lão ta uống rượu, nên lão ta hiển nhiên rất vui vẻ rồi, vì thế lão ta đi lên trước, cùng Phạm Dao sóng vai biến mất trong màn đêm.

Nội công của Vương Viễn hùng hậu, nghe thấy hai người ở ngoài cửa đã rời đi, cuối cùng cũng lau mồ hôi, Phạm Dao chậm thêm một lúc nữa thì mình sẽ mất đời trai trong tay giặc mất, sau này cũng không thể đích thân mạo hiểm, đi làm loại chuyện nguy hiểm như vậy được.

“Tiểu mỹ nhân, vẫn chưa tìm thấy sao? Có cần ta giúp ngươi không…” Lộc Trượng Khách cười đê tiện, bàn tay định kéo quần áo trên người Vương Viễn xuống.

“Đừng nôn nóng như vậy chứ!”

Vương Viễn đẩy Lộc Trượng Khách ra với vẻ hờn dỗi, nói: “Đợi một chút cũng không chết được."

"Ngươi nhanh chút đi, ta sắp gấp đến phát điên rồi!” Lộc Trượng Khách càng lúc càng mất kiên nhẫn.

“Được rồi, ta tìm được rồi, ngươi nhắm mắt lại đi!” Vương Viễn che miệng mỉm cười, nói với giọng điệu nũng nịu.

Lộc Trượng Khách đã sống nhiều năm như vậy, cũng xem như có chút đầu óc, ngược lại, cũng không phải là người dễ mắc bẫy như vậy, nhưng thuật quyến rũ này của Vương Viễn là thứ mà ngay cả cá nhân hắn còn khó mà khống chế được, huống chi Lộc Trượng Khách còn là một tên háo sắc.

Đàn ông mà, khi những nơi nào đó mềm thì tâm lại càng cứng, còn khi những nơi nào đó cứng thì tâm lại mềm.

Trong trạng thái tinh trùng thượng não, nào còn có lý trí gì nữa?

Nghe thấy Vương Viễn nói như vậy, trên cơ bản, Lộc Trượng Khách thậm chí còn không cần thời gian để cân nhắc, đã lập tức nhắm mắt lại với vẻ mặt chờ mong.

“Đồ chó này!”

Vương Viễn thấy thế, chửi thầm một câu, rồi móc từ trong ngực ra một cây gậy sắt lấp lánh kim quang.

Gậy sắt đón gió lóe lên, trở nên thô to như miệng bát, dài đến một trượng, hai tay của Vương Viễn nắm gậy sắt, dùng hết toàn bộ sức lực cả người, sử dụng sát chiêu mạnh nhất [Hà Xử Nhã Trần Ai] trong một chiêu [Đại Vi Đà Chử] đập một cái vào đầu của Lộc Trượng Khách.

Lực tay của Vương Viễn hung hãn thế nào, và nội công lợi hại ra sao, dưới một đòn toàn lực này, cho dù là cao thủ tuyệt đỉnh cũng không thể đỡ nổi.

Lộc Trượng Khách không có Hạc Bút Ông hỗ trợ, cũng chỉ là một BOSS cấp một trăm bốn mươi, hơn nữa, lúc này còn ở trạng thái hoàn toàn không đề phòng, bị một gậy này của Vương Viễn vung thẳng vào đầu, hiển nhiên nghĩ cũng biết kết cục của lão ta thế nào.

“Bốp” một tiếng vang trầm thấp, thần binh Đấu Chiến kích hoạt lực sát thương gấp ba phẩy năm lần, có xác suất sáu mươi phần trăm phá phòng thủ, nhất đại tông sư Lộc Trượng Khách bị một gậy của Vương Viễn đập phọt não, biến thành một cỗ thi thể trong vòng một giây ngay tại trận.

Trong trò chơi [Đại Võ Tiên] này, cảnh giới tu vi võ học quyết định tất cả, võ giả có tu vi cao có hiệu ứng áp chế đối với mục tiêu có tu vi thấp.

Đây cũng chính là lý do tại sao cao thủ đỉnh cấp chỉ cao hơn cao thủ siêu hạng nhất hơn mười cấp, nhưng lại không thể vượt qua, chính là vì hiệu ứng áp chế của cao thủ đỉnh cấp quá mạnh.

Chỉ bàn về tu vi, Lộc Trượng Khách chẳng qua chỉ là cao thủ cấp chưởng môn, mà Vương Viễn thì lại là cấp bậc siêu hạng nhất, bàn riêng về cảnh giới tu vi, hắn cũng không phân cao thấp với kẻ mạnh như Đoàn Diên Khánh, dựa vào tính chất đặc biệt của công pháp, thậm chí kinh nghiệm thực chiến cũng không thua Dương Đỉnh Thiên, nên chắc chắn cao hơn Lộc Trượng Khách một bậc.

Lúc trước, khi tu vi của Vương Viễn không cao, đã có thể giết chết Bạch Thế Kính cấp tám mươi trong vòng một giây.

Lúc này, có áp chế tu vi lại thêm đánh lén, nên chuyện có thể giết chết Lộc Trượng Khách trong vòng một nốt nhạc, cũng không khiến Vương Viễn bất ngờ một chút nào, dù sao thì thứ hắn muốn cũng chính là hiệu quả này.

Bằng không nếu như đánh nhau chính diện, hai người trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể phân được cao thấp, lại kinh động đến hộ vệ trong phủ thì hỏng bét.



“Soạt!”

Một tia sáng vàng tỏa ra, giang hồ lịch duyệt của đại BOSS cấp một trăm bốn mươi đã trực tiếp khiến đẳng cấp của Vương Viễn tăng lên cấp tám mươi lăm.

Ở giai đoạn hiện tại, cao thủ xếp hạng đầu tiên cũng ở khoảng cấp chín mươi, cấp bậc của Vương Viễn hiện tại chỉ có thể nói là không thấp, thân là người chơi cũ trong trò chơi từ khi trò chơi mới mở máy chủ, cấp tám mươi lăm quả thực không tính là cao, chỉ được tính là trình độ của cao thủ tuyến một bình thường.

Đương nhiên, cấp bậc trong trò chơi chỉ là thứ có tính hạn chế, không liên quan quá lớn đến thuộc tính của người chơi, mà chỉ có thể hạn chế cảnh giới tu vi võ học của người chơi.

Khi người chơi đến cấp tám mươi, nếu có trang bị cộng thêm cảnh giới, cũng có thể tu luyện võ học công pháp đến cảnh giới cao nhất, chỉ có phương pháp luyện khí của Tiên Thiên, mới có yêu cầu đẳng cấp cao hơn mới có thể tăng lên được.

Vương Viễn không Độ Kiếp phi thăng, nên không cần phải tăng cảnh giới công pháp luyện khí của Tiên Thiên, vì thế giữa cấp tám mươi và cấp chín mươi không có sự khác biệt. Cho nên, sau khi Vương Viễn tăng lên đến cấp tám mươi, sự hứng thú với việc tăng cấp cũng không còn lớn nữa, mà chỉ một lòng muốn tăng toàn bộ cảnh giới võ học lên, sau đó mới Độ Kiếp phi thăng.

Sự gia tăng cấp bậc đối với Vương Viễn mà nói, chỉ được tính là thu hoạch ngoài ý muốn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận