Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1197: Thân phận của Triệu Vô Cực

"Không... Ta không phải phế nhân! Ta không muốn làm phế nhân, ta là võ trạng nguyên..."

Biết được mình đã thành phế nhân, Tô Xán lập tức sụp đổ, sau khi trầm mặc thật lâu thì bắt đầu lầm bầm, quỳ rạp trên đất ra sức bò dậy để chứng minh bản thân. Chỉ là cho dù y cố gắng cỡ nào, cũng không thể lấy ra một chút sức lực.

"Hầy..."

Thấy Tô Xán như vậy, Vương Viễn cũng mang vẻ mặt tiếc hận. Từ võ trạng nguyên thành hai bàn tay trắng, lại từ hai bàn tay trắng trở thành phế nhân, cuộc đời này thật sự là thay đổi rất nhanh.

Càng đáng buồn hơn là, Tô Xán đã thành bộ dạng này rồi thì không cách nào giết được Triệu Vô Cực nữa, mà không giết được Triệu Vô Cực thì không thể gia nhập Cái Bang...

Chẳng lẽ ngay cả xin cơm cũng không làm được?

"Đại sư, tại sao lại thành như vậy?" Tô Bảo thấy con mình thành bộ dạng như vậy cũng hoảng sợ, lắc cánh tay Vương Viễn hỏi.

"Vậy phải hỏi Triệu Vô Cực này rồi!" Vương Viễn hết cách đành phải chỉ Triệu Vô Cực đang nằm rạp trên đất hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều.

"Tên khốn nạn vô liêm sỉ, vì sao ngươi hại con ta!" Tô Bảo tức giận đi tới trước mặt Triệu Vô Cực, nhấc chân lên đá từng đá mãnh liệt lên đầu gã, vừa đá vừa hỏi.

- 1

- 1

- 1

- 1

Con số cưỡng chế mất máu liên tiếp bay lên trên đầu Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực nhìn Tô Bảo đang phẫn nộ hỏi Vương Viễn: "Hòa thượng, có thể cho ta chết thoải mái hay không! Ta không muốn chết trong tay loại người như thế này!"

"Hòa thượng vừa rồi là ai?" Vương Viễn hỏi ngược lại.

Triệu Vô Cực yếu ớt nói: "Sư phụ ta!"

"Nói thừa, ta hỏi hắn ta tên là gì!?" Vương Viễn tức giận nói, có thể ra tay cứu giúp trong tình huống thế này, không phải sư phụ thì là cha ruột.

Triệu Vô Cực hung tàn vô liêm sỉ thế này, nhất định là không có cha mẹ.

"Không... Không biết... Ta thực sự không biết!" Triệu Vô Cực lắc đầu.

Hắn ta chỉ biết hòa thượng kia truyền thụ võ nghệ cho mình, cũng giúp đỡ Thiên Lý Giáo một phen, nhưng Triệu Vô Cực lại hoàn toàn không biết gì về thân phận của hòa thượng kia.

"Được rồi, ta biết rồi!" Vương Viễn xua tay với Tô Bảo: "Tô Bảo, dùng sức chút đi! Gã đã hại chết con của ngươi đấy!"

"Con lừa ngốc chết tiệt, ta thành quỷ cũng không bỏ qua cho ngươi đâu!" Triệu Vô Cực dùng hết một chút sức lực cuối cùng mắng Vương Viễn, sau đó bị Tô Bảo giết chết.

Sau khi giết chết Triệu Vô Cực, Tô Bảo thở hổn hển nằm xuống đất, Tô Xán thì vẫn đang nằm đó giãy dụa.

Vương Viễn thật sự không đành lòng nhìn hai cha con nhà này thê thảm như thế, hắn nhanh chóng chạy tới bên thi thể Triệu Vô Cực sờ soạng.

Xoẹt!

Vừa sờ vào, y phục của Triệu Vô Cực đã bị Vương Viễn cầm vào tay.

[Long Bào]

Thuộc loại: Thời trang

Phẩm cấp: Hiếm

Hiệu ứng đặc biệt: Chỉ có ngôi cửu ngũ mới có thể mặc.

Yêu cầu trang bị: Giới tính nam

Bối cảnh đồ vật: Thời trang chuyên thuộc của hoàng đế, vô cùng trân quý, chính là cực phẩm trong thời trang.

"Rác!"

Vương Viễn tùy tiện nhét vào lòng.

Thứ như thời trang này, không có một chút thuộc tính nào, ngoại trừ đẹp mắt thì không có tác dụng gì cả. Long Bào này lại là nam trang, muốn đưa cho Tống Dương mặc chơi cũng không được.

Cất Long Bào, Vương Viễn tiếp tục mò.

Lúc này, một quyển sách rơi vào tay Vương Viễn.

[La Hán Thần Công] (Cương Khí Tiên Thiên)

Thuộc loại: Nội công

Phẩm cấp: Cao cấp

Giới thiệu: Một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm

Điều kiện học tập: Căn cốt 70, lực cánh tay 62, ngộ tính 25

Giới thiệu công pháp: Thần công hộ thể, một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm, luyện tới đại thành sẽ có được cương khí hộ thể, đao thương bất nhập.

"Mẹ! Bảo sao ta cứ thấy võ công của tên chó chết này nhìn quen mắt thế!"

Nhìn [La Hán Thần Công] trong tay, Vương Viễn không nhịn được nói: "Cương khí tiên thiên chó má gì chứ, hóa ra là La Hán Thần Công của Thiếu Lâm tự! Xem ra đồ chơi này là do hòa thượng Thiếu Lâm kia truyền cho gã."

Khác với Kim Cương Bất Hoại Thần Công sẽ trực tiếp tăng thuộc tính trụ cột của người chơi lên, La Hán Thần Công là một môn tuyệt kỹ nội công của Thiếu Lâm tự, dùng chân khí để hộ thể, cũng là một loại công pháp tu luyện theo chiều ngang.

Thời điểm Hoa Sơn Luận Kiếm Vương Viễn đã từng gặp được môn võ học này.

Tuy La Hán Thần Công là cao cấp, nhưng nó là nội công, còn là nội công hộ thể, thuộc loại tuyệt kỹ khá cao cấp của Thiếu Lâm tự, tuy Vương Viễn không dùng được, nhưng mang đi bán thì vẫn có thể bán được cái giá tốt.

Vừa lòng bỏ La Hán Thần Công vào trong túi, Vương Viễn lại lục lọi thêm trên người Triệu Vô Cực, móc ra một tấm da dê.

[Càn Khôn Ma Lộng] (tàn trang)

Thuộc loại: Chiêu thức

Phẩm chất: Cao cấp

Giới thiệu: Tàn trang của thần công Ma giáo.

Điều kiện học tập: Thân pháp 75, Ngộ tính 25

Giới thiệu công pháp: Thức thứ tư của Càn Khôn Đại Na Di - thần công trấn phái của Ma giáo.

"Càn Khôn Đại Na Di?"

Nhìn thấy thứ này, Vương Viễn có chút khó hiểu. Sư phụ của Triệu Vô Cực là một hòa thượng, nên gã có được La Hán Thần Công của Thiếu Lâm tự thì Vương Viễn còn có thể hiểu được, nhưng Ma giáo và Thiếu Lâm tự là hai phe hoàn toàn trái ngược, vì sao người này lại có thể tu cả võ công của Ma giáo? Hơn nữa còn là một chiêu trong Càn Khôn Đại Na Di - thần công trấn phái của Ma giáo.

Vương Viễn cũng có một chiêu của Càn Khôn Đại Na Di, nhưng Vương Viễn là người chơi, có thể đi lại tùy ý, giết BOSS nên học công pháp gì cũng được. Còn Triệu Vô Cực là một NPC, đâu thể nào chạy tới núi Côn Lôn giết Dương Đỉnh Thiên chứ.

Thật sự là kỳ quái, không thể ngờ Triệu Vô Cực này lại là nhân tài song tu chính tà, trên người cất giấu nhiều bí mật như vậy. Sớm biết thế thì đã để cho gã sống lâu thêm một chút.

Trong lúc Vương Viễn còn đang cảm thán, hệ thống lại nhắc nhở: Trên người bạn có trang bị võ học cùng loại hình, có dung hợp hay không?

Càn Khôn Đại Na Di có tổng cộng bảy tầng, trên người Vương Viễn có một chiêu đó là thức thứ nhất của Càn Khôn Đại Na Di, thuộc loại tổng cương, còn một chiêu Càn Khôn Ma Lộng này lại là tàn trang thức thứ tư của Càn Khôn Đại Na Di, hai thứ này có thể dung hợp thành một trong cột công pháp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận