Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1475: Vương Viễn sống lại

...

“Mộ Dung lão thất phu, ngươi dám giết huynh đệ của ta!!”

Vương Viễn bị Mộ Dung Bác đánh chết, Tiêu Phong giận dữ, vung một chưởng đánh thẳng về phía Mộ Dung Bác, muốn báo thù cho mẫu thân và Vương Viễn.

Mắt thấy Tàng Kinh Các lại sắp bị phá hoại bởi một cuộc chiến lớn, hòa thượng quét rác bước về phía trước một bước, khép hai tay lại, một bức tường chân khí vô hình xuất hiện ở giữa hai người Tiêu Phong và Mộ Dung Bác, hoàn toàn ngăn cản chưởng lực của Tiêu Phong.

“Ầm vang!!”

Quần hùng và người chơi bên ngoài Tàng Kinh Các chỉ vừa mới tới nơi này, vẫn chưa được chứng kiến thân thủ của hòa thượng quét rác.

Lúc này thấy hòa thượng quét rác bình thản ung dung chặn lại một chưởng của Tiêu Phong, mọi người đều cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Tiêu Phong có tu vi thế nào chứ? Y nói chưởng lực của mình thứ hai thì trong thiên hạ này không ai dám xưng là thứ nhất, vị hòa thượng gầy gò lại chặn lại một chưởng chứa đầy sự thù hận của Tiêu Phong một cách nhẹ nhàng bâng quơ như vậy, tu vi của lão có khác gì thần tiên trên trời đâu chứ.

“Thần tăng! Ý ngươi là gì?”

Thấy một chưởng của mình bị hòa thượng quét rác ngăn lại, Tiêu Phong bèn hỏi với vẻ kinh ngạc.

Y biết hòa thượng quét rác là sư phụ của Vương Viễn, đệ tử bị giết, hòa thượng này thờ ơ thì thôi đi, lại còn ngăn cản mình báo thù, rốt cuộc lão có ý gì?

“Tên Mộ Dung chó chết này, ngươi dám giết sư phụ ta! Thì chính là giết ta!”

Lúc này, đột nhiên bên ngoài cửa truyền tới một giọng nói vô cùng táo bạo, chỉ thấy Nhạc Lão Tam cầm theo một chiếc kéo lớn, đánh thẳng về phía đầu của Mộ Dung Bác.

“Haizz...”

Hòa thượng quét rác nhấc ngón tay.

Một luồng chân khí nhu hòa tản ra, cố định Nhạc Lão Tam ở giữa không trung, sau đó lão lại nhẹ nhàng thả tay xuống, Nhạc Lão Tam chậm rãi rơi xuống mặt đất.

“???”

Trên đầu Nhạc Lão Tam xuất hiện một loạt chấm hỏi, hắn ta lập tức chửi ầm lên: “Mụ nội nó chứ! Ai ám toán ta vậy!”

“Lão Tam, đừng để bản thân bẽ mặt nữa!”

Đoàn Diên Khánh đi lên cầm cổ áo của Nhạc Lão Tam, kéo hắn ta ra bên ngoài cửa.

Võ công của Nhạc Lão Tam còn kém xa Mộ Dung Phục, huống chi là Mộ Dung Bác... Đi lên chẳng khác nào là chịu chết, lão hòa thượng quét rác này không phải hại hắn ta, mà là đang giúp hắn ta... Vậy mà hắn ta còn lên tiếng mắng chửi người, đúng là không biết tốt xấu.

“Là Lão Nhị!” Nhạc Lão Tam tức giận sửa lại lời của Đoàn Diên Khánh.

Sau đó lại lẩm bà lẩm bẩm với vẻ mặt bi thương: “Thôi vậy, Lão Tam thì Lão Tam... Nhị Tỷ mất rồi, ta cũng không tranh với tỷ ấy nữa.”

Mọi người: “...”

Nhạc Lão Tam nhảy ra đã làm hòa hoãn đôi chút bầu không khí xấu hổ ở bên trong Tàng Kinh Các.

Hòa thượng quét rác không chút hoang mang nói: “Oan oan tương báo khi nào mới dứt, nếu ngươi giết lão ta, con của lão ta lại tìm ngươi báo thù, chẳng phải là lại tạo ra sát nghiệt hay sao?”

Nói tới đây, hòa thượng quét rác liếc nhìn Mộ Dung Phục.

Mộ Dung Phục đứng chắn ở trước người Mộ Dung Bác.

Tiêu Phong nói: “Mối thù giết mẫu thân giết huynh đệ, sao có thể không báo được chứ? Sai thì chính là sai, ta không chọn cách tha thứ! Nếu Mộ Dung Phục có thể giết ta, vậy thì cứ để y giết!”

Mộ Dung Phục lớn tiếng nói: “Họ Tiêu, ta không giết được ngươi, chẳng lẽ quần hùng trong thiên hạ không ai có thể giết được ngươi? Bọn ta cùng hợp sức với nhau, ngươi chưa chắc đã thắng đâu!”

Chưa chắc đã thắng, giờ phút này Mộ Dung Phục chỉ cảm thấy chột dạ.

Tên nhãi này chết một mình thì thôi đi, còn không quên kéo theo những người khác.

Hòa thượng quét rác nghe vây bèn nói: “Quần hùng trong thiên hạ có thể giết Tiêu thí chủ thì sao? Y là vua của một nước, đến lúc đó hai nước đánh nhau, sinh linh trong thiên hạ sẽ đồ thán... Mộ Dung lão thí chủ, đây chính là lý do ngươi giết đồ nhi của ta đúng không.”

“Hừ hừ!”

Mộ Dung Bác hừ lạnh một tiếng, lão ta không nói gì, hiển nhiên là bị nói trúng.

“Ai... Oan nghiệt thế gian đều là do tham sân si của con người gây ra! Nếu bắt buộc phải báo thù, vậy để cho một mình lão tăng gánh vác sự oán hận của thiên hạ đi!”

Hòa thượng quét rác bước tới gần Mộ Dung Bác.

Mộ Dung Bác biết võ công của lão hòa thượng rất cao, tất nhiên là không dám đối đầu, lão ta vội vàng lùi về phía sau lại gần thi thể của Vương Viễn.

Đúng lúc này, Vương Viễn nằm trên mặt đất đột nhiên mở mắt.

[Hệ thống nhắc nhở: Trạng thái Quy Tức Công giải trừ.]

[Hệ thống nhắc nhở: Ngươi kích hoạt chiêu thức đặc biệt Tử Nhi Bất Cương, trong vòng 15 giây miễn dịch tử vong.]

[Hệ thống nhắc nhở: Ngươi kích hoạt chiêu thức bị động Tát Ao Bắt Cá, trong vòng 30 giây toàn bộ sát thương nhận vào sẽ chuyển hóa thành nội lực.]

Cùng lúc đó, bên tai Vương Viễn vang lên một tiếng ca du lương: “Bầu trời xanh giữa ngân hà...”

Thanh âm từ xa tới gần, càng ngày càng vang.

[Hệ thống nhắc nhở: Kích hoạt thiên phú “Càng Đánh Càng Hăng”, tất cả thuộc tính tăng lên 100%.]

Mộ Dung Bác vừa mới thối lui tới trước mặt Vương Viễn. Kẻ vốn dĩ đã chết phía sau lưng lại bật dậy, trên người hắn bắn ra ba luồng ánh sáng màu vàng, hồng và xanh lam.

Càn Khôn Đại Na Di! Mở!

Tả Hữu Hỗ Bác! Mở!

Âm Dương Nghịch Chuyển! Mở!

Áo Nghĩa · Phật Pháp Vô Biên!! Kích hoạt!

Nhất Phách Lưỡng Tán, tụ khí! Trăm phần trăm!

Ánh sáng vàng ngưng tụ thành kim thân sáu trượng, tiếng Phạn vang khắp bốn phía, thiên hoa loạn trụy.

“Mộ Dung lão cẩu! Mau nộp mạng đi!!”

Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng thét lớn, kim thân sáu trượng của Vương Viễn đột nhiên đẩy hai tay về phía trước, đánh thẳng vào giữa lưng Mộ Dung.

Áo Nghĩa · Phật Pháp Vô Biên · Vạn Phật Triều Tông!

Vương Viễn đã từng đánh với Mộ Dung Bác, tất nhiên biết tu vi của lão thất phu này cao đến mức nào, lúc ấy một đòn toàn lực của Vương Viễn cũng không thể khiến lão ta bị thương, tất nhiên lúc này hắn cũng không dám có chút sơ suất nào.

Vận chuyển chân khí, nội lực cuồn cuộn ở bên trong đan điền trút hết ra bên ngoài, toàn bộ chưởng lực đánh thẳng vào giữa lưng của Mộ Dung Bác.

Chưởng lực của Vương Viễn cực kỳ hung mãnh.

Dưới sự gia trì của tu vi nội lực mạnh mẽ và Kim Cương Bất Hoại Thần Công, đòn tấn công bình thường của Vương Viễn đã gần giống một vị cao thủ tuyệt đỉnh, sau khi sử dụng Tả Hữu Hỗ Bác, sát thương tăng lên 3.4 lần, Nhất Phách Lưỡng Tán lại là một chiêu tụ khí.

Càn Khôn Đại Na Di mở ra, sát thương tăng lên gấp đôi.

Lần này mở Âm Dương Nghịch Chuyển, cộng thêm trạng thái “Càng Đánh Càng Hăng”, thuộc tính công kích cũng tăng lên 4 lần.

Lượng sát thương đáng sợ như vậy, hiển nhiên đã sánh bằng một chưởng toàn lực của cao thủ tuyệt đỉnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận