Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 355: Lại gặp Phi Vân Đạp Tuyết

Ý tứ của Vương Viễn rất rõ ràng: "Ông đây là đệ nhất cao thủ của Thiếu Lâm tự, nếu bị người khác phế bỏ, có thể Thiếu Lâm tự sẽ không tìm được người chơi khác để thay thế, ngươi có thể trơ mắt nhìn Thiếu Lâm tự sụp đổ sao?"

"Ha ha ha! Tên nhóc này!"

Huyền Từ bất đắc dĩ, cười khổ một tiếng rồi lắc đầu nói: "Thiếu Lâm là phật môn, thần binh lợi khí đều có sát khí, sư phụ cũng chưa từng mang trên người, nhưng ở chỗ ta lại có thứ khác, hi vọng ngươi có thể dùng nó."

Dứt lời, Huyền Từ bèn lấy ra một chiếc hộp màu đỏ lớn bằng lòng bàn tay từ trong ngực đưa cho Vương Viễn.

"Đây là cái gì?"

Vương Viễn dấu chấm hỏi đầy đầu, nhận lấy chiếc hộp từ trong tay Huyền Từ.

Cùng lúc đó tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai.

Hệ thống nhắc nhở: [Bạn hoàn thành nhiệm vụ sư môn “Khuyên nhủ”, nhận được 5 điểm công hiến sư môn, xxxx điểm giang hồ lịch duyệt, nhận được phần thưởng đặc biệt hộp gấm của Phật Môn.]

"?"

Nghe xong nhắc nhở của hệ thống, Vương Viễn hơi sững sờ, vội vàng mở chiếc hộp trong tay ra, chỉ thấy bên trong có một tấm da dê, mở ra xem, nhìn thấy phía trên có một bản vẽ tương tự bao tay.

[Bản vẽ rèn hộ thủ Già Lam]

Cấp bậc: Ưu tú.

Giới thiệu vật phẩm: Giao cho thợ rèn, có thể rèn ra vũ khí phật môn “Hộ thủ Già Lam”.

Bối cảnh vật phẩm: Bản vẽ trang bị vũ khí của hộ pháp Phật Môn Già Lam.

"Là bản vẽ hộ thủ!!"

Nhìn thấy bản vẽ hộ thủ Già Lam trong tay, Vương Viễn lập tức mở to hai mắt, vội vàng bái tạ Huyền Từ: "Đa tạ sư phụ!"

Hộ thủ là một loại trang bị hi hữu, mặc dù nhìn qua giống bao tay, nhưng trong các loại trang bị, hộ thủ thuộc về loại bảo vệ cổ tay.

So với trang bị bảo vệ cổ tay, tuy rằng lực phòng ngự của hộ thủ thấp hơn một chút nhưng lại có thể tăng thêm lực công kích, hơn nữa còn bao phủ các đốt ngón tay. Hộ thủ còn có thể tăng sát thương của các bộ võ học quyền chưởng.

Bên trong “Đại Võ Tiên”, nguời chơi tu luyện võ học quyền cước không thể trang bị vũ khí, nhưng loại trang bị hộ thủ này lại có được một chút ưu thế của vũ khí, thế nên hộ thủ là trang bị rất thiết thực đối với người chơi quyền chưởng.

Nhưng tỉ lệ rơi của hộ thủ lại không cao, hoàn toàn không phổ biến trên thị trường, thế nên giá cả của nó cũng rất cao, bản vẽ hộ thủ Già Lam này có cấp bậc ưu tú, nói cách khác chế tạo ra trang bị ít nhất cũng phải có cấp bậc ưu tú.

Ở giai đoạn hiện tại, trang bị chính của người chơi là vũ khí, cao thủ mới có vài món trang bị Tinh Lượng, trang bị Ưu Tú hiếm như lá mùa thu, chỉ có đại gia và mấy tên thủ lĩnh đứng đầu mới có.

Loại hộ thủ tốt như này, có thể tưởng tượng ra được giá trị của nó.

Lúc này Vương Viễn đã vui đến mức miệng nhếch đến sau gáy.

"Được rồi, ngươi có thể lui xuống!"

Huyền Từ vẫy tay ý bảo Vương Viễn mau cút đi, tên nhãi này chẳng khác nào quỷ hút máu, ở bên cạnh hắn lâu một chút, Huyền Từ có cảm giác đồ vật trong tay mình rất không an toàn.

"Đồ nhi cáo từ!"

Sau khi Vương Viễn rời khỏi Đại Hùng bảo điện, lập tức đi thẳng đến tiệm thợ rèn ở Lạc Dương.

...

"Leng keng leng keng!"

Làm nghề đứng đầu trong ba nghề, việc làm ăn buôn bán của tiệm rèn còn cao hơn việc làm ăn buôn bán của tiệm may và y quán gộp lại, còn chưa bước vào tiệm rèn, ở trên đường Vương Viễn đã nghe thấy tiếng leng ka leng keng.

Thần Binh Các là tiệm rèn lớn nhất thành Lạc Dương, vừa đi vào trong tiệm, hơi nóng đã phả ngay vào mặt, trong lò rèn đều là người chơi nghề nghiệp sinh hoạt đang tu luyện thuật rèn.

Tiền thuê bàn rèn cao tới mức một đồng vàng một ngày, nhìn cảnh tượng trước mắt, ngay cả khi tiệm rèn không bán trang bị, chỉ cần thu tiền thuê thôi là đủ có một đống vàng rồi.

"Ông chủ! Mua mười vũ khí chưa giám định! Ta muốn mua trường kiếm!"

Ngay khi Vương Viễn đang tràn đầy ước ao, đột nhiên một giọng nói vang lên bên tai, Vương Viễn nhìn lại, chỉ thấy một tên rất đẹp trai đứng ở trước quầy, vẻ mặt chờ mong nhìn ông chủ Đoạn Thiết Tâm của Thần Binh Các.

Mà ánh mắt của những người khác trong tiệm thì đều đổ dồn vào anh chàng đẹp trai kia.

Trang bị chưa giám định trong cửa hàng hệ thống thuộc về đánh cược may rủi, mười vàng một chiếc, có tỷ lệ nhất định mở ra thần binh, cũng có tỷ lệ nhất định mở ra phàm phẩm, dựa theo sự đểu giả của công ty Long Đằng, tỉ lệ mở ra phàm phẩm gần như là 100%

Mặc dù có rất nhiều người chơi thích đánh cược may rủi, nhưng mười vàng đủ khiến cho đại đa số người chơi chùn bước, cái tên trước mặt này lại mua một lần mười chiếc, quả nhiên là giàu có cực kỳ.

"Ngươi là Phi Vân Đạp Tuyết?" Vương Viễn thấy người kia ra tay hào phóng như vậy, hắn ngay lập tức nhớ tới tên của người này.

Nghe thấy có người gọi tên mình, Phi Vân Đạp Tuyết quay đầu, nhìn chằm chằm Vương Viễn, lộ ra một chút nghi hoặc, sau đó buồn bực nói: "Ngươi là ai?"

Trước đó ở Thiếu Lâm tự, tướng mạo của Vương Viễn đã bị người chơi bên Cái Bang screenshots, chắc hẳn lúc này đã sớm đăng lên diễn đàn.

Thế nên trước khi đi vào tiệm rèn, Vương Viễn đã dịch dung thành dáng vẻ của Phượng Vũ Cửu Thiên.

"Ha ha!"

Vương Viễn tiện tay móc ra quạt giấy của Kiều Phong, ra vẻ tiêu sái tự nhiên nói: "Tại hạ là Phượng Vũ Cửu Thiên!" Đồng thời cũng nói thầm trong lòng: "Tên ngốc, ông đây từng giết ngươi rồi mà."

"Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!"

Phi Vân Đạp Tuyết nghe xong thì có chút giật mình, sau đó lập tức ôm quyền với Vương Viễn.

Vốn Phượng Vũ Cửu Thiên đã rất có danh tiếng trên diễn đàn, bây giờ lại đăng bài diss Ngưu Đại Xuân của phái Thiếu Lâm lừa người bật hack, bây giờ đã là anh hùng hào kiệt vang danh khắp thiên hạ, ngay cả đại gia như Phi Vân Đạp Tuyết cũng từng được nghe qua.

“Khách quan, trang bị mà ngài muốn!”

Hai người còn đang nói chuyện, ông chủ hàng rèn Đoạn Thiết Tâm đã mang mười trang bị chưa qua giám định đến trước mặt Phi Vân Đạp Tuyết.

Vương Viễn nhìn trang bị trong tay Phi Vân Đạp Tuyết, hơi nghi hoặc hỏi: “Phi Vân Minh của ông chủ Phi Vân không phải là ở Thiên Sơn thuộc Tây Vực hả? Sao lại đến Lạc Dương đi dạo vậy?”

“Ha ha!”

Phi Vân Đạp Tuyết cười cười nói: “Đến Lạc Dương đánh phụ bản, nhân tiện mua một ít trang bị vũ khí.”

Phi Vân Đạp Tuyết vừa nói vừa nhìn trang bị trong tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận