Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 111: Đoàn Diên Khánh kỳ dị 1

Vương Viễn và Bôi Mạc Đình nghe thấy tiếng cười, hơi sững sờ, sau đó vội vàng nhìn về phía tiếng kêu. Chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo bào xanh lam ngồi cách hai người không xa.

Người đàn ông kia râu dài tới ngực, mặt mũi đen nhánh, mắt trợn tròn nhìn hai người, mặt không có một chút cảm xúc nào, như một xác chết. Bên cạnh y còn có hai cây gậy chống, nhìn có vẻ là người tàn tật.

Đúng lúc này, bên tai hai người Vương Viễn lại vang lên thanh âm quái dị kia: "Ta còn tưởng phẩm hạnh của đệ tử danh môn chính phái cao tới mức nào, không ngờ bọn chúng cũng làm những công việc như lừa gạt buôn người."

"???"

Nghe được tiếng cười quỷ dị, hai người Vương Viễn và Bôi Mạc Đình đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Thanh âm kia rõ ràng truyền tới từ phương hướng người đàn ông mặc áo xanh, thế nhưng hai người nhìn thấy rõ ràng người đàn ông kia chưa từng mở miệng ra.

"Mẹ nó, chẳng lẽ chúng ta gặp quỷ!"

Bôi Mạc Đình hoảng sợ nhích lại gần Vương Viễn.

Vương Viễn cũng nhíu mày, bước gần tới người đàn ông kia, hỏi: "Rốt cuộc ngươi là người sống hay người chết? Tại sao lại giả thần giả quỷ ở chỗ này!"

"Đương nhiên ta là người sống!"

Vương Viễn vừa dứt lời, thanh âm quỷ dị kia lại vang lên, cùng lúc đó, người đàn ông quay lại, nhìn Vương Viễn bằng một đôi mắt lấp lánh có thần.

"..."

Thấy một màn này, mồ hôi của hai người Vương Viễn tuôn ra như suối.

Mẹ, người nói chuyện thật sự là tên này, nói chuyện không cần há miệng, rốt cuộc là công phu tà môn gì.

"Đi mau! Đi mau!"

Vương Viễn đã gặp rất nhiều cao thủ ở khu vực Nam Hoang Đại Lý này, trong lòng đã có ám ảnh, lúc này lại gặp người đàn ông quỷ dị như vậy, Vương Viễn không dám chần chừ, vội vàng kéo Bôi Mạc Đình rời đi.

"Xoẹt!"

Nhưng mà ai ngờ ngay khi Vương Viễn vừa kéo, Bôi Mạc Đình đột nhiên rút kiếm ra, đâm về phía Vương Viễn.

"Phập!"

Một kiếm này quá đột nhiên, Vương Viễn không ngờ Bôi Mạc Đình sẽ công kích mình, dưới sự bất ngờ không kịp né tránh, bị Bôi Mạc Đình đâm kiếm vào ngực.

- 171!

Một con số chỉ lượng máu bay lên từ đầu Vương Viễn, thanh máu trên đầu Vương Viễn khẽ nhấp nháy.

Bôi Mạc Đình trang bị chính là tuyệt học kiếm pháp cộng thêm cảnh giới của Thái Nhạc Kiếm thì Tịch Tà Kiếm Pháp của y ra cao hơn Kim Cương Bất Hoại Thần Công của Vương Viễn một tầng cảnh giới, lực công kích Bôi Mạc Đình chỉ cao hơn hắn chứ không thấp.

Lực công kích của người chơi bình thường đánh vào người Vương Viễn chẳng qua chỉ là con số lẻ, một kiếm của Bôi Mạc Đình lại đánh ra điểm sát thương ba con số, có thể thấy được sự khủng bố từ lực sát thương của tên tiểu tử này.

"Ngươi điên rồi hả!"

Thấy Bôi Mạc Đình lại tấn công mình, Vương Viễn hoảng hốt.

"Ta... Ta không khống chế bản thân được!"

Không chỉ Vương Viễn mà ngay cả chính Bôi Mạc Đình cũng kinh hãi không thôi, rõ ràng giờ y vẫn có ý thức nhưng lại hoàn toàn không thể điều khiển được thân thể của chính mình.

"Ha ha ha!"

Bấy giờ chỉ nghe vị khách mặc áo bào xanh cười quái dị: "Thiếu Lâm tự không hổ là đỉnh cao của võ học thiên hạ, một hòa thượng hậu bối nho nhỏ lại có tu vi nội lực tinh anh như này, lại có thể chặn được âm thanh mê hoặc của ta."

Thuật nói bằng bụng mà người khách áo bào xanh này sử dụng là một môn tà thuật cần nội lực cực kỳ thâm hậu thúc đẩy, chỉ là thao tác cơ bản dùng để nói chuyện, hiệu quả lớn nhất chính là có thể mê hoặc làm người ta mê muội.

Tuy thứ Vương Viễn tu luyện là Nội Công Cơ Bản, nhưng tu vi cũng là cảnh giới Nhất Đại Tông Sư, tất nhiên rất khó bị mê hoặc.

Thế nhưng nội lực phái Hoa Sơn vốn dĩ xoàng xĩnh, Bôi Mạc Đình cũng lười hao tốn công sức vào nội công cấp thấp, tu vi kém hơn nhiều so với Vương Viễn, kết quả y trúng lời nói của vị khách áo bào xanh ngay tắp lự.

Người mặc áo bào xanh chưa dứt lời, Bôi Mạc Đình lại đâm một kiếm về phía Vương Viễn.

Tịch Tà Kiếm Pháp của Bôi Mạc Đình chính là được y dùng cậu em để đổi lấy, có uy lực rất mạnh.

Chỉ thấy thân pháp Bôi Mạc Đình như bóng ma, xuất kiếm như rắn độc, kiếm quang không kẽ hở tựa cuồng phong mưa rào, đánh cho Vương Viễn liên tục lui về sau, hắn buộc phải vất vả lắm mới chống đỡ được, không hề có lực đánh trả.

Vị khách áo bào xanh thấy vậy cũng thầm thán phục không thôi.

Kiếm pháp của người thanh niên áo đỏ này hết sức quái dị, trường kiếm luôn có thể chém về những phía không thể tưởng tượng được, từng chiêu trí mạng, hơi lơ là sẽ bị một kiếm đâm vào chỗ hiểm ngay.

Mà đại hòa thượng kia lại càng khủng bố hơn, rõ ràng thân pháp trông không cao lắm nhưng lại lấy tĩnh chế động, chậm, mỗi lần đều có thể bảo vệ chỗ yếu hại khi trường kiếm đâm trúng hắn, đủ thấy sự tài giỏi trong thành tựu quyền pháp, nghiễm nhiên không phải người chơi bình thường có thể so sánh được.

Nhìn cảnh này, vị khách áo bào xanh không kìm được nói với vẻ thán phục: "Hờ hờ, một kiếm pháp tuyệt diệu thân pháp như điện, một quyền pháp uyên thâm nội công thâm hậu, thảo nào tứ đệ lại chết dưới tay hai kẻ hậu bối các ngươi."

"?"

Nghe được lời vị khách áo bào xanh kia nói, Vương Viễn vội vã quay đầu lại thoáng liếc nhìn người nọ.

Bấy giờ tin tức của vị khách áo bào xanh xuất hiện trước mặt Vương Viễn.

Tội Ác Tày Trời - Đoàn Diên Khánh (Uy Chấn Thiên Hạ).

Cấp bậc: 90

Cảnh giới: Lô Hỏa Thuần Thanh

Điểm khí huyết: ???

Điểm nội lực: ???

Võ học tinh thông: Nhất Dương Chỉ (Lô Hỏa Thuần Thanh), võ học Đoàn gia (Lô Hỏa Thuần Thanh)

Võ học chuyên biệt: Phúc Ngữ Thuật (Thuật nói bằng bụng) (Lô Hỏa Thuần Thanh)

Giới thiệu bối cảnh: Tội Ác Tày Trời trong Tứ đại ác nhân vốn là thái tử Đại Lý, do gian thần làm hại mà phải lưu lạc giang hồ, nên học được một thân tà công, cùng với võ học Đoàn gia chính tà tạo nên thực lực cực cao, là đại ác nhân mà nghe đến tên đã sợ vỡ mật.

"Cấp chín mươi? Móe..."

Nhìn tin tức của Đoàn Diên Khánh, Vương Viễn suýt nữa thì phun cả máu.

BOSS Uy Chấn Thiên Hạ cấp chín mươi... Lại vẫn chỉ là thực lực ở trạng thái nhiệm vụ cốt truyện, nếu ở trạng thái thực sự thì chỉ sợ người này trên Yến Long Uyên một cấp mất.

Từ lúc trò chơi được mở ra tới giờ, nói nhiều lắm thì cũng chỉ bốn năm ngày.

Tốc độ thăng cấp trong trò chơi Đại Võ Tiên này không tính là nhanh, người chơi có cấp bậc cao nhất hiện tại cũng chỉ mới hơn hai mươi, Vương Viễn và Bôi Mạc Đình lại càng chưa tới cấp đó nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận