Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 215: Trừ Ma Vệ Đạo

Người trung niên vừa dứt lời, tiếng nhạc của ông lão cũng dừng lại, trên đầu hiện lên một cái tên.

Tiêu Tương Dạ Vũ - Mạt Đại (Giang Hồ Hào Khách)

Cấp bậc: 60

Cảnh giới: Tâm Lĩnh Thần Hội

Điểm khí huyết: 150000/ 150000

Điểm nội lực: 10000/ 10000

Võ học tinh thông: Hồi Phong Lạc Nhạn Kiếm (Tâm Lĩnh Thần Hội), Bách Biến Thiên Huyền Vân Sương Thập Tam Thức (Tâm Lĩnh Thần Hội).

Giới thiệu bối cảnh: Chưởng môn phái Hành Sơn, Mạt Đại tiên sinh, võ công sâu không lường được, ra tay không nhìn thấy.

Võ học đặc thù: Tiêu Tương Dạ Vũ

"Đậu má! Thì ra là Mạt đại tiên sinh, thất kính thất kính!"

Thấy ông già nhăn nheo kia lại chính là chưởng môn phái Hành Sơn, Vương Viễn đột nhiên cả kinh, vội vàng nói: "Tiểu tăng có mắt như mù."

Đồng thời trong lòng Vương Viễn cũng thầm than thở: "Con mẹ nó tốt xấu gì ngươi cũng là chưởng môn một phái, sao lại không để ý đến hình tượng một chút nào vậy?"

"Ha ha! Không sao!"

Mạt Đại khoát khoát tay, cười đáp: "Khúc nhạc đã kéo xong, không hoàn tiền đâu nhé..."

"Nên thế, nên thế!" Vương Viễn vội vàng gật đầu.

Nói xong, Mạt Đại tiên sinh đột nhiên nhìn chằm chằm người trung niên với sắc mặt lạnh lùng và bảo: "Lão hủ dựa vảo bản lĩnh để kiếm tiền, chung quy vẫn tốt hơn Đại Tung Dương Thủ Phí Bân, cũng được xem là tay lão luyện trong giang hồ như ngươi, vậy mà lại cưỡng ép một tiểu cô nương.”

Mạt Đại vừa nói lời này ra, thì thông tin về người trung niên xuất hiện trước mặt Vương Viễn.

Đại Tung Dương Thủ - Phí Bân

Cấp bậc: 40

Cảnh giới: Dung Hội Quán Thông

Điểm khí huyết: 80000/ 80000

Điểm nội lực: 5000/ 5000

Võ học tinh thông: Đại Tung Dương Thần Chưởng, kiếm pháp phái Tung Sơn.

Giới thiệu bối cảnh: Một trong Thập Tam Thái Bảo của Tung Sơn, chưởng lực vô song.

Võ học đặc thù: Tung Dương Chân Khí

Phái Tung Sơn! Lại là phái Tung Sơn!

Thấy Phí Bân là NPC phái Tung Sơn, đám người Vương Viễn không khỏi bĩu môi.

Cái gì gọi là thượng bất chính hạ tắc loạn, con mẹ nó đây chứ đâu!

Đường đường là NPC cao cấp của phái Tung Sơn, vậy mà lại bắt cóc một cô gái nhỏ, có thể làm ra loại chuyện này, vậy cho thấy nhân phẩm quả thực cặn bã đến cực điểm.

Bởi vậy có thể thấy được, thủ đoạn bắt cóc người nhà Lưu Chính Phong của Ngũ Nhạc Độc Tôn hẳn cũng học được ở phái Tung Sơn. Bằng không, phần lớn người chơi đều là người có tâm lý bình thường, sao lại dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy được chứ.

"Ha ha ha!"

Bị Mạt Đại tiên sinh trả về một câu, Phí Bân đó cũng không tức giận, ngược lại còn cười đáp: "Cô gái này cũng là yêu nhân ma giáo giống Khúc Dương, thân là người đứng đầu phái Ngũ Nhạc Kiếm, ta làm chuyện này cũng là thay trời hành đạo mà thôi, Mạt Đại sư huynh thân là chưởng môn phái Hành Sơn, sẽ không ngăn cản ta giết người của ma giáo chứ."

Da mặt của phái Tung Sơn đúng là dày vô cùng tận, lạm sát kẻ vô tội mà cũng có thể nói thành thay trời hành đạo được.

"..."

Rõ ràng Mạt Đại không biết nên nói thế nào, tuy Phí Bân già mồm át lẽ phải, nhưng lại không tìm thấy một chút lỗ hổng nào.

"A di đà phật!"

Lúc này, Vương Viễn đáp với một nụ cười: “Mạt chưởng môn, nói như vậy là ngươi không đúng rồi, sao ta không nhìn ra Phí đại hiệp đang bắt cóc thiếu nữ nhỉ, ngài đừng ỷ vào lớn tuổi mà ăn nói lung tung nhé."

"?"

Mạt Đại nghe vậy, lông mày hơi nhướn lên và bảo: "Hòa thượng ngươi bị mù sao? Rõ ràng như vậy mà cũng không nhìn ra được?"

"Ha ha!"

Nghe được lời này, Phí Bân cười to đáp: "Thiếu Lâm tự không hổ là người đứng đầu chính phái, luôn có thể lên tiếng vì chính nghĩa vào những thời khắc mấu chốt."

"Nên thế! Chúng ta hàng xóm cũ mà!" Vương Viễn cười nhạt, ngược lại chỉ vào Phí Bân và nói với Mạt Đại: "Ngài nghe rõ chưa, chuyện mà Phí đại hiệp đang làm lúc này không gọi là bắt cóc, mà gọi là dâm ô! Biết chưa? Có phải không Điều Tử?"

Nói tới đây, Vương Viễn còn không quên trưng cầu ý kiến của nhân sĩ chuyên nghiệp.

"Ừm! Không sai!"

Điều Tử gật đầu một cách bình tĩnh rồi nói: "Theo phán phải trảm, lập tức thi hành!"

Nói xong, Điều Tử rút đao ra.

"Hóa ra là vậy!"

Mạt Đại nghe vậy, gật đầu hiểu ra rồi bảo: "Thẹn cho hắn vẫn là võ lâm chính đạo, vậy mà lại làm ra loại chuyện này."

"Hừ!" Khúc Dương cũng nói: "Loại chuyện này, e rằng người ma giáo chúng ta cũng không làm ra được, phái Tung Sơn quả đúng là danh môn chính phái!"

"Con lừa ngốc chết tiệt! Ngươi dám ngậm máu phun người!"

Vốn Phí Bân còn tưởng rằng Vương Viễn đang lên tiếng thay mình, trong lòng đang thầm sảng khoái, nhưng nghe được lời nói của Vương Viễn, sắc mặt Phí Bân xanh lét.

Trong võ lâm, sắc giới là nặng nhất.

Thân là nhân sĩ võ lâm, giết người cũng không tính là chuyện dọa người gì, sở dĩ Phí Bân dám bắt cóc cô gái nhỏ này, chính là vì đã nắm chắc điểm này.

Nhưng sắc giới thì khác, đó chính là chuyện mà dâm tặc làm, là chuyện trơ trẽn nhất của tất cả mọi người, nếu chuyện này truyền ra ngoài, đừng nói là Đại Tung Dương Thủ Phí Bân y, mà e rằng cả đời này phái Tung Sơn cũng không ngóc đầu lên được, huống chi người trong tay Phí Bân vẫn còn là một thiếu nữ…

"Phí đại hiệp chớ kích động!" Vương Viễn cười đáp: "Thiếu Lâm tự đứng đầu chính phái, lên tiếng vì chính nghĩa là chuyện trong bổn phận của chúng ta."

"Tốt! Nếu đã như vậy, vậy Phí mỗ cũng không phí lời nữa, giết một người là giết, mà giết mười người cũng là giết."

Trong lúc nói chuyện, Phí Bân tiến lên một bước với vẻ mặt sát khí, rất dễ nhận thấy, thằng cháu trai này muốn giết người diệt khẩu đây mà.

Mạt Đại thấy thế, nhìn chằm chằm vào Phí Bân, thản nhiên nói: "Người này thực sự đáng giết! Nhưng suy cho cùng, hắn vẫn là người của phái Ngũ Độc Kiếm, thứ cho lão hủ khó mà ra tay được, các vị thiếu hiệp, có thể giúp lão hủ diệt trừ kẻ xấu này không?"

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã khởi động nhiệm vụ xuất sư vòng ba [Trừ Ma Vệ Đạo], cấp bậc nhiệm vụ "Đại Triển Quyền Cước", có nhận hay không.]

"Dễ như bỡn!"

Vương Viễn không nói hai lời, thuận tay nhấn chấp nhận.

[Trừ Ma Vệ Đạo]

Cấp bậc nhiệm vụ: Đại Triển Quyền Cước

Nội dung nhiệm vụ: Đánh chết Đại Tung Dương Thủ Phí Bân 0/1

Phần thưởng nhiệm vụ: Chưa rõ.

Bối cảnh nhiệm vụ: Cao thủ Phí Bân của phái Tung Sơn đê tiện thấp hèn, dâm dê thiếu nữ, thật sự đáng chết...

Hệ thống thật đúng là lợi hại, một câu nói bậy Vương Viễn lung tung nói ra, lại trực tiếp gắn mác lên người Phí Bân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận